Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

Chương 53



9 giờ 30 sáng, khu vực cấm chuyển sang ban đêm trong cái chớp mắt, côn trùng và động vật biến dị ở bên ngoài không xông vào còn những con đã ở trong khu vực cấm lại hành động chậm chạp hoặc tạm ngưng hoạt động. Trong bóng đêm, Lục Tranh nghe rõ tiếng rơi vang lên *bồm bộp* đến từ việc côn trùng biến dị ngừng bay và rơi xuống đất. Cùng lúc với tiếng rơi chính là âm thanh từ việc thực vật biến dị xử lý những côn trùng và động vật biến dị này.

Ở bên chỗ những người có dị năng thủy hệ thì không có âm thanh gì, bởi côn trùng biến dị đã rớt xuống nước trở thành thức ăn cho thủy quái, còn những động vật biến dị nào còn đang trêи bờ thì họ sẽ tạo một đường sóng nước, quét tất cả xuống, việc xử lý cho sạch là của thủy quái.

Giữa màn đêm ngoại sự im lặng kèm thêm những tiếng siết, âm thanh nhai rôm rốp ở khu vực của Lục Tranh thì còn có ánh sáng đủ màu đến từ các dị năng giả khác. Đặc biệt là chỗ những người có dị năng như lôi, âm thanh bắn phá càng nhức tai hơn, những tia sét bắn ra cũng tạo hiệu ứng thị giác tốt hơn.

Bỏ qua đám người. Lục Tranh bỏ qua luôn việc quan sát chỗ thực vật biến dị, dù sao cậu cũng đã ra lệnh cho chúng tiêu diệt côn trùng và động vật biến dị, hiện tại màn đêm buông xuống, cậu không cần ngồi ở đó để làm mồi nhử nữa.

Đi qua chỗ Khải Triết, hắn ta vẫn đang nỗ lực phóng lửa thiêu rụi những côn trùng và động vật biến dị nằm la liệt trêи mặt đất. Chỉ có điều những đường lửa quét này có vẻ hơi yếu, về sau đâu chỉ yếu thôi, hắn còn không thể ngưng tụ thành một ngọn lửa để soi đường nữa kìa, điều này cũng có nghĩa dị năng của hắn đã cạn kiệt.

Cảm thấy có người đến gần, Khải Triết lạnh giọng quát: "Ai?"

Tuy dị năng đã cạn kiệt nhưng tính cảnh giác vẫn còn cao chán. Có người đến gần mà không đứng dậy nghênh chiến, xem ra không chỉ dị năng cạn kiệt mà cơ thể cũng cực kỳ mệt mỏi.

Lục Tranh ngưng tụ mộc hệ thành một quả cầu xanh lá phát sáng bước đến gần ai kia đang nằm trêи nền đất. Dưới con mắt bất ngờ của ai kia, cậu dùng một tay túm vai xách hắn đứng lên.

Ban đầu Lục Tranh định đỡ hắn về nhưng chợt nghĩ tại sao mình phải đỡ hắn, liền dùng tinh thần lực ra lệnh cho một cây hoa biến dị đến đây. Sau đó thuận tay ném Khải Triết lên phiến lá của cây hoa đó, chính mình ngồi lên một lá cây khác bên cạnh.

Suốt quãng đường vì căn phòng, hai người không hề nói với nhau một câu nào, chỉ có ánh sáng le lói của quả cầu xanh lá soi đường.

Lúc này có một tiếng nổ *ầm* thật lớn trêи bầu trời. Cả hai nhìn lên thì thấy có mấy chùm sét đang đánh lên nền trời.

Khải Triết lẩm bẩm: "Không lẽ trời sắp mưa?"

Lục Tranh nghiêm túc nói: "Đó là Miên Hồng Giang, cô ta muốn nhìn rõ cảnh vật xung quanh chút thôi"

Khải Triết bắt được trọng điểm, quay đầu qua hỏi Lục Tranh: "Sao cậu biết?"

Lục Tranh nói: "Khi tụ họp ở nhà ăn, cô ta có kể chuyện"

Khải Triết không nói gì.

Bầu không khí lại rơi vào yên tĩnh đến lạ.

Tới khi về phòng, Lục Tranh vào mở cửa trước, bật đèn. Khải Triết giữ nguyên tư thế nằm yên trêи phiến lá được cây hoa đưa vào phòng khách.

Khải Triết không biết Lục Tranh sẽ làm gì tiếp theo, cũng không tự mình đa tình nghĩ rằng Lục Tranh đã có chút tình cảm với hắn nên cũng chẳng dám tưởng tượng gì nhiều cũng không dám hi vọng về việc Lục Tranh sẽ ở bên cạnh bồi mình.

Đúng là Lục Tranh không có ở bên cạnh bồi hắn thật, cậu bóp hàm khiến khuôn miệng hắn mở ra rồi ném vào một viên mộc đan màu xanh lá cây đậm. Trong khi chờ mộc đan phát huy tác dụng thì Lục Tranh lấy từ trong túi áo khoác ra một viên tinh hạch hệ hỏa cấp chín, lấy chính mình làm trung gian giúp hắn chuyển hóa năng lượng và truyền cho hắn năng lượng hệ hỏa ôn hòa nhất.

Tinh hạch không phải là thứ rẻ tiền, Lục Tranh sao lại để ngay túi áo khoác. Khoan khoan, trọng điểm đó là một viên hỏa hệ cấp chín, tinh hạch hỏa hệ. Có khi nào Lục Tranh đối với hắn cũng có ý?

