Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2036



1926

-Nào có đơn giản như cậu nói vậy, lợi ích tập đoàn đã có được, mục tiêu của bọn họ lúc này không phải chỉ là vì tiền, tiền chỉ là lợi ích trong một bộ phận, bọn họ còn hướng đến chính trị thẩm thấu, bởi vì nếu không có quyền lực để bảo vệ tiền, thì đó không phải là tiền của ngươi, nói không chừng lúc nào vừa có tiền thì liền sẽ bị thay đổi chủ nhân….v…v….

Chu Minh Thủy rất kiên nhẫn giải thích thêm rất nhiều

Đinh Trường Sinh lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng cân nhắc Chu Minh Thủy nói lời nói này đối với chính mình có cái gì ám chỉ, bởi vì trong khoảng thời gian này trải qua cùng Hán Đường Trí Nghiệp có liên quan đến, chẳng lẽ Chu Minh Thủy là ám chỉ lợi ích tập đoàn của Hán Đường Trí Nghiệp cũng có vấn đề?

Hai người nói là đánh cờ đấy, thế nhưng là mãi đến hừng đông, một ván cờ cũng không có đánh xong, nhìn ra bên ngoài, Chu Minh Thủy đứng người lên, kéo màn cửa sổ ra, phía ngoài cửa sổ cảnh sắc đã mờ mờ, ông quay người đối với Đinh Trường Sinh nói ra
-Tôi không biết cậu cùng Tần Mặc đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà tôi ủng hộ cậu, công tác bên tỉnh kỷ ủy không dễ làm, nhưng mà chính là bởi vì không dễ làm, vì vậy cần phải có sự lựa chọn, còn nếu chuyện gì trước dễ dàng thì về sau sẽ gặp khó, do đó công tác của chúng ta rất giỏi về việc sử dụng nông thôn vây quanh thành thị, cái đạo lý này mãi mãi cũng không thể quên được.

-Cháu hiểu, cám ơn Chu bí thư, đã cùng cháu hàn huyên cả đêm, làm chậm trễ chú nghỉ ngơi .

Đinh Trường Sinh nói ra.

-Phải nói là cậu đã theo giúp tôi hàn huyên một đêm mới đúng, tôi có cái thói quen, nếu nửa đêm tỉnh, sẽ rất khó ngủ lại…

-Vậy cháu đi trước đây .

Đinh Trường Sinh nói ra.

-Tốt, nhớ gọi điện thoại cho Tần Mặc, có thể lời nói của nàng có chút nóng nảy, nhưng mà tôi tin tưởng nha đầu kia, nàng cũng là vì tốt cho cậu…
Chu Minh Thủy lần nữa vì Tần Mặc mà biện hộ nói.

Đinh Trường Sinh gật đầu, rời khỏi nhà Chu Minh Thủy, vốn muốn trở về, nhưng mà vừa nghĩ tới đến nơi này còn có lãnh đạo cũ, không biết Thạch Ái Quốc đã dậy chưa, vì vậy vượt qua mấy ngôi biệt thự, quả nhiên thấy được Thạch Ái Quốc trong sân bắt đầu đánh Thái Cực quyền rồi.

-Ồ, Trường Sinh, cháu như thế nào sớm như vậy tới nơi này?

Nhìn thấy sớm như vậy Đinh Trường Sinh rõ ràng đã tìm đến nhà, cho rằng hắn đã xảy ra chuyện gì đây.

-Bí thư, đêm qua cháu loanh hoanh nơi này…

Nói xong, đứng ở bên người Thạch Ái Quốc, cùng ra động tác Thái Cực quyền, vừa nhỏ giọng giải thích chuyện tối ngày hôm qua, Thạch Ái Quốc lúc đầu rất nghiêm túc nghe, nhưng đến đoạn về sau thì đứng tại chỗ, trên mặt giận dữ bộc lộ ra trong lời nói.
Chứng kiến Thạch Ái Quốc biểu lộ, Đinh Trường Sinh cũng không dám lên tiếng..

-Lão Chu nói không sai, chuyện này phải áp dụng theo kiểu nông thôn vây thành thị, phải theo từ bên ngoài bắt tay vào làm, trước mắt là từ Hồ Châu, nơi Hồ Châu vẫn còn có ít người không phải vì dân chúng mưu cầu phúc lợi, mà là thành viên dự báo thời tiết, am hiểu nhất đúng là nhìn xem theo hướng gió .

-Thế nhưng nếu bắt đầu từ Hồ Châu mà nói, lực cản cũng rất lớn, đầu tiên là lúc này Hồ Châu phát triển kinh tế rất nhanh, có thể sẽ có người bởi vì kinh tế phát triển mà ngăn trở những sự tình điều tra này .

-Làm rõ rệt không được thì làm âm thầm, tránh gió cũng là sách lược, bắt đầu từ kẻ to đầu không được thì nắm từ kẻ dưới, như vậy lực cản đã trở thành nhỏ đi rất nhiều đấy… .
Thạch Ái Quốc cười nói.

Theo trong lời nói Thạch Ái Quốc, Đinh Trường Sinh đã minh bạch cái gì gọi là gừng càng già càng cay.

