Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 217: Em đi tắm đây



Tô Minh tan cửa nát nhà, cha mẹ và em gái đều chết!!!



Ngay cả bản thân cũng bị đánh gãy tứ chi, chôn sống trong rừng núi!



“Em không có lỗi với anh”, Tô Minh cười đáp, nhà họ Lam và Lam Tuyết không thể bàn lẫn lộn với nhau.

Advertisement



Ba năm trước Lam Tuyết cũng quyết định không nổi chuyện tại nhà họ Lam.







Muốn hủy hoại nhà họ Tô là nhà họ Lam, không phải Lam Tuyết.



Hơn nữa, nếu không có Lam Tuyết thì năm đó có lẽ anh đã trực tiếp bị giết chết rồi, đâu chỉ dừng lại ở việc bị đánh gãy tứ chi, chôn sống trong núi sâu...



“Cảm ơn”, nút thắt trong lòng Lam Tuyết cuối cùng cũng được tháo gỡ, cô áy náy ba năm rồi, nói đoạn liền nâng lên ly rượu một hơi uống cạn.



Tô Minh cũng uống cạn, sau đó cầm đũa lên, bắt đầu nếm thử các món ăn.



Khuôn mặt trái xoan tuyệt mỹ trong veo của Lam Tuyết tràn đầy hồi hộp chờ mong: "Ăn ngon không?"



“Ngon, Lam Tuyết, em đúng là có tay nghề nấu bếp”, Tô Minh cười to, ánh mắt nhìn hướng Lam Tuyết càng trở nên ôn nhu, trong dịu dàng còn mang theo sự nóng bỏng cùng cảm động.



Anh đã ba năm không ăn món nhà nấu kiểu này.



Trên núi Huyền Linh, ông già chưa từng làm cơm, mọi thứ đều do anh tự mình giải quyết, một người đàn ông thì có thể có nấu ăn ngon đến đâu đây?



Về cơ bản anh chỉ săn bắt một vài con thú trong núi rồi nướng lên, có thể lấp đầy bụng là được, hương vị cũng không cần đề cập tới nữa.



"Ăn nhiều một chút", Lam Tuyết rất vui vẻ, không ngừng gắp thức ăn cho Tô Minh.



Một bữa ăn linh đình kết thúc sau nửa giờ.



Sau khi kết thúc.



Bầu không khí bỗng trở nên ám muội.



Lam Tuyết dường như đã dự liệu được điều gì nên không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, mặt son càng đỏ.



"Em đi tắm đây", cô ngượng ngùng nói.



Lại không ngờ tới.



Tô Minh sải bước đi tới, trong nháy mắt ôm ngang eo không nói hai lời bế cô lên lầu hai. Mặt Lam Tuyết càng đỏ hơn như sắp nhỏ ra máu, đầu nhỏ vùi vào trong ngực anh.