Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2140: Chương 2013:



CHƯƠNG 2013.

-Này… như thế nào cha lại thấy con đối với tên Đinh Trường Sinh lại rất hiểu rõ như vậy à?

Tào Kiến Dân bất động thần sắc hỏi.

-Hiểu chỉ tạm được, không sâu đâu, nhưng con biết, Đinh Trường Sinh tên gia hỏa này rất giảo hoạt, tâm ngoan thủ lạt, cha cẩn thận một chút, đừng để cho bị người khác mê hoặc mà không biết, gia hỏa kia đến Bạch Sơn, nhất định là muốn mượn sức người, giữa hắn và Kha Tử Hoa rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, chúng ta không biết, cho nên cẩn thận vẫn là tốt hơn.

Tào Tinh Tinh vừa lái xe vừa phân tích, còn trong cái nhìn của Tào Kiến Dân, Đinh Trường Sinh cùng Kha Tử Hoa vấn đề xảy ra sợ là không nhỏ, bằng không thì Đinh Trường Sinh không có khả năng bỏ gần lấy xa…

-Con tại tại huyện Hải Dương cũng đã từng làm qua trưởng đồn công an và phó chỉnh ủy, hay là lần này con đến khu Bạch Sơn đảm nhiệm làm chỉnh ủy, như thế nào đây?
Tào Kiến Dân nói.

-Úi trời… cha cất nhắc con cái gì vậy, phân cục khu Bạch Sơn vốn là thùng hỏa dược, bao nhiêu người đều nhìn vào chằm chằm, vậy mà cha lại cho con gái của cha nhận lấy cái hố này, hơn nữa, cha là cục trưởng cục công an thành phố Bạch Sơn, lại phân cho con làm chính ủy phân cục khu Bạch Sơn, vấn đề này là làm trái nguyên tắc a…

Tào Tinh Tinh giật mình, cha mình là cục trưởng, mình đi xuống nhậm chức khu vực trực thuộc trực tiếp của lãnh đạo, điều này hiển nhiên là không thích hợp .

-Um…thôi để cha suy tính lại rồi nói sau.

Tào Kiến Dân bất đắc dĩ lắc lắc đầu nói.

Sau khi cha con Tào Kiến Dân đi rồi, Đinh Trường Sinh lại gọi Mai Tam Lộng vào bên trong văn phòng, so với Văn Nhược Lan chủ nhiệm văn phòng, Đinh Trường Sinh hiển nhiên càng có khuynh hướng tin tưởng Mai Tam Lộng hơn, không vì cái gì khác, đây đều là do trong tâm nghi kỵ tác quái, vô luận nói như thế nào thì Văn Nhược Lan cũng là người của Tôn Truyền Hà lưu lại, mà Tôn Truyền Hà là ai chứ? Cho nên so với một người đàn bà khôn khéo, Mai Tam Lộng lão đồng chí hiển nhiên càng làm cho Đinh Trường Sinh yên tâm.
-Đinh bí thư, cậu gọi tôi có việc?

Mai Tam Lộng cẩn thận gõ cửa tiến vào, sau đó lại đứng ở Đinh Trường Sinh trước vị trí bàn làm việc.

-Việc xây dựng thành phố đô thị văn minh đang tiến vào hồi gay cấn, tôi nghe nói tất cả các ban ngành trong khu đã hơn mấy tháng không có ngày nghỉ, có chuyện này sao?

Đinh Trường Sinh hờ hững hỏi.

-Bí thư, xác thực đúng như vậy, lãnh đạo khu hủy bỏ toàn bộ ngày nghỉ lễ, ngày cuối tuần cũng phải làm công tác dọn dẹp vệ sinh, lãnh đạo khu đã phân người xuống từng tiểu khu, chỗ nào xảy ra vấn đề, thùi người phụ trách sẽ chịu trách nhiệm, lúc này đây tình thế thành phố Bạch Sơn là bắt buộc, cho nên, ai cũng không dám có ý kiến…

-Ừ…, xem ra là làm thật? Như vậy đi, anh gọi điện thoại cho Trần khu trưởng, bảo ông ta đến nơi này một chuyến, nói là tôi muốn cùng ông ta thương thảo một chút về công việc tương quan đến xây dựng thành phố đô thị văn minh….
Đinh Trường Sinh phân phó nói.

-Vâng..... tôi đi ngay .

Mai Tam Lộng hiển nhiên là gặp khó khăn, nhưng lời nói của Đinh Trường Sinh lại không thể không nghe, hắn cũng minh bạch, hai vị lãnh đạo này có thể đã là quyết sống mái, vô luận nói như thế nào, bí thư mới đến đây, ít nhất cũng phải đến báo cáo công tác a, từ khi bí thư mới đến đây, bên khu ủy cũng chưa thấy qua bóng dáng Trần Kính Sơn, dù rằng ở chung trong một tòa nh , cần gì phải như vậy chứ?