Hán Đường Trí Nghiệp là một công ty bất động sản, nhưng trên thực tế nó cũng không xây dựng bất kỳ bất động sản nào, tại cả nước cũng tìm không thấy một cái tòa nhà nào bán hoặc cho thuê mang danh là Hán Đường Trí Nghiệp, bởi vì bọn họ căn bản không xây cất nhà ở hay tòa nhà, bọn họ chỉ là sang nhượng mua bán đất đai mà thôi.

…………………………………………………………………………………..

Trình Diệu Như đứng trước bức tường có sơ đồ toàn cảnh thành phố Giang Đô trong phòng làm việc, nàng mặc một cái váy vàng mềm màu nhạt, xuyên thấu qua ánh sáng hai bầu vú đầy đặn càng lộ vẻ đột xuất, bên dưới làn váy phủ chưa đên đầu gối hiện lên tiếp theo đôi chân dài nở nang, mang một đôi tất chân màu da trong suốt, màu trắng đôi giày xăng ̣đan cao gót càng lộ ra nàng dáng người cao thẳng, nàng có chút khom người chăm chú nhìn, lộ ra cái mông to tròn cong vễnh lên một cách tự nhiên, lúc này ánh mắt của nàng đang nhìn chằm chằm vào chỉ có một địa phương, chính là chỗ giao giới phía đông vùng mới giải tỏa xong Quan Vân Hồ, Quan Vân Hồ là lá phổi xanh của thành phố Giang Đô, mà trên mảnh đất bên cái hồ kia đã cơ bản hoàn tất việc giải tỏa, hơn nữa thành phố Giang Đô đã lấy khu vực này sang nhượng lại cho công ty đầu tư Bàn Thạch.
Công ty đầu tư Bàn Thạch vì mảnh đất này đã bỏ ra hơn ba mươi ức nguyên tiền, nếu như đưa vào khai thác, dự tính lợi nhuận là hơn hai mươi ức nguyên tiền, hơn nữa đây chỉ là sơ bộ đoán chừng, bởi vì thị trường bất động sản luôn là phong vân biến hóa, giá nhà không có khả năng hạ thấp, chỉ có tăng lên, bởi vì chính quyền địa phương sẽ không cho phép bất động sản hạ giá, ngân hàng cũng sẽ không, duy nhất hy vọng hạ giá chính là dân chúng, nhưng mà đó là tầng lớp không có quyền lực.

Nếu như mảnh đất này mà mình lấy được, bỏ ra mười ức lợi nhuận, đem thổ địa lần nữa chuyển nhượng ra ngoài, điều này không phải là việc khó, có thể nói là thay đổi như chong chóng, như vậy một mua một bán, có thể lợi nhuận sẽ còn lại hơn mười ức, mà tất cả điều này đều có thể trong vòng một năm hoàn thành, trong khi nếu khai phát xây dựng kiến thiết rồi đến lúc bán đi, thì thời gian quá dài dằng dặc rồi.
Tính toán xong, Trình Diệu Như quay về bàn làm việc ngồi uống tách trà nóng, thời điểm này nam trợ lý Trình Diệu Như vội vàng hấp tấp đi đến, nói ra.

-Chị…

-Chuyện gì thì từ từ nói sau, mau đến đây xem cái này…

Trình Diệu Như rõ ràng không có biểu hiện ra bất mãn, bởi vì người nam trợ lý này đích xác là rất ra sức trong việc giao cấu, làm cho nàng rất hài lòng, nàng không biết người nam trợ lý này là người thứ mấy mà mình thay đổi rồi, cứ qua một thời gian ngắn liền đổi một người khác, đàn bà một khi đã có tiền có quyền, thường thường hưởng thụ tính dục so với đàn ông còn hoàn hảo hơn…

Nghe nàng nói, vì biết bản tính của Trình Diệu Như, nên tên nam trợ lý không dám tiếp tục lên tiếng, dù có việc rất quan trọng, hắn chạy vội đến bên cạnh nàng, thì chỉ thấy nàng kéo từ hộc bàn, rồi từ trong lòng bàn tay đưa ra có hai viên thuốc màu hồng rồi nói.
-Em uống hai viên thuốc này thử xem, đây là thuốc cường dương từ Châu Phi đấy, người bình thường uống một viên thì có thể đã mạnh gấp hai người bình thường ….

Tên nam trợ lý đã không còn xa lạ gì đối với chuyện này, nhưng thuốc kíƈɦ ɖụƈ từ Châu Phi đầy là lần đầu tiên hắn mới thấy tận mắt, nghe nói cái loại này xuất phát điểm là một loại nguyên liệu, vô tình người da đen làm thành thức ăn thường xuyên, bởi vì bọn họ dùng trong thời gian dài cho nên ƈôи ŧɦịŧ của người da đen mới có chiều dài và to lớn như thế, hắn thừa hiểu hiện tại Trình Diệu Như đang muốn cái gì…

-Um…ngay tại ..nơi đây hả chị?

Thấy Trình Diệu Như nhíu mày không trả lời, chỉ thấy nàng từ từ kéo cái váy của mình lên, hiển lộ cái âm hộ phồng to rất mê người kia, tên nam trợ lý liền vội vàng uống ngay hai viên thuốc để phục vụ cho nàng….
……………………………………………………………………………………….

.