Dường như đoán được đằng sau khuôn mặt ổn trọng kia là suy nghĩ gì, Lục Tranh liền đánh gãy tưởng tượng của hắn: "Đừng có nghĩ nhiều, dị năng của tôi đạt đỉnh cấp, có thể hấp thu tinh hạch của bất cứ hệ nào"

Dẫu vậy Khải Triết vẫn nghĩ miên man, giống như muốn cứu vớt gì đó bởi tinh hạch vốn không rẻ, cấp bậc càng cao thì càng đắt, vậy mà Lục Tranh lại đưa tinh hạch cho hắn. Tuy rằng mộc đan cũng đắt nhưng không phải không thể mua được. Quan trọng là cậu đưa cho hắn cả hai thứ, cả hai thứ này cộng lại cũng tốn không ít tiền.

Tiếp theo Lục Tranh liền phủ định suy nghĩ của Khải Triết một lần nữa: "Mấy thứ mộc đan và tinh hạch tôi không thiếu, mấy người ở Khiết gia cho tôi rất nhiều, hao vài viên cũng không đáng là gì"

Khải Triết im lặng, thầm ghim chị em Khiết Huệ, Khiết Bảo Ngao lên đầu danh sách đen. Ghét nhất cái thứ phú nhị đại với nhị thế tổ hở tý là vung tiền lừa mỹ nam.

Lục Tranh bỗng nhiên nói: "Có ghim mấy người đó cũng chẳng làm gì được đâu, anh cũng chẳng đánh lại họ"

Khải Triết: "…" Trêи đời ghét nhất cái thứ phú nhị đại với nhị thế tổ hở tý là vung tiền lừa mỹ nam lại còn có năng lực hơn người.

Mà khoan, nãy giờ hắn đâu nói gì, sao Lục Tranh vẫn biết được hắn nghĩ gì vậy? Đây liệu có phải là tâm ý tương thông trong truyền thuyết?

Vợ tương lai đọc được suy nghĩ của mình thì phải làm sao? Đang online, cần gấp!

Kết quả Khải Triết lập tức nhận được một cái lườm sắc lẻm của Lục Tranh trước khi cậu rời khỏi tầm mắt hắn.

Thực ra Lục Tranh cũng không đi đâu xa, chỉ là cầm quần áo rồi vào phòng tắm thôi.

Ở bên ngoài phòng khách, Khải Triết chậm rãi hưởng thụ sự phát huy tác dụng của mộc đan. Viên tinh hạch hệ hỏa cấp chín kia đã giúp dị năng của hắn gần như hồi phục còn viên mộc đan lại đang giúp hắn điều trị tổn thương tinh thần lực cũng như giảm đi sự mệt mỏi của cơ thể. Phần dị năng chưa hồi phục cũng không gấp, ngủ một giấc liền có thể bù đắp lại.

Phòng ở nơi này không có cách âm, tất nhiên tường đá dày cộm đã cản đi phần lớn âm thanh, người phòng này cũng khó nghe được động tĩnh phòng kia vì các căn phòng ở được sắp xếp cứ một phòng của Alpha sẽ đến một phòng Beta, sau phòng Beta mới đến phòng khác của Alpha. Nói đúng hơn những người đến đây sẽ tùy theo thuộc tính mà được sắp xếp vào các phòng khác nhau, chung quy lại thì phòng có Alpha sẽ bị kẹp giữa ba phòng Beta, một bên trái, một bên phải, một đằng sau. Mà Alpha đặc trưng là các giác quan nhạy cảm hơn người thường, chia phòng như vậy cũng thuận tiện cho các phòng có Alpha không vô tình nghe thấy mấy chuyện không nên nghe. Phòng có Beta không phải không có ồn ào nhưng chung quy tính cách của họ cũng ôn hòa hơn Alpha nhiều, có làm ồn cũng không gây ra động tĩnh gì quá lớn.

Những người đến đây không phải ai cũng độc thân mà còn những cặp yêu nhau hoặc những cặp đã kết hôn và những cặp này cũng được ghép kẹp giữa ba phòng có Beta. Cách chia phòng như vậy đảm bảo được riêng tư nên được đánh giá là vô cùng hợp lý.

Tuy rằng giữa các phòng đã được cách âm tự nhiên nhưng trong phòng thì khác. Lục Tranh đang tẩy rửa ở trong phòng tắm, Khải Triết ở bên ngoài có thể nghe rõ tiếng nước chảy. Khi tiếng nước ngừng lại có thể nghe được âm thanh vải vóc sượt qua da thịt, có vẻ Lục Tranh đang lau người. Không biết tại sao Khải Triết lại nghĩ đến cảnh tượng đó, cái cảnh tượng chiếc khăn tắm trượt khắp nơi trêи thân thể cậu.

Sau đó là âm thanh loạt soạt, đoán chắc cậu đang mặc đồ, Khải Triết bước vào phòng ngủ, lấy ra một bộ đồ.

Chỉ có điều Lục Tranh không ra liền mà mất một lúc nữa, nghe âm thanh xả nước cùng với mấy âm thanh có thể đoán cậu đang giặt đồ.

Lục Tranh rất nhanh liền đi ra, trêи người mặc áo thun trắng quần đen, tay cầm theo bộ đồ và khăn tắm được treo trêи móc quần áo kim loại ra ngoài để một bên cây phơi đồ. Thừa nhận một điều, Lục Tranh rất thường xuyên trạch trong nhà nên da thịt trắng hơn người bình thường, mặc quần áo màu gì cũng có thể tôn lên màu da này.

Khi Khải Triết bước vào phòng tắm đã thấy bên trong xuất hiện thêm một số thứ bằng kim loại, hiển nhiên là do Lục Tranh tạo ra. Điều này cũng chẳng có gì lạ, cậu vốn có dị năng là kim hệ mà.