Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 191: Không dám trêu chọc cô gái này



CHƯƠNG 149: KHÔNG DÁM TRÊU CHỌC CÔ GÁI NÀY.

Đối với môn học cần phải học thuộc lòng để có thể vượt qua kỳ thi đối với một người tự học, thì không làm khó được Đinh Nhị Cẩu, thời gian làm bài thi là hai giờ, chỉ mới có phân nữa thời gian thì Đinh Nhị Cẩu đã làm bài xong rồi đi ra ngoài, trong khi Giang Hàm Thiến đứng ở ngoài cổng trường lo lắng, đợi giống như là một đứa bé đang hồi hộp chờ đợi cuộc thi chấm dứt.

– Ui…sao ông như thế nào, lại nhanh như vậy đi ra, đừng có nói là làm bài không được nha!

Giang Hàm Thiến không chờ cho Đinh Nhị Cẩu nói, liền oán giận nói.

– Bài làm xong rồi thì ở bên trong đó chờ làm chi, chi bằng đi ra cùng với bà ăn một bữa cơm, đi thôi, hôm nay tôi mời khách!

Đinh Nhị Cẩu nói lớn, cánh tay vung tay lên, giống như cuộc thi này đơn giản như là buổi ăn sáng bình thường của hắn!
– Đinh Trường Sinh, tôi thật sự là khâm phục ông, thật sự là một người tài giỏi, từ hồi học cấp ba đã giỏi như thế, bây giờ thì cũng vậy, không có thay đổi gì khác! Nếu ông không còn làm cán bộ chính phủ, thì có thể đi làm giảng viên huấn luyện về giáo dục!

– Kỳ thật tôi chỉ biết cố gắng học tập mà thôi, nghe bà nói, tôi đã an tâm, vạn nhất ngày nào đó tôi thật sự thất nghiệp, tôi còn có thể đi làm cái giảng viên huấn luyện gì gì đó, vì tôi nghe nói đi làm giảng viên huấn luyện đều là những người phụ nữ xinh đẹp!

– Vì sao?

– Vì những phụ nữ xinh đẹp thì bình thường không có khôn lắm, cho nên mọi người thường nói “ ngực lớn nhưng đầu óc nhỏ, chính là ý tứ này"!

– Vậy ý của ông là tôi không có xinh đẹp, nên mới có thể thi lên đại học phải không?
– Trời ơi, không phải ý đó, bà thì quá xinh đẹp, nhưng ngực không có lớn, nên không tính vào!

Lời nói của Đinh Nhị Cẩu nói về bầu vú của Giang Hàm Thiến chính là nói thật đấy!

Hai người trêu đùa với nhau một trận, rồi cùng nhau đi đến một nhà hàng Tây mà các cặp đôi thường hay vào ăn.

– Lần này gặp lại ông, tôi có cảm giác ông thay đổi không ít, hình như là càng thêm ít nói trầm mặc, có phải đã gặp chuyện gì?

Đinh Nhị Cẩu nhìn Giang Hàm Thiến rồikhông nói gì,cầm lấy nĩaăn xiên một miếng bít tết bỏ vào miệng, tuy rằng hắn rất muốn hướng về phía trước con đường làm quan đi, nhưng hắn cũng không muốn để cho người ta cảm thấy hắn là một người đam mê quyền lực, hắn cũng biết rằng, nếu muốn thành công theo con đường phía trước đã chọn, ngoài việc phải có quan hệ, tự bản thân mình, cũng phải có chút tài năng mới được.
Mà trước mắt,điều có thể làm được để đề cao bãn lỉnh của hắn,là phải lập thành tích, nhưng đối với cán bộ thôn ở tầng chót thì rất khó tiếp cận thành tích!

Với hắn thì cao lắm cũng chỉ có việc sửa đường nhỏ nhoi là lập thành tích, nhưng đây chỉ là chuyện bình thường chẳng lãnh đạo nào chú ý tới đâu, cho nên phảisửa cho bằng được con đường từ thônLê Viên kết nối tiếp giáp với quốc lộ 220 thông thoáng đi được,lúc đó mới là một đại thành tích to lớn khiến người quan tâm.

Tốc độ sửa đường hiện nay không chậm, nhưng chỉ có hai chiếc xe nâng, vẫn không thể nào nhanh hơn được, dù một ngày có thể đẩy về phía trước tầm 100m, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn xem là chậm, tuy rằng đẩy tới 100m, nhưng tất cả chỉ là con đường trãi cát đá đơn giản.

Đột nhiên, Đinh Nhị Cẩu tâm trí chợt động, nhìn Giang Hàm Thiến, giống như là mới phát hiện một khối bảo vật vậy.
– Ông làm gì mà nhìn tôi chăm chăm như vậy, bộ mặt tôi dính dơ gì à?