Tên nam trợ lý phát huy vô cùng tinh tế, hắn dùng miệng đem một bên mép nhỏ của Trình Diệu Như ngậm vào trong mồm sau khi kéo cái qυầи ɭóŧ của nàng xuống, cái mép nhỏ liền rõ ràng rất nhanh đầy đặn lên, bởi vì bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà sung huyết to lên chút ít, sau đó hắn lại ngậm một mép nhỏ bên kia cũng là kéo ra ngoài, tương tự một phen giày vò như vậy.

Hai mép nhỏ màu sắc hơi có chút thâm màu đỏ sậm, giờ đây giống như hoa sau cơn mưa dính lấy nước đọng, càng thêm kiều diễm ướŧ áŧ, hai mép nhỏ sung huyết liền hướng hai bên là mở ra, như vậy chính giữa cái khe hở cũng liền lộ ra, có thể trông thấy trên đỉnh cao nhất khe hở chính là âm hạch long lanh màu hồng non nớt thịt nhỏ cũng đã nhô đầu, rõ ràng mé dưới cái cửa miệng huyệŧ cũng đã là triển hiện, tên nam trợ lý liền buông tha cho hai mép nhỏ của nàng, liền thay đổi miệng lưỡi đến làm việc chỗ khác, bởi vì hắn là một gã có nhiều kinh nghiệm, nên biết rõ nên làm như thế nào để cho Trình Diệu Như đạt được khoái hoạt, hắn cũng biết cái nơi mà đàn bà muốn bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ nhất …
Vì vậy hắn liền lè lưỡi, bắt đầu liếʍ ɭáρ âm hạch của Trình Diệu Như, đầu lưỡi của hắn vừa mới đụng với đế , thân thể Trình Diệu Như liền rõ ràng run lên, đón lấy liền phát ra:

-Ừ….đúng..um…chỗ đó…

Nam trợ lý thè lưỡi ra liếm viên thịt nhỏ, thấy nàng phản ứng mãnh liệt như vậy, trong lòng cũng liền cao hứng, cái này ít nhất cũng thuyết minh, chính mình ở phương diện này có đủ sức để phục vụ người đàn bà này, nhanh như vậy thì có phản ứng lớn như vậy, trên đầu viên thịt nhỏ, lưỡi của hắn một đường hát vang tiến mạnh, thẳng khi nàng hít hà liên tục, dịch nhờ tràn ra giàn giụa, chính giữa hai mép trong, tựa như dòng suối nhỏ, liên tục không ngừng có chất lỏng trơn nhớ từ cửa miệng huyệŧ chảy ra..

-A..a…. được rồi …sướng không chịu nổi, bên bên trong ngứa lắm rồi! Em nhanh lên thọc nó vào đi thôi !
Vào giờ phút này Trình Diệu Như đã không riêng gì tiếng kêu không ngừng, thân thể kịch liệt bày tới bày lui, phía dưới nơi riêng tư cứ ưỡn lên từng hồi, hình như là muốn đem toàn bộ cái âm hộ của mình nhét vào trong miệng của hắn vậy .

Nhìn nét mặt của nàng cùng thân thể phản ứng, hắn cũng đã biết tiền hí đã làm không sai biệt lắm, vì vậy hắn nhanh chóng đứng lên, đem quần của mình thoát khỏi một sạch sẽ, sau đó hắn liền đem cây ƈôи ŧɦịŧ chống đỡ tại cửa hang Trình Diệu Như, nhưng lại không gấp tại cắm vào ..

Mà không biết xuất phát từ loại nguyên nhân nào, rõ ràng Trình Diệu Như lại cho hắn uống đến hai viên thuộc kíƈɦ ŧɦíƈɦ, cho nên ƈôи ŧɦịŧ của hắn cũng đúng là so bình thường thì lớn hơn thật nhiều, hơn nữa lại càng dài ra..

Nam trợ lý cũng bắt đầu đem ƈôи ŧɦịŧ to kia tại trong khe thịt Trình Diệu Như trượt tới trợt lui, vừa rồi Trình Diệu Như vì không tin lắm cái tác dụng của thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ Châu Phi kia nên mới cho hắn uống đến hai viên, như vậy lúc này thì nàng đã tin đấy, bởi vì lúc cây ƈôи ŧɦịŧ chống đỡ tại trong kẽ hở của nàng, có thể rõ ràng cảm giác được so với bình thường thì lớn thêm không ít đấy, thẳng đem hai mép trong của nàng chen lấn hướng hai bên tách ra đều có chút thốn đau, hơn nữa cái vật kia lại càng thêm nóng hổi, đây cũng là trải qua những lần giao cấu với hắn trước đây chưa từng có đấy…
-Tốt rồi ! Nhanh lên cắm đi vào đi, thực sự là không chịu nổi ..

Trình Diệu Như lại nói một câu, hơn nữa giơ lên cái âm hộ của mình, đúng là đàn bà khi bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, so nam nhân còn phải điên cuồng hơn đấy, nàng nói xong thì không có quản đến hắn nữa, liền đưa tay ra nắm chặt cây ƈôи ŧɦịŧ của tên nam trợ lý liền kéo đến cửa miệng huyệŧ của mình, Trình Diệu Như thuộc loại đàn bà có tính dục rất mạnh,…

“ Ọp !" Một tiếng truyền đến, bất ngờ không kịp đề phòng, tên nam trợ lý còn chưa rõ là chuyện gì xảy ra, liền cảm giác được ƈôи ŧɦịŧ của mình đột nhiên bị xiết chặt..

