Điên Cuồng Yêu Em

Chương 26



Rõ ràng trước khi nghỉ hè, học kỳ trước cô ta còn thấy Tần Khả khiêu vũ, căn bản chỉ là thân thể có thiên phú nhưng lại là người mới học không có chút kỹ xảo nào.

Cô làm sao có thể lợi hại như những cô nàng kia nói? Thậm chí...

Thậm chí giống như ngay cả bản thân cô ta còn không bằng cô??

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Tần Yên có chút vặn vẹo.

"Này, Tần Yên, cậu muốn đi đâu vậy?"

"Tớ..." Bị gọi lại vẻ tươi cười trên mặt Tần Yên cứng lại, sau đó lập tức khoát tay, "Tớ đi chúc mừng Tiểu Khả một chút."

"À à, đúng rồi, vậy cậu đi đi."

"Ừ."

Tần Yên bước nhanh về phía phòng thay quần áo.

*

Hậu trường, bên ngoài phòng thay quần áo.

"Các cậu phối hợp thật sự là quá hoàn hảo!" Cố Tâm Tình kích động kéo Tần Khả, hưng phấn đến hai mắt đều tỏa sáng.

"Nhất là khúc cuối cùng, tiếng dương cầm đột nhiên im bặt, cậu cũng đột ngột dừng lại —— trong khoảnh khắc đó tớ cảm thấy hô hấp như ngừng lại, sau đó lại ngã xuống đất cái kết thúc đó quả thật hoàn hảo, trong video hướng dẫn căn bản không có đúng không? Sao các cậu có thể nghĩ ra được như vậy!"

Tần Khả bị lắc nên đầu có hơi choáng.

Đến khi nghe được câu cuối cùng, ánh mắt cô khẽ di chuyển. Ngước mắt, Tần Khả nhìn về phía cách đó không xa bên cạnh dụng cụ sân khấu sắp xếp lộn xộn, thiếu niên một tay cắm trong túi quần đứng ở đằng kia.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, người nọ bỗng giương mắt chống lại tầm mắt của cô.

Mấy giây sau, Hoắc Tuấn lộ ra nụ cười cợt nhả có chút tàn bạo với cô.

Tần Khả liếc mắt đi chỗ khác, bất đắc dĩ: "Cái đó không phải do chúng tớ nghĩ ra."

Cố Tâm Tình đang kích động bỗng dưng hơi chậm lại, "...Hả? Là sao cơ?"

Tần Khả: "Đó là do Hoắc Tuấn sơ suất —— anh ta đột nhiên ngừng đàn, nguyên nhân cụ thể thì tớ cũng không rõ lắm."

Cố Tâm Tình: "..."

Cố Tâm Tình mở to hai mắt nhìn, "Sau đó các cậu đã thần giao cách cảm mà phối hợp một đoạn có thể nói là màn kết hoàn hảo?!"

Tần Khả nhíu mày, sau đó nửa đùa giỡn mở miệng.



"Đối với cách dùng câu "Thần giao cách cảm" này của cậu tớ thật không dám gật bừa."

"Mẹ nó, Khả Khả, trong lòng tớ cậu đã là nữ thần! Cậu là cái gì mà ứng phó như thần vậy hả!"

Cố Tâm Tình kích động chạy đi ——

"Không được, tớ nhất định phải đem đoạn thần nhập này truyền bá ra ngoài cho cậu!"

"Này..."

Tần Khả vươn cánh tay với vào khoảng không.

Không đợi cô ngăn cản, Cố Tâm Tình đã chạy đi mất giống như người điên.

Một lát sau, Hoắc Tuấn đi đến trước mặt Tần Khả.

Anh khẽ nâng mắt, "Một kỳ nghỉ hè, em hình như thay đổi rất nhiều."

"...!"

Đang muốn ứng phó cho qua cả người Tần Khả run lên, ngẩng đầu nhìn Hoắc Tuấn theo bản năng.

Chỉ là Hoắc Tuấn vẫn không chú ý tới.

Anh đang nghiêng người nhìn sân khấu, trên sân khấu đã thay đổi tiết mục tiếp theo, nhưng trong mắt anh dường như vẫn là hình ảnh cô gái mềm mại xinh đẹp, dáng múa dịu dàng đầy sức sống... Hoàn toàn bất đồng với dáng vẻ vụng về mà anh từng thấy ở trường.

"Trước khi chúng ta nghỉ hè... Có quen biết à?"

Tần Khả cố gắng giữ bình tĩnh, nét mặt căng thẳng hỏi.

Hoắc Tuấn quay người lại.

Anh híp mắt, trong con ngươi đen nhánh sáng sủa hiện lên cảm xúc không rõ ràng.

"Là tôi biết em."

"?"

Tần Khả ngẩn ra.

Hoắc Tuấn: "Cuối hè năm ngoái, tôi đã từng thấy em nhảy ở rừng cây nhỏ phía tây nam."

Anh dừng lại, khẽ cười.

"Vừa nhảy vừa khóc, rất xấu."

Tần Khả: "..."



Mặc dù đoạn ký ức chính xác đã cách xa mình rất nhiều năm, nhưng Tần Khả vẫn biết cái ngày mà Hoắc Tuấn nói chính là —— ngày giỗ cha mẹ ruột của cô.

Kiếp trước mỗi khi đến ngày này, cô sẽ tìm cho mình một góc yên tĩnh để nhảy múa, hy vọng bọn họ trên trời có thể nhìn thấy.

Chỉ là kiếp trước đến khi chết cô cũng không biết...

Hoắc Tuấn vậy mà đã từng nhìn thấy.

——

Nói cách khác, đến lúc này, anh đã sớm chú ý tới cô được hơn một năm?

"Em đang nghĩ đến ai?"

Bỗng nhiên bên tai có một giọng nói tiến lại gần.

Tần Khả hoàn hồn, giương mắt, nhìn thấy vẻ mặt của Hoắc Tuấn chẳng biết từ lúc nào đã trở nên âm u.

Tròng mắt đen đầy vẻ tàn bạo.

Anh cúi người dồn cô ở cửa phòng thay đồ, gân xanh trên trán khẽ

căng chặt.

Giọng nói cũng âm u:

"Ngày đó em khóc vì ai —— Tần Khả?"

Tần Khả: "..."

Lại nữa.

Tác giả có lời muốn nói:

Tần Khả: Có một bạn trai là người điên thường hay phát bệnh, nên chữa trị như thế nào?

Hoắc Tuấn: Nghe nói hôn nhẹ rất có hiệu quả.

Tần Khả:......

Truyện tại Wattpad được đăng sau Wordpress từ 2 - 3 chương.

Link Wordpress: Mọi người có thể vào trang Wattpad của Vườn Cà Rốt, tại phần giới thiệu có dẫn link Wordpress của Vườn.

------oOo------