Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2139:



CHƯƠNG 2012.

Chỉ trong chốc lát, Mai Tam Lộng gõ cửa tiến vào, nhìn Đinh Trường Sinh, không biết xảy ra chuyện gì?

-Mai chủ nhiệm, trà này còn nữa không?

Đinh Trường Sinh xoay người hỏi.

-Vẫn còn…

-Tốt, lấy toàn bộ gói kỹ đưa đến đây.

Đinh Trường Sinh phân phó nói.

Đinh Trường Sinh lời này nói rất rõ ràng, làm phó chủ nhiệm văn phòng, nếu chút chuyện này mà ánh mắt đều không có, thì công tác nhiều năm qua xem như là làm không công, Đinh Trường Sinh ý tứ rất rõ ràng, đây là muốn đem loại trà nag2 biếu tặng cho Tào Kiến Dân .

Mai Tam Lộng liềm đi chuẩn bị, Đinh Trường Sinh lại tiếp nước trà cho Tào Kiến Dân, nói:

-Tôi cũng thích uống trà, nhưng đối với trà thì không nghiên cứu sâu, đối với tôi mà nói, trà nào cũng đều là lá, nếu Tào cục trưởng yêu thích loại trà này, ông cứ màng về, nếu có thời gian thì tôi sẽ đến chỗ của ông uống trà, lúc đó Tào cục trưởng hướng dẫn cho tôi một chút về trà đạo, như thế nào đây?
Đây coi như là cho đủ Tào Kiến Dân mặt mũi, điều này làm cho Tào Kiến Dân lúc tới còn đầy bụng khó chịu, dần dần tâm bình khí hòa lại…

Mai Tam Lộng liền mang theo người đến bên trong nhà kho của khu ủy, rất nhanh tìm ra một mớ trà, lúc chuẩn bị rời đi, ánh mắt nhìn thấy nơi góc tường có một cái hộp giấy, hắn nhớ rõ chỗ đó còn có mấy bộ ấm trà tử sa, do danh gia làm nên, mấy thứ này vốn thuộc về Tôn Truyền Hà, chưa kịp mang đến để trong văn phòng Tôn Truyền Hà, cho nên mới mang để trong nhà kho khu ủy, lúc điều tra Tôn Truyền Hà, niêm phong đồ vật thì những thứ này bị quên.

Trà cùng ấm trà từ trước đến nay là phải đi cùng nhau, cho nên Mai Tam Lộng chọn một bộ ấm trà cổ kính tử sa mang đến phòng làm việc Đinh Trường Sinh.

Trà tốt hay trà xấu đó là chủng loại , nhưng bộ ấm trà đó là ngắm nghía thưởng thức, bộ ấm trà vừa để xuống bàn, thì ánh mắt Tào Kiến Dân liền sáng lên, Đinh Trường Sinh hướng phía Mai Tam Lộng gật đầu, Mai Tam Lộng liền đi ra ngoài, Tào Tinh Tinh bóp tay cha mình một cái nhắc nhở tỉnh táo lại một chút, nhưng Tào Kiến Dân phảng phất đang si mê không còn có cảm giác, điều này làm cho Tào Tinh Tinh thật mất mặt, trà đạo là nhược điểm của cha mình, Đinh Trường Sinh mới đến đây vài ngày thì đã nghe được, hơn nữa theo hôm nay vừa vào cửa chính là xoay quanh nói chuyện phiếm về trà đạo, điều này làm cho trong tâm Tào Tinh Tinh cảnh giác càng thêm nặng, Đinh Trường Sinh tên gia hỏa này, tâm cơ quá sâu, có thể trong nhất thời chuẩn xác bắt lấy nhược điểm của người khác, đây là sự tình cỡ nào làm cho người phải sợ hãi?
-Đinh bí thư, nơi này của cậu thứ tốt không ít đấy?

Tào Kiến Dân ngắm nghía xong, để ấm trà xuống nói.

-Kỳ thật mấy thứ này tôi không hiểu gì cả, nếu Tào cục trưởng có thời gian, chỉ dẫn cho tôi hiểu biết chút ít, người như chúng ta thì suốt ngày chỉ là công việc, mà không có cái gì ưa thích hứng thú của riêng mình, thì sống cũng uổng phí, tôi bây giờ đang suy nghĩ tìm cái gì mang đến hứng thú cho mình, lúc rỗi rãnh cũng tốt để mà thưởng thức .

Đinh Trường Sinh nói chân thành tha thiết, Tào Tinh Tinh thì nhìn thấy ghê tởm, nhưng cha mình lại giống như là tìm được tri âm vậy, làm Tào Tinh Tinh cũng phải kinh hồn táng đảm.

-Không tệ…. cậu nói rất đúng vậy.

Tào Kiến Dân tán thành Đinh Trường Sinh nói.

-Đúng rồi, Tào cục trưởng, sự tình phân cục công an khu Bạch Sơn, tôi xin cám ơn ông…
Đinh Trường Sinh cuối cùng thì đem chính đề chuyển đến.

-Đừng có cám ơn tôi...

Tào Kiến Dân khoát tay nói.

-Ai, Tào cục trưởng, hãy nghe tôi nói hết, là vì tôi có suy nghĩ như vầy, phân cục khu Bạch Sơn tình huống như thế nào thì ông so với tôi rõ ràng hơn nhiều, cho nên tôi thấy phân cục cần phải hoàn toàn đổi mới, chỉnh ủy cùng phân cục trường đều phải thay đổi, nhưng Đường bí thư chỉ cho phép tôi điều đến một người, cho nên, nếu là như vậy, vị trí chỉnh ủy thì nhờ Tào cục trưởng cắt cử, phân cục trưởng thì tôi điều cá nhân từ Hồ Châu đến, Tào cục trưởng thấy như thế nào đây?