-Ừ….

-Đó… !

Hai người cơ hồ là cùng lúc phát ra một tiếng kêu, Trình Diệu Như là vì cái hang động huyệŧ kịp thời cắm vào, hóa giải gãi ngứa sâu trong thân thể nàng mà phát ra một tiếng cực thỏa mãn rêи ɾỉ, còn trên nam trợ lý sau khi uống hai viên thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ vào thì ƈôи ŧɦịŧ lại nở lớn dài ra, bởi vậy một cây thịt lớn như vậy cắm vào cái huyệŧ bình thường thì tình huống liền có thể tưởng tượng được, vừa mang đến kɦoáı ƈảʍ đồng thời cũng có một cảm giác áp trướng do thanh vách âm đao xiết lại, cho nên hắn mới làm cho hắn kêu lên như vậy, hắn cảm giác được mình ƈôи ŧɦịŧ kia bị thật chặc kẹp lấy, ma sát nóng hừng hực, có một chút đau đau, huống chi hắn có một chút vội vàng không kịp chuẩn bị, tâm lý hoảng hốt, nhưng khi ƈôи ŧɦịŧ đã là tiến vào trong huyệŧ Trình Diệu Như, tên nam trợ lý đương nhiên là phải làm giống như cái máy cơ giới rồi, vì vậy một trận đại chiến như vậy kéo lên màn mở đầu.
……………………………………………………………………………

Không sai biệt lắm nửa giờ điên cuồng công kích, tăng thêm uống thuốc siêu lượng, làm cho cây ƈôи ŧɦịŧ hắn lớn đến lạ kỳ, bởi vậy Trình Diệu Như đúng là toàn thân xụi lơ nằm ở trên giường, trong miệng thở hổn hển phía dưới cái huyệŧ thì kịch liệt co quắp, một trận đại chiến làm cho Trình Diệu Như mệt mỏi đều không nghĩ tới…

Một loại cảm thụ trước nay chưa có đem nàng vây quanh, không thể tưởng tượng nổi tràn đầy phong phú, triệt để bị triển khai, hoàn toàn bị giữ lấy.

-Em đây muốn… bắn... a...

Tên nam trợ lý làm gì còn có thể nhịn xuống, đột nhiên đem cự vật dưới háng tận lực xâm nhập đỉnh sâu tại trên miệng đáy huyệŧ Trình Diệu Như chuyển động ma sát, trong cơ thể nàng, cổ đáy huyệŧ bị hung khí giống đực cắm vào chăm chú bao trùm, nàng một bên đung đưa mông eo, nghênh đón cao trào hô to:
-Chị đã đến, bắn... rọi vào a... nhanh bắn!

Vừa la lên xong, thân thể Trình Diệu Như lại căng thẳng vọt tới đỉnh cao phong, trên mặt lộ ra thần sắc tiêu hồn mê ly. Mà tên nam trợ lý cũng cảm thấy đầu giật nảy, thân mình chấn động, hai chân hắn đạp một cái, gắt gao ôm lấy thân thể Trình Diệu Như, cây ƈôи ŧɦịŧ nhảy lại mãnh đâm vài chục cái, hai tay giữ chặt lấy hai bên mông thịt nẩy nở Trình Diệu Như, hung hăng cắm vào chỗ sâu nhất than thể của nàng …...

Bị vách tường thịt non huyệŧ bao trùm, ƈôи ŧɦịŧ rung động bạo phát, từng làn nóng hổi tϊиɦ ɖϊƈh͙ phún ra, đại lượng nóng hừng hực tϊиɦ ɖϊƈh͙ thật sâu phun ra tại trong đáy huyệŧ, phảng phất không chỉ lấp đầy trong huyệŧ của nàng mà còn rót đầy bên trong bụng!

-Á…a….a….

Trình Diệu Như bị bỏng đến phát ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ, cũng nhịn không được nữa, thân thể một hồi co rút, âm tinh như vỡ đê hồng thủy ồ ồ toát ra, cùng lúc đó, Trình Diệu Như chỉ cảm thấy bàng quang trong cơ thể đã không bị khống chế, nướƈ ŧıểυ nhẫn nhịn đột nhiên kích xạ ra, nướƈ ŧıểυ phun rơi tại trên bàn công tác, trên thân dưới, hai chân tên nam trợ lý vô cùng thống khoái, thân thể Trình Diệu Như theo làn nướƈ ŧıểυ phun vung vẫy ra càng không ngừng run rẩy, nói không nên lời thoải mái.
…………………………………………………………………………………

Vì vậy đang nghỉ ngơi đến hơn mười lăm phút đồng hồ sau, Trình Diệu Như mới là giãy dụa lấy đứng lên, tuy nhiên mới vừa rồi bị tên nam trợ lý giao cấu làm cho là chật vật không chịu nổi, có đến hai lần, làm nàng thật sự là dục tiên dục tử, nhưng cũng làm cho cái âm hộ của nàng bị quậy sưng ..

