Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2108:



CHƯƠNG 1980.

Tại khu cư xá thành ủy Bạch Sơn, Đường Bỉnh Khôn vừa mới ăn cơm tối xong, đang định xem tivi, thì có tiếng người gõ cửa, vợ ông đi ra mở cửa.

-Lão Đường, là Kính Sơn đến đấy.

-Chị dâu, cơm nước xong chưa?

Trần Kính Sơn cung kính ân cần thăm hỏi vợ của Đường Bỉnh Khôn.

-Ăn xong rồi, đang xem tivi, vào đi.

Đường Bỉnh Khôn vừa nghe Trần Kính Sơn đến đây, liền minh bạch hắn đến đây là ý gì, bởi vì Trần Kính Sơn là khu trưởng khu Bạch Sơn, bí thư khu ủy Tôn Truyền Hà chết oan chết uổng, lẽ ra Trần Kính Sơn có thể được bổ nhiệm vào thay thế, thành ủy Bạch Sơn cũng định như vậy, nhưng khi đề nghị này đưa lên đến tỉnh thì bị kẹp chặt rồi, Đường Bỉnh Khôn thông qua chính mình quan hệ, hướng phòng cán bộ Tỉnh ủy hỏi thăm, thì nghe nói là bị kẹt từ chỗ của chủ nhiệm Ấn Thiên Hoa.
Điều này làm cho Đường Bỉnh Khôn nghĩ mãi không có lời giải, không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Trần Kính Sơn lại càng không có khả năng biết, cho nên trong long của hắn những ngày qua giống như mèo quào vậy, không thể an tĩnh, hôm nay đã không nhịn được, lúc này mới lại đến hỏi thăm Đường Bỉnh Khôn.

-Kính Sơn đến đây, ngồi đi, ăn cơm chưa?

Đường Bỉnh Khôn không có đứng dậy, chỉ ghế sa lon bên cạnh hỏi.

-Em ăn rồi .

Trần Kính Sơn nhìn thấy Đường Bỉnh Khôn đang xem tivi, không dám nói nhiều..

Thẳng đến khi tin tức thời sự truyền hình Giang Đô phát xong, Đường Bỉnh Khôn hỏi

-Kính Sơn, đã bao lâu Bạch Sơn không có được đưa lên chương trình phát triển của tivi rồi hả?

Đường Bỉnh Khôn liếc mắt nhìn Trần Kính Sơn, hỏi.

-Có hơn nửa năm a .

Trần Kính Sơn không dám khẳng định nói.
-Hơn nửa năm? Tôi thấy không phải đâu, đã lâu lắm rôi không có đưa tin, Hồ Châu một năm này phát hơn triển rất mạnh, tài chính đạt tới vài trăm ức, khu Bạch Sơn đến bây giờ chiêu thương dẫn tư quy mô được như thế nào rồi?

Đường Bỉnh Khôn lực chú ý đã không ở tin tức thời sự rồi, bởi vì lúc này đã đến phần thời sự quốc tế, ông đối với tiết mục này không có hứng thú.

-Um… so năm trước tăng trưởng không có bao nhiêu..

Trần Kính Sơn ăn ngay nói thật nói.

Trần Kính Sơn là người của Đường Bỉnh Khôn, mà Tôn Truyền Hà là người của chủ tịch thành phố Bạch Sơn-Thành Thiên Hạc, hai người tại khu ủy Bạch Sơn đấu pháp ai cũng đều biết, nhưng đó là âm thầm đấu nhau, thế lực Tôn Truyền Hà vẫn luôn ép Trần Kính Sơn một đầu, Tôn Truyền Hà chết đi, cao hứng nhất đúng là Trần Kính Sơn, nhưng hiện tại trong lòng hắn lại ẩn ẩn cảm thấy bất an, chính mình cái vị trí bí thư khu ủy một ngày không bắt, chính mình không cam long.
-Kính Sơn, cậu là khu trưởng, phụ trách làm kinh tế, phải đem lực chú ý dung để phát triển kinh tế, bằng không khu Bạch Sơn sớm hay muộn thì cũng sẽ bị huyện Hải Dương vượt qua, đến lúc đó khuôn mặt khu trưởng của cậu sẽ để nơi nào?

Đường Bỉnh Khôn mặc dù nói nhẹ giọng, nhưng Trần Kính Sơn lại không nhẹ nhõm như vậy, ăn ngay nói thật, khu Bạch Sơn bị áp lực rất lớn, nhất là từ khi phía bắc huyện Hải Dương phát triển, làm cho khu Bạch Sơn một mực như là nhận được khiêu chiến.

