Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 328: Được sống quả là tốt quá đi!  



“Vâng, chị… Chị dâu…”, lúc này mồ hôi của Ngô Lập Thần chảy càng nhanh, sắc mặt càng tái đi. Nghĩ lại sao trước đó mình lại dám có ý với Tống Cẩm Phồn, trời đất ơi! Tống Cẩm Phồn là người phụ nữ của Tô Minh mà!



Ngô Lập Thần một tay vịn vào bàn, một tay cầm chén rượu, cảm thấy may mắn như chết đi sống lại.

Advertisement



Được sống quả là tốt quá đi!



Lâm Đình nhìn Ngô Lập Thần với ánh mắt kỳ dị, không hiểu sao Ngô Lập Thần lại tự tát vào mặt mình một cái? Lại còn nói có mắt không thấy Thái Sơn nữa? Chẳng phải Ngô Lập Thần và Tô Minh là bạn sao? Chắc Ngô Lập Thần uống say rồi, kích động quá chăng?



“Rượu ngon lắm!”, Tô Minh nói. Nể mặt hôm nay Ngô Lập Thần mang rượu ngon đến, hơn nữa hắn ta cũng không quá đáng và biết nhận sai nên Tô Minh cũng không thèm chấp với hắn ta.



Nghe thấy Tô Minh nói rượu ngon nên Ngô Lập Thần lập tức thấy yên tâm, cảm thấy mình như được hồi sinh.



“Cậu chủ Tô! Đây là quà mà anh tặng cho cô Mục chăng? Quà này lớn quá đó! Mẹ tôi muốn có một món quà mà cũng không được”, sau khi Ngô Lập Thần ngồi xuống thì Lâm Đình lên tiếng nói. Hắn nhìn về phía hộp đựng Khinh Nhan Hoàn ở bên cạnh ghế Mục Thanh Hoa với ánh mắt ngưỡng mộ.



Mục Thanh Hoa ngây người ra. Rõ ràng đây là quà mà Ngô Lập Thần tặng chứ không phải là Tô Minh tặng!



Ngô Lập Thần nghe thấy vậy cũng thấy ngượng ngùng.



Tống Cẩm Phồn lên tiếng: “Cậu chủ Lâm nói sai rồi! Quà này là cậu chủ Ngô tặng mẹ tôi đấy”.



“Á?”, Lâm Đình kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Ngô Lập Thần, nói với vẻ bỡn cợt: “Ngô Lập Thần! Anh có biết Khinh Nhan Hoàn mà anh tặng cho cô Mục là có từ tay ai không?”



Ngô Lập Thần thấy kinh ngạc, câu này nghĩa là gì?



“Hì hì…Tôi có được nguồn tin mật, chủ nhân bào chế ra Khinh Nhan Hoàn chính là đại sư y dược trong Huyền Linh Sơn…”, Lâm Đình nói lấp lửng, hắn bỏ ra cái giá vô cùng đắt mới biết được chủ nhân thật sự của Khinh Nhan Hoàn này.



“Ai?”, Ngô Lập Thần rất muốn biết, Mục Thanh Hoa và Tống Cẩm Phồn cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Đình như muốn biết đáp án.



“Xa tít chân trời, gần ngay trước mặt! Ha ha… Ngô Lập Thần! Anh đúng là múa rìu qua mắt thợ, lại đi tặng dì Mục Khinh Nhan Hoàn nữa”, Lâm Đình cười lớn.



Tô Minh?