Trình Diệu Như đi phòng vệ sinh thanh lý, mà vào giờ phút này tên nam trợ lý bởi vì dược hiệu mất hết, lúc này mới thấy tác dụng phụ sau khi dùng thuốc, hắn cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực nào, hơn nữa còn có chút đau đầu, đây cũng là bởi vì nguyên nhân túng dục quá độ, người vốn chính là có một thân thể vô cùng tự nhiên, nếu can thiệp vào nó thì khó tránh khỏi sẽ xuất hiện vấn đề này .
………………………………………………………………………………

-Chuyện gì? Nói đi…

Sau khi đạt được vô cùng thỏa mãn, Trình Diệu Như mới nhớ đến chính sự.

-Bên phía công ty đầu tư Bàn thạch đã xảy ra chuyện, trên internet cùng báo chí đã đưa tin ra, hơn nữa Dương Phụng Tê đàn bà thúi kia còn nói lung tung, cho là chính chúng ta muốn chiếm đoạt lấy.

Nam trợ lý tiến lên mở ra laptop cho Trình Diệu Như xem, quả nhiên, phía trên các trên web tất cả đều là đưa tin đêm qua chủ tịch Dương Phụng Tê công ty đầu tư Bàn Thạch tại khách sạn năm sao bị lúc soát gian phòng điều tra bất hợp pháp, hiện trường có nhiều cảnh sát điều tra, g Dương Phụng Tê vô cùng phẫn nộ, biểu hiện của những tên cảnh sát điều tra kia quả thực chính là thứ cặn bã.

Lại nhìn xuống các phần bình luận, đã bắt đầu dính dáng đến việc Hán Đường Trí Nghiệp cùng công ty Bàn Thạch sắp giao dịch mảnh đất kia, mà cái này cũng chưa tính xong, từng websites đều là bình luận thiên về một bên, một bên thì bình luận về cuộc giao dịch này, mà một mặt khác lại đào sâu về bối cảnh của Hán Đường Trí Nghiệp.
Điều này làm cho Trình Diệu Như một hồi phát lạnh, người đàn bà này tuy rằng niên kỷ không nhỏ, tuy nhiên lại đối với nguy cơ rất quyết đoán, nàng dự liệu được, cuộc phong ba này sợ là không thể tránh được rồi.

-Bộ phận PR đâu, gọi đến phòng họp, lập tức truyền tin cho bọn họ.

Trình Diệu Như trong tay bút máy thoáng cái bị nàng bẻ gãy, động tác này làm cho nam trợ lý giật mình hoảng sợ, bởi vì hắn trong nhớ tới một màn giao cấu vừa rồi, tiền vốn của mình so với cây bút máy này làm sao cứng bằng chứ…

………………………………………………………………………………

Đinh Trường Sinh theo từ nhà Thạch Ái Quốc đi ra, sáng sớm đã chạy đến chỗ ở khách sạn của Dương Phụng Tê, nhìn thấy Dương Phụng Tê đang chỉnh đốn hành lý, xem ra là không còn có ý định ở lại chỗ này, lúc này trong phòng của nàng còn đứng một người, đang chịu nhận lỗi.
-Đây là ai vậy?

Đinh Trường Sinh nhìn xem người đàn ông kia hỏi.

-Tiên sinh, tôi là quản lý khách sạn .

-A, chính là quản lý à, nói như vậy tối hôm qua là ông ngầm đồng ý để cho những người kia tiến đến điều tra phải không? Vậy được rồi …nếu ông là quản lý, chắc ông cũng biết cảnh sát muốn điều tra phải có giấy chứng nhận đấy, bọn họ tối hôm qua có không?

-Được rồi, em không nên cùng hắn nhiều lời, trong nước những loại khách sạn theo dạng này cũng không thể ở được nữa, tập đoàn đã cho liên hệ cho chị một khách sạn của chính tập đoàn đầu tư bên ngoài rồi, chị lo lắng ở lại chỗ này sẽ bị lần nữa điều tra, lần sau biết đâu có khả năng cũng sẽ bị dẫn độ.

Dương Phụng Tê cũng không muốn cùng tên quản lý này sủa bậy nữa, thu thập xong hành lý, để cho mấy tên bảo an kéo lấy rương hòm ra khỏi khách sạn.
Cái khách sạn này lúc trước tại Giang Đô thành phố có danh tiếng rất tốt, nhưng mà trải qua phong ba lần này, nếu còn muốn ở lại chỗ này, vậy thì phải cân nhắc thật kỹ rồi, dù sao việc để cho cảnh sát tùy tiện điều tra phòng ở là không thể để cho người ta dễ dàng tha thứ đấy, thử nghĩ xem, buổi tối đang ngủ ngon giấc, vừa mở mắt, thì thấy vài tên cảnh sát đứng ở phía trước mặt mình, hỏi đây là cái cảm giác gì?

Bảo tiêu cùng rương hòm hành lý đều ở trong xe của nàng, còn Dương Phụng Tê thì là lên xe của Đinh Trường Sinh, hướng đến phía khách sạn mới chạy đến, mà tại đằng sau cách đó không xa, bên trong một chiếc xe khác, tên cảnh sát béo mập vẻ mặt chán chường, khẩn trương nhìn bên cạnh đồn Trưởng Tào Khắc Thanh, thật sự là không biết nói cái gì cho phải.
-Ông khẳng định tiểu tử kia tiến vào gian phòng của người đàn bà kia?