Tâm tư lãnh đạo thì phía dưới không có khả năng đều hiểu thấu, Đinh Trường Sinh cũng không cần phải nhúng tay vào công tác này, nhưng Đường Bỉnh Khôn nói rất rõ ràng, là muốn một tay mình phụ trách, Trần Kính Sơn cho dù là thế mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ là một tay nắm bên ủy ban hành chính, hành chính thì phải nghe theo đảng ủy , cho nên Đinh Trường Sinh đối với Trần Kính Sơn ra vẻ cường thế như vậy thì không thích, không phải là rõ ràng khi dễ mình chỉ là một kẻ từ bên ngoài đến đây sao?
Con bà nó… , lão tử không phải là người từ bên ngoài đến đấy, lão tử chính là người Bạch Sơn…. Tại địa bàn của mình còn phải nhìn sắc mặt người à? Nhìn sắc mặt người hoàn toàn không phải là phong cách của Đinh Trường Sinh, hắn nổi lên không có bản lãnh gì khác, lớn nhất bản sự chính là giỏi về nắm bắt lấy cơ hội, thanh trừ Lưu Quan Dương tại phân cục công an khu Bạch Sơn chính là bước đầu tiên, bước tiếp theo chính là phòng tổ chức cán bộ thành phố, nếu những cơ quan này mình đều chộp vào trong tay, thì sẽ cùng Trần Kính Sơn ngả bài.

Nhưng nể vì mặt mũi Đường Bỉnh Khôn, kỳ thật Đinh Trường Sinh không muốn cùng Trần Kính Sơn trở mặt , thứ nhất là quả thất hắn mới đến từ bên ngoài, còn Trần Kính Sơn tại nơi này công tác hơn mười năm, có thể nói nếu như mình không có đến nơi này, thì Trần Kính Sơn đã xác định vững chắc nhận lấy cái chức vị bí thư khu Bạch Sơn này, đối với điểm này, Đinh Trường Sinh minh bạch, nhưng hắn càng hiểu hơn, nếu lãnh đạo ở trên đã đem mình ấn xuống cái hố này, thì những người khác tại đây cũng đừng có hòng làm cho lão tử dịch chuyển rời đi, lão tử cho dù có bị tan nát, thì cũng phải tan nát tại cái hố này .
-Trần khu trưởng, tôi là Mai Tam Lộng bên văn phòng khu ủy a, Đinh bí thư muốn mời ông qua đây một chuyến, bảo là muốn cùng ông thương thảo về sự tình xây dựng đô thị văn minh.. Trần khu trưởng có thể….

Mai Tam Lộng ngữ khí uyển chuyển, nhưng Trần Kính Sơn lại nghe qua lại giống như là mệnh lệnh vậy.

-Ông nói với hắn, tôi không có rảnh, mặt khác, chuyện xây dựng đô thị văn minh đang tiến hành đâu vào đấy, đợi khi nào có tin tức tốt, tôi sẽ tự hội báo, cứ như vậy đi, tôi đang rất bận bịu … .

Trần Kính Sơn cưỡng ép lửa giận, buông xuống điện thoại.

Thật đúng là lên mũi lên mặt, một tên tiểu tử, lại có khẩu khí lớn như vậy, còn muốn ta đi hội báo công tác, đúng là đồ con lừa..

Trần Kính Sơn cũng rất bận rộn, nhưng không có bận đến mức không có thời gian cùng Đinh Trường Sinh gặp mặt, lúc buông xuống điện thoại, ông đứng lên tại phòng làm việc đi tới đi lui, đúng là tuổi tác không buông tha người, thật sự là mình không thể cùng tiểu tử này so về sức khỏe, ông kéo ra ngăn kéo lấy mấy viên thuốc uống vào, tâm tình mới chậm rãi bình phục lại.
Mai Tam Lộng không biết như thế nào báo cáo lại với Đinh Trường Sinh, nhưng biết Đinh Trường Sinh đang chờ, vì thế kiên trì vào phòng làm việc Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh vừa nhìn thấy bộ dạng Mai Tam Lộng, liền minh bạch, việc này nhất định là không được rồi

-Như thế nào đây?

Đinh Trường Sinh, hỏi.

- Trần khu trưởng nói đang bận rộn, tạm thời không có thời gian .

Mai Tam Lộng cũng tận lực nói uyển chuyển.

-Cái gì?

Đinh Trường Sinh hỏi ngược lại.