Giang Hàm Thiến nói xong, liền lấy cái khăn lau mặt mình.

– Không phải, cho tôi hỏi thăm chuyện này, hình như cha bà có một công ty xây dựng, vậy có nhiều máy móc ví dụ như xe đào, móc đường, các loại xe nâng v.v.không?

– Ông hỏi câu vô nghĩa quá, công ty xây dựngmà không có những đồ chơi đó, thì làm thế nào mà kiếm tiền sống?

– Bây giờ cũng đã vào mùa thi công ế rồi, các loại máy móc đó còn dùng không vậy?

– Này …tôi cũng không biết, ông định muốn làm gì?

Nhìn Đinh Nhị Cẩu khuôn mặt cười hề hề gian tà, Giang Hàm Thiến nghi ngờ hỏi.

– Tôi định cùng với cha bàbàn một chuyện làm ăn, không biết được không!

– Làm ăn? Ông thì có thể buôn bán cái gì?

– Là như thế này, tôi tính thuê lại cha bà mấy chiếc xe nâng với xe đào, móc đường, đương nhiên là cha cô đang sử dụng thì đành chịu, nhưng nếu như không có dùng, để xe ở trong công ty cũng phải tốn phí bảo dưỡng, chi bằng cho tôi mướn, khi nào cha cô có hợp đồng thi công mới thì tôi sẽ hoàn trả lại!
– Có chuyện tốt như vậy sao?

Giang Hàm Thiến không tin.

– Chắc chắn rồi, bà cũng biết, tôiđang sửa đường, máy móc thiết bị thiếu nghiêm trọng, ảnh hưởng tiến độ thi công, nhờ bà giúp cho một tay!

– Thì ra ông có ý này, tôi có thể giúp ông hỏi qua cha tôi một chút, nhưng có cho thuê hay không, thì tôi mặc kệ đó nha!

Giang Hàm Thiến nói.

– Cám ơn bà, ngày hôm qua ở tại thành phố Bạch Sơn tôi nhìn thấy một sợi dây chuyền rất đẹp, thích hợp với làn da trắng của bà! Có thời gian tôi dẫn bà đi xem nhé!

– Định hối lộ tôi à? Có phải là muốn mua sợi dây chuyền, thì tiền cũng tính vào tiền thuê thiết bị của cha tôi phải không?

Giang Hàm Thiến nói trúng tim đen, khiếnĐinh Nhị Cẩu không có lời nào để phản bác, cô gái lại nói tiếp.

– Ông xem tôi là người như thế nào mà định làm như vậy, hỏi cha tôi một chút là có thể được, nhưng tôi biết nói như thế nào đây, chẳng lẽ lại nói là “ một người bạn họcmuốn thuê thuê thiết bị máy móc của chúng ta làm đường, cha có cho mướn hay không? “ Ông nghĩ thử xem, nói vậy cha tôi có thể tin mà cho thuê sao?
– Khẳng định là tin, nếu không tin, thì bà cứ nói tôi là bạn trai của bàlà xong rồi!

– Xí…ông nghĩ thì hay lắm, bạn trai cũa tôi? Tôi đâu có ngu ngốc, tự nhiên dồn mình vào góc tường à?

Giang Hàm Thiến lườm hắn một cái, rồi lấy điện thoại ra,dùng lời rất ngọt ngào gọi điện thoại cho ba cô là Giang Thành Kiến.

Giang Hàm Thiến rất xinh đẹp, vóc người đẹp, hơn nữa tương lai sau này tốt nghiệp sẽ còn có một nghề nghiệp rất tốt, đối với một cô gái như vậy,Đinh Nhị Cẩu không dám trêu chọc, cô gái này không giống như là Lý Phượng Ny, Dương Phụng Tê hoặc Lưu Hương Lê, những người đàn bà đó đều đã kết hôn, đều hiểu rỏ trong chuyện hôn nhân sẽ có những chuyện gì xảy ra, mà bọn họ trong hôn nhân đều không có kết quả tốt đẹp, nhưng còn Giang Hàm Thiến là một cô gái ngây thơ, trong sáng như thế, đối với hôn nhân còn nhiều mơ mộng, rủi mà trêu chọc vào, nói không chừng sẽ phải bị bắt kết hôn đấy, mà Đinh Nhị Cẩu bây giờ đã thay đổi tư tưởng,còn chưa có suy nghĩ tìm cho mình một cô gái làm người yêu chung sống suốt đời, cũng có thể là hắn cũng chưa muốn kết hôn trong giai đoạn này.