Tào Khắc Thanh hỏi.

-Tôi dám khẳng định, hơn nữa khi hắn vào trong phòng rồi thì không có đi ra, nhưng mà tôi cũng không biết hắn làm như thế nào theo từ bên trong phòng đó mà thoát được ra ngoài đấy, tôi nhìn qua camera giám sát hành lang khách sạn, đúng là không có đi ra, nhưng lúc chúng ta xông vào, thì hắn rõ ràng theo từ trong gian phòng cách vách đi ra, đây không phải tà môn sao? Tôi cũng xem qua gian phòng kia cùng phòng sát vách không có cánh cửa thông qua .

Tên cảnh sát béo mập nói ra.

-Tên Đinh Trường Sinh này, thật sự là không đơn giản, từ tầng lầu ba mươi chín, lại dám từ liều mạng leo ra ngoài cửa sổ rồi chui vào phòng sát vách, hắn không muốn sống nữa sao chứ?

Tào Khắc Thanh mặt sắc mặt xanh mét nói.

-Hay là chúng ta đem video phát tán ra ngoài?
béo cảnh điều tra nói ra.

-Chúng ta không qua được người của tỉnh kỷ ủy đâu, muốn bắt người, thì phải có chứng cứ rõ ràng, là phải có tư liệu trực tiếp, trong khi mấy ông lấy được cái gì? Lấy được hình ảnh của hắn đi vào gian phòng, rồi hình ảnh từ gian phòng sát vách đi ra, ông cho rằng sẽ có người tin tưởng sao?

Tào Khắc Thanh bất mãn tên cảnh sát béo mập đầu óc heo, có thể nói, cơ hội tốt nhất đã không còn có.

-Đồn trưởng, vậy cúng ta phải tiếp tục nhìn chằm chằm vào hắn, hắn nếu như dám tiếp tục làm chuyện như vậy, thì chúng ta cũng còn có cơ hội.

Tên cảnh sát béo mập nói ra.

-Đã chậm, mấy ông không phải là đối thủ của hắn, đối phương không có khả năng ngu đần như vậy, cần phải thay đổi người khác a..

Tào Khắc Thanh nói xong phân phó lái xe chạy ..
………………………………………………………………………………….

Dương Phụng Tê ngồi ở ghế sau, Đinh Trường Sinh ở phía trước lái xe, Dương Phụng Tê nhìn thấy mái tóc Đinh Trường Sinh có chút bị rối, hỏi:

-Buổi tối không có nghỉ ngơi tốt sao?

-Không thể nói là không nghỉ ngơi tốt, mà là căn bản cả đêm qua không ngủ, cùng một một đại nhân vật hàn huyên cả đêm, thu được ích lợi không nhỏ, đúng rồi, tin tức buổi họp báo có hiệu quả thế nào rồi?

-Ừ, hiệu quả không tệ, trong tập đoàn của chúng ta, có không ít cao thủ PR (quan hệ xã hội), đã hoạt động rồi, chị chỉ là lo lắng giao dịch cùng Hán Đường Trí Nghiệp sẽ không tiến hành thuận lợi, nếu như làm cho bọn họ làm phát bực, liệu chị có thể bị nguy hiểm hay không?

Dương Phụng Tê lo lắng hỏi.

-Vì vậy, em đề nghị chị bây giờ không lưu lại ở trong nước nữa, chỉ cần có thể lưu lại một chủ sự có thể đại diện mà thôi, chị từ nước ngoài có thể chỉ huy, hiện tại thông tin phát đạt như vậy, hà tất làm gì phải lưu lại ở trong nước để mạo hiểm, hơn nữa đám người này, đều là phát rồ đấy, trong ánh mắt bọn họ chỉ có tiền, ai chống lại con đường tài lộ của bọn họ thì phải trả giá đại giới đấy… .
Đinh Trường Sinh vô cùng lo lắng nói.

-Ừ, em nói không sai, hơn nữa nếu chị rời đi, thì việc giao dịch mảnh đất này chúng ta lại liền nắm giữ quyền chủ động, cho dù là buộc phải bán mà nói, cũng không nhất định phải bán cho công ty Hán Đường Trí Nghiệp, chúng ta cũng có thể ra giá theo ý của mình, chị không tin trong nước sẽ không có công ty nào mà không thể cùng Hán Đường Trí Nghiệp phân cao thấp, vị trí địa lý mảnh đất kia quyết định giá trị của nó, vì vậy, chị không lo lắng là bán không được .

Dương Phụng Tê sáng tỏ thông suốt, nói ra.

-Em có thể giúp chị tìm ra một công ty xí nghiệp nào đó, được không?

-Ừ, tốt, không vậy không đến khách sạn mới nữa…

Dương Phụng Tê quyết định rất nhanh chóng.

Hán Đường Trí Nghiệp tổ chức gặp gỡ một số người cổ đông, kỳ thật chính là vì giải quyết vấn đề công ty Bàn Thạch nên mới tạm thời đem những người này triệu tập lại đấy, nhưng mà Trình Diệu Như nhìn xem những người này trong phòng họp, tức giận không chỗ phát tiết, bình thường từng người một đều có bổn sự so với người thường thì thiên đại, đến lúc này, để cho bọn họ phát biểu về cái nhìn của mình cùng biện pháp giải quyết, thì cả đám đều không nói.
-La Đông Thu, cậu là thổ địa ở đây, nói cái phương pháp đi, chuyện này giải quyết như thế nào?

