Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 260: Cơn giận cuồn cuộn trong lòng





“Đã rất lâu rồi Nhược Dư không trở về trụ sở, tôi đến đây xem đã xảy ra chuyện gì?”, Phong Minh mở miệng đáp, trên mặt nở nụ cười nhẹ khiến người ta cảm thấy rất thân thiết.



Dư luận ở bên trụ sở khi nói về Phong Minh khá tốt, bản thân ưu tú nhưng cách đối xử giữa người với người và cách xử lý mọi việc của hắn đều không hề kiêu căng, ngạo mạn, ngược lại đối với ai cũng dịu dàng nhẹ nhàng.



Advertisement

“Không có việc gì, qua hai ngày nữa cô chủ sẽ quay về trụ sở rồi”, dì Cầm nói.



Nếu là trước kia, bà ta sẽ hy vọng cô chủ dành nhiều thời gian tiếp xúc với Phong Minh để sau này liên hôn, tình cảm hai người tốt đẹp thì cô chủ cũng được hạnh phúc.



Còn bây giờ, từ giây phút Tô Minh xuất hiện thì đã khác rồi.



Trước đó là do không có sự lựa chọn, cô chủ gả cho Phong Minh, đánh cuộc một lần, là lựa chọn bất đắc dĩ mà cũng là lựa chọn duy nhất.



Nhưng bây giờ đã có lựa chọn khác, hà tất phải gả cho Phong Minh làm con rối của nhà họ Phong chứ?



“Nhược Dư đâu?”, trong lòng Phong Minh cảm thấy hơi kỳ lạ, thái độ của dì Cầm hôm nay hơi khác với bình thường.



“Đi ra ngoài rồi”, dì Cầm nói dối.



“Dì Cầm nói đùa rồi, dì vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ cho Nhược Dư, Phong Minh biết”, Phong Minh dứt khoát vạch trần lời nói dối của dì Cầm.



Dì Cầm yên lặng hồi lâu, nói: “Cô chủ đang ở phòng ngủ trong hậu đường chữa bệnh”.



“Hử?”, mặt Phong Minh biến sắc.



Trước đây hắn ta đã đến đấu giá Tứ Đỉnh ở Đế Thành vài lần, biết được hậu đường trên tầng bốn này là phòng ngủ của Tiêu Nhược Dư.



Nhưng, hắn ta trước giờ chưa từng đi vào phòng ngủ của cô ta, bởi vì Tiêu Nhược Dư sẽ không bao giờ đưa hắn ta vào đó, hai người cùng lắm cũng chỉ được coi là bạn bè, mối quan hệ cũng không đến được mức đó.



“Chữa bệnh? Ai chữa bệnh cho cô ấy?”, Phong Minh khẽ nheo mắt.



Dì Cầm thở dài, sao Phong Minh này lại đến đây chứ? Giờ thì hay rồi, giải quyết không khéo lại phát sinh xung đột.



“Dì Cầm vẫn luôn ở tại tiền sảnh này canh giữ, sợ có người đến, ha ha…”, sắc mặt Phong Minh cực kỳ khó coi: “Là đàn ông sao?”



Cơn giận đang cuồn cuộn trong lòng Phong Minh.



Đố kỵ, nổi điên.



Hắn ta còn chưa từng được bước chân vào căn phòng trong hậu đường của Tiêu Nhược Dư, bây giờ, có người đàn ông khác vào rồi?



Tiêu Nhược Dư và người đàn ông kia ở trong phòng ngủ làm gì?

Thực sự là chữa bệnh sao?