-Bí thư, em biết, em sẽ dựa theo chỉ thị của bí thư mà làm hết sức.

-Ừ… ngày mai tôi lên đến tỉn, sẽ hỏi sự tình của cậu, tranh thủ sớm ngày định ra bí thư khu ủy..

Đường Bỉnh Khôn nói, xem như cấp cho Trần Kính Sơn viên thuốc an thần, lãnh đạo nói ra đến đây là đã phân thượng rồi, chính mình còn có thể nói cái gì nữa đây đâu này?
…………………………………………………………………………………………………

Lúc này đây phía trên lại có động tác rất nhanh, ngay lúc La Minh Giang bị mang đi vài ngày sau, phía trên liền cử người đến Giang Đô tuyên bố quyết định, triệu tập lãnh đạo các nơi đến tỉnh họp..

Tại trong phòng họp, bí thư thành ủy Hồ Châu - La Bàn Hạ cùng bí thư Bạch Sơn- Đường Bỉnh Khôn an bài cùng một chỗ, hai người trước kia là đồng nghiệp, cùng nhau tranh đoạt chức chủ tịch, Đường Bỉnh Khôn luôn canh lấy La Bàn Hạ, nhưng không nghĩ tới thượng cấp suy nghĩ lại lựa chọn Thành Thiên Hạc, La Bàn Hạ đành phải là bại tẩu chạy đến Hồ Châu, mới qua vài năm, La Bàn Hạ lại trở thành bí thư thành ủy, chuyện này không thể không làm cho người ta cảm thán thế sự xoay vần..

-Bàn Hạ, tôi xem thời sự tivi rồi, có thể nhanh như vậy đã đầu tư nhiều rồi, không đơn giản a, Bạch Sơn còn phải cố gắng nhiều hơn, bằng không sẽ rất nhanh sẽ bị Hồ Châu đè bẹp ..
Hai người vừa thấy mặt đã bắt đầu kề tai nói đùa

-Ai, Đường bí thư, ông cứ nói giỡn, Hồ Châu còn có nhiều chuyện nhiều lắm, thậm chí, ngày hôm qua tôi còn phảii xử lý việc các giáo sư bãi khóa, tiền lương còn không có trả đủ cho họ, làm có thể cùng các người so à?

La Bàn Hạ tuy rằng trong lòng rất đắc ý, nhưng trên miệng vẫn than vãn, chút thành tích này không có gì có thể nói , hơn nữa, khu khai phát xảy ra chuyện gì, thì chính ông rất minh bạch.

-Ông cứ khiêm tốn, tốt chính là tốt, nội cái xây dung trung tâm kho hậu cần khiến cho người phải trầm trồ rồi, tôi nhìn rất có tiền đồ .

Đường Bỉnh Khôn nói tiếp.

-À… bất quá muốn phát triển trở thành cái dạng gì, thì còn phải nhìn hiệu quả và lợi ích.

La Bàn Hạ không muốn nói chuyện này, nếu nói chuyện nhiều, nói nhiều khẳng định lại liên quan đến trên người Đinh Trường Sinh, đây là ông không muốn nhắc đến.
-Ông đừng có khiêm nhường quá, đúng rồi, tình huống trên tỉnh rốt cuộc như thế nào, ông có nghe nói gì không? Đường Bỉnh Khôn hỏi.

Đây mới là vấn đề bọn họ quan tâm nhất, vô luận là ai trở thành lãnh đạo tỉnh, đều liên đến sự tình mũ cánh chuồn của bọn họ.

-Vẫn không biết, hôm nay thượng diện bảo chúng ta đến đây không phải là vì việc này sao? Chính là kết cục sẽ như thế nào thì tôi cũng không rõ ràng lắm.

La Bàn Hạ có điểm lo lắng nói.

Có thể nói tại trình độ nhất định thì La Bàn Hạ đã từng tới gần La gia, chỉ là không có dựa vào quá gần mà thôi, đây là rất trọng yếu, bằng không mà nói lần này thì có thể thua tiền, ví dụ như vấn đề mảnh đất xưởng may Hồ Châu kia.

Tuy rằng chính mình cho rằng không có việc gì, nhưng phía trên đánh giá nhìn như thế nào thì còn không biết, đây là nguyên nhân đoạn thời gian này La Bàn Hạ tính tình rất là bất ổn..