Trình Diệu Như hỏi.

Nếu như Đinh Trường Sinh thấy một màn như vậy, nhất định là sẽ giật mình, bởi vì đang ngồi đây không đơn thuần chỉ có công tử đứng đầu như La Đông Thu, mà còn có Tưởng Hải Dương, có thể nói đây là nhóm cổ đông chiêu mộ được rất nhiều người nhà của các quan viên tỉnh Trung Nam bởi vì như vậy, sự tình không phải là rất rõ ràng rồi sao?

Đây cũng là chỗ lợi hại của Hán Đường Trí Nghiệp, mỗi hạng mục tại các địa phương đều có phân công có cổ đông người nhà của các quan to tại địa phương, vì thế nghiệp vụ của công ty Hán Đường Trí Nghiệp tại địa phương đó còn có lực cản sao, cứ nói đùa, đây đều là sinh ý của nhà mình, còn không mở một con mắt, nhắm một con mắt mới là lạ đấy.
-Mảnh đất này tại Giang Đô, không được bay đi đâu cả, mà cho dù là có bay, cũng phải lưu lại cái hố, ngay cả chỉ là cái hố cũng có thể bán lấy tiền, vì vậy, Trình tổng, cô không cần lo lắng, mảnh đất này chạy không được đâu .

La Đông Thu cũng không phải lo lắng về việc này.

-Nhưng mà xã hội bây giờ, dư luận không thể không quản tới, về phương diện này cậu đi thương lượng, trên mạng xóa đi các topic, báo chí không cho phép tiếp tục phát hành, người nào mà truyền bá những tin tức này, hãy cho điều tra, vấn đề này không có vấn đề gì chứ?

Trình Diệu Như nói rất là hung dữ, nhưng mà nàng không nghĩ tới, báo chí đại phương có thể không nói, nhưng mà công ty đầu tư Bàn Thạch dù sao cũng là một công ty lớn quốc tế, hơn nữa cũng không có làm cái gì hành vi trái pháp luật, trái lại chuyện làm từ thiện thì rất là tích cực đấy, trái lại Hán Đường Trí Nghiệp đã làm được cái gì?
Chính là bởi vì ngươi đã không có làm cái gì, mà lại mạnh như thế, đây mới là điều dễ dàng khiến cho mọi người đồn đoán, càng thêm muốn chết chính là, Hán Đường Trí Nghiệp những năm qua từ khắp nơi kiếm tiền, kiếm đã được rất nhiều, đã làm cho rất nhiều người phải đỏ mắt đứng nhìn, vì vậy, đây là thời điểm địch thủ dễ dàng nhất dùng để công kích.

-Được rồi, những việc này để tôi làm, nhưng mà tôi cũng chỉ có thể là quản được trong tỉnh Trung nam mà thôi, còn bên ngoài tỉnh thì tôi không quản được, cũng không tiện nhúng tay vào .

La Đông Thu nói ra.

-Những người khác đâu, còn có người nào có biện pháp?

Trình Diệu Như hỏi.

Nhưng mà hỏi qua một vòng, không có ai lên tiếng, những người lúc chia tiền thì hắn hái lên đầu, nhưng đến khi giải quyết vấn đề thì không người nào nguyện ý xuất đầu, điều này cũng không có thể trách bọn họ, đầu to thì do đại lão bản Bắc Kinh của Hán Đường Trí Nghiệp cầm đi, bọn họ có thể phân được bao nhiêu mỗi người sau lưng, vạn nhất lại bị theo dõi, đó cũng không phải là chuyện tốt.
-Tôi nói lại một chút, chuyện này đừng nhìn không lớn, nhưng mà có khả năng quan hệ đến vấn đề giao dịch mảnh đất này có thành công hay không, các vị… chúng ta bây giờ phải hợp mưu hợp sức, mảnh đất này nếu qua tay thì các vị liền biến thành phú ông trăm vạn, chuyện dễ dàng như vậy, các vị không động tâm sao, cái này so sánh người nhà các vị ở trong quan trường thu lấy kinh phí của công thì an toàn hơn nhiều.

Trình Diệu Như cứ như vậy nói chuyện trắng ra, nhưng lại là thật sự có đạo lý, giao dịch này không có liên quan đến đầu cơ trục lợi tài sản quốc hữu, không liên quan đến mua bán quyền lực, lại có lợi nhất vô cùng, rất an toàn, nói khó khăn nghe một chút chính là chỉ có ỷ thế hϊếp người mà thôi.

Trình Diệu Như đang dõng dạc phát biểu, thì nam trợ lý lúc này lặng lẽ tiến đến, tại bên tai Trình Diệu Như nói, nghe xong Trình Diệu Như sắc mặt lập tức biến sắc.
-Cái gì ? Chuyện khi nào? Vì cái gì đến bây giờ mới báo cáo?