Đinh Trường Sinh nói rõ ràng.

Nhưng lời này lại làm cho Tào Kiến Dân sửng sốt, nguyên lai ông còn cho rằng Đinh Trường Sinh muốn đem phân cục khu Bạch Sơn làm thành một vương quốc độc lập của hắn, nhưng không nghĩ tới Đinh Trường Sinh lại có thể để cho mình đưa đến một chỉnh ủy, điều này làm cho Tào Kiến Dân cảm thấy rất bất ngờ…
Kỳ thật, nếu có cơ hội khiến cho phân cục cảnh sát khu Bạch Sơn hoàn toàn nằm trong bàn bàn tay mình nắm, Đinh Trường Sinh cầu còn không được, nhưng sự thật thì Đường Bỉnh Khôn chỉ cho phép mình điều đến một người, đó chính là Lưu Chấn Đông, tuy rằng Lưu Chấn Đông sẽ làm phân cục trưởng, nhưng nếu chỉ có một gốc phân cục trưởng thì có tác dụng gì? Phía dưới hầu như đều là người của Lưu Quan Dương, cũng có thể nói là người của Kha Tử Hoa, vậy thì trước sau gì Lưu Chấn Đông cũng sẽ bị mất quyền lực, một chút tác dụng đều không có được, cho nên Đinh Trường Sinh phải tìm kiếm kết minh.

Nếu Tào Kiến Dân phụ trách chuyện này, đưa người của ông ta đến làm chỉnh ủy, thì mình và Tào Kiến Dân sẽ có thể định tốt chương trình, phía trên cục công an thành phố thì có Tào Kiến Dân ép lấy, Kha Tử Hoa cho dù muốn cho người tại trộn đều phân cục khu Bạch Sơn, thì đám thủ hạ dưới này của Kha Tử Hoa cũng phải suy nghĩ đến hậu quả.
-Có câu kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, cha thấy Đinh Trường Sinh đúng là một kẻ thức thời.

Quay trở về xe, Tào Kiến Dân đối với con gái mình Tào Tinh Tinh nói.

-Như thế nào, có một bộ ấm trà và tra liền đã mua chuộc được cha rồi?

Tào Tinh Tinh coi thường hỏi.

-Không phải như vậy, con cho rằng cha quả thật tham luyến những vật này sao? Đinh Trường Sinh đúng là mưu lược, hắn biết mặc dù được điều một người đến, nhưng sẽ không có duy trì nắm giữ được toàn bộ phân cục khu nên mới kết minh với cha, cha chỉ thấy làm lạ, bên ngoài đồn đãi Đinh Trường Sinh cùng Thành Công và Kha Tử Hoa là bằng hữu tốt, đang là bằng hữu tốt làm sao lại có khả năng biến thành như vậy chứ? Còn đâm phá với nhau, Đinh Trường Sinh lần này hạ quyết tâm sửa trị phân cục khu Bạch Sơn, đây không phải là tát thẳng vào mặt Kha Tử Hoa sao? Ở giữa bọn họ rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì?
Tào Kiến Dân nghĩ mãi không có lời giải nói.

-Những chuyện kia thì con không biết, nhưng con biết Đinh Trường Sinh là người giảo hoạt, lão đồng chí à, nếu đấu tâm cùng tiểu hồ ly như vậy, cha cần phải mở to hai mắt a.

Tào Tinh Tinh vừa lái xe vừa nói.

-Ừ…cha biết, cha của con= không phải người ngu đâu .’

Đối với con gái cảnh cáo, Tào Kiến Dân cười nhạt.

Khu Bạch Sơn tại thành phố Bạch Sơn, từ trước đến nay là phân cục lớn nhất của thành phố Bạch Sơn, có thể nói bất cứ ai là cục trưởng công an thành phố Bạch Sơn, cũng muốn cài cắm người của mình vào.

Tuy biết chuyện của Lưu Quan Dương, đứng phía sau là do Đinh Trường Sinh giở trò, nhưng Kha Tử Hoa không thể ngờ được mục đích Đinh Trường Sinh lại là điều người từ bên đến đây, điều này làm cho ý định của hắn đi đến tìm Tào Kiến Dân thương lượng việc chọn lựa phân cục trưởng khu Bạch Sơn như là bị đánh trúng một côn.
Hơn nữa Tào Kiến Dân cũng không phải là kẻ hiền lành, liền còn nói thêm mắm thêm muối về Đinh Trường Sinh, Kha Tử Hoa lúc này mới ý thức được Đinh Trường Sinh đã bắt đầu hạ thủ rồi, mà một chiêu này đúng là dữ dội ác độc, mình là phó cục trưởng công an thành phố, việc này chính mình không biết gì về tình huống, thì mọi việc đã phân chia xong, mà phân cục công an khu Bạch Sơn từ trước đến nay là phạm vi thế lực của Thành gia lại không thể không làm gì, nghĩ đến đây, Kha Tử Hoa trong lòng âm thầm rét run, Đinh Trường Sinh muốn làm gì đây?

Đòi mạng nhất chính là Tôn Kỳ từ sau đêm đó liền biến mất, chuyện này vẫn luôn làm cho Kha Tử Hoa cảnh giác, đừng nói là Đinh Trường Sinh đã biết cái gì rồi sao? Nếu thật sự là Đinh Trường Sinh đã biết như vậy, thì tất cả mọi chuyện Đinh Trường Sinh làm thì đã quá rõ ràng, từng bước là nhắm đến chính mình ?