Trình Diệu Như triệt để phát hỏa, đã không còn có dịu dàng thắm thiết với tên nam trợ lý như lúc vừa rồi giao cấu trong phòng làm việc, nàng liền vung lên một cái tát, đánh vào trên mặt tên nam trợ lý, dấu vết màu đỏ bàn tay có thể nhìn thấy được, nam trợ lý bụm mặt không dám nói lời nào, cúi đầu thối lui qua một bên.

-Bây giờ thì tốt rồi, Dương Phụng Tê đã đi ra nước ngoài, kế tiếp nên làm như thế nào? Nói…

Trình Diệu Như nhìn xem đám cổ đông, phẫn nộ hỏi.

Nói như thế nào đây? Ai biết nói như thế nào ?

…………………………………………………………………………………….

Đinh Trường Sinh gõ cửa, thật ra thì cửa không có đóng, Lý Thiết Cương ngẩng đầu nhìn lên là Đinh Trường Sinh, gật đầu cho hắn đi vào.
-Ngồi đi, tìm tôi có việc à?

Lý Thiết Cương hỏi.

-Có chút việc muốn báo cáo lãnh đạo, không biết lãnh đạo có rãnh không?

Đinh Trường Sinh nhìn xem Lý Thiết Cương đang viết cái gì, liền hỏi.

-Thuận tiện, cậu nói đi, đừng ra nan đề cho tôi là được...

Lý Thiết Cương dự đoán trước nói ra.

- Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng ta làm cái bản án nào mà không có nan đề.

Đinh Trường Sinh thu hồi nụ cười trên mặt nói ra.

Lý Thiết Cương nhìn xem sắc mặt Đinh Trường Sinh, cười nói:

-Đinh Trường Sinh, xem ra ngoại giới nói cậu so với lúc gặp chân thật thì không giống nhau a, bọn họ đều nói cậu có cái tật xấu hà cà giỡn, như thế nào, bây giờ hết biết vui đùa rồi sao?

-Lãnh đạo vừa rồi nói đùa với cháu sao? A,,, thực xin lỗi, cháu không có thói quen cùng lãnh đạo nói giỡn a...

-Vậy cậu nói chính sự đi, nhưng tôi nói trước, sự tình Bạch Sơn làm không sai, nhưng mà thời cơ chưa đúng, ra tay quá sớm, nếu như Tôn Truyền Hà không chết, chúng ta có thể ở tại Bạch Sơn đào ra được thêm nhiều nữa, còn bây giờ thì người chết không có đối chứng, vậy những người kia phải làm sao bây giờ? Nếu vẫn còn sót lại, thì bọn họ tiếp tục làm sâu mọt, còn muốn móc ra thì phải phí một phen công phu rồi .
Lý Thiết Cương tiếc nuối nói.

-Sâu mọt vĩnh viễn vẫn là sâu mọt, nếu không ăn mòn tài sản của quốc gia thì bọn họ sống không được, giòi hay là ruồi, dù có biến hình đến đâu thì vẫn thế, cái ngày đó, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Đinh Trường Sinh nói ra.

-Tôi biết rõ cậu vừa tới ban kỷ luật thanh tra, là nóng lòng muốn chứng tỏ bản thân mình, có quyết tâm này là tốt, nhưng mà phải chú ý đến phương thức phương pháp, hiểu chưa? Tối hôm qua tôi nghe nói lại đã xảy ra chuyện..

Lý Thiết Cương nhíu mày hỏi.

-Vâng cháu đến đây cũng là vì chuyện nàycháu muốn điều tra một chút Lưu Thành An, mặc dù là ngân hàng cho vay đã thanh toán xong tiền lương cho bộ phận giáo viên cùng nhân viên công vụ, nhưng mà đây chẳng qua là giải quyết tạm thời trong lúc đang khát, mắt thấy kỳ hạn lời hứa hẹn lại đến, lúc này khu Tân Hồ còn lấy cái gì tiền để mà lấp kín cái lổ thủng này..
Đinh Trường Sinh lo lắng nói.

-Bây giờ cậu đã không còn làm khu trưởng khu Tân Hồ rồi, đây không phải vấn đề câm cậu suy tính a…

Lý Thiết Cương cau mày nói.

-Thế nhưng tất cả trong chuyện này đều là do Lưu Thành An đưa tới, cháu nghe nói còn dư lại mấy nghìn vạn sẽ chuyển cho công ty Hán Đường Trí Nghiệp, bí thư, chúng ta không thể trơ mắt đứng nhìn khu Tân Hồ bị làm loạn như vậy

Đinh Trường Sinh rất là sốt ruột, nếu như Lý Thiết Cương không đồng ý điều tra, như vậy thì mình cho dù là muốn điều tra cũng là không có biện pháp, mà vụ án này thì Lưu Thành An là mấu chốt, một khi Lưu Thành An sau này mất đi giá trị lợi dụng cuối cùng, như vậy Lưu Thành An sẽ gặp cái kết cục gì thì thật là rất khó nói…

Lý Thiết Cương lâm vào do dự, điều tra một Lưu Thành An thì rất đơn giản, nhưng mà sau lưng Lưu Thành An mới là nghiêm trọng, đây mới là điều mà ông đau đầu. Hồ Châu có vấn đề rất nhiều, ông cũng đã sớm muốn điều tra tại Hồ Châu rồi, nhưng là bí thư tỉnh ủy La Minh Giang ý kiến rất rõ ràng, không cần phải điều tra.!!!