Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8237: “Bởi vì anh là một con chó điên!”



Kịch liệt!

Cực kì kịch liệt!
Chương 219: Từ nay về sau, tôi chính là chó của anh

Ở trong phòng bên cạnh.

Lý Phong và Tang Cẩu lặng lẽ ngồi đối mặt nhau.

Đôi mắt Tang Cẩu cứ nhìn chằm chằm vào Lý Phong.

Căng thẳng!

Đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy lo lắng như vậy khi đối diện với một người.

Tang Cẩu không sợ chết.

Vì để báo thù, ngay cả mạng của mình hắn cũng không cần.

Nhưng mà, một người không sợ chết như hắn, khi ngồi đối diện Lý Phong, lại cảm thấy đầu óc tê dại, tay chân lạnh ngắt.

Hắn không dám nhìn Lý Phong, chỉ có thể cúi đầu nhìn tách trà đặt trên bàn.

Tiếng kêu của Tiền Gia Triết không ngừng vang lên ở phòng bên.

Tiếng hét thảm thiết khiến Tang Cẩu cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Nhưng mà vẫn không bằng được việc chính tay hắn dùng dao đâm xuyên trái tim dơ bẩn của Tiền Gia Triết.

“Có phải cậu cảm thấy làm như thế còn chưa đủ, còn muốn dùng một đao đâm chết tên ở phòng bên cạnh đúng không”.

“Không sai, nếu không phải anh ngăn cản thì tôi đã nhảy qua cửa sổ và đâm chết thằng cặn bã ấy rồi!”

Lý Phong cười nhạt: “Từng có một ông già nát rượu nói với tôi”.

“Khi một con mèo ép con chuột vào ngõ cụt, nó sẽ không lập tức ăn con chuột đó, mà sẽ chơi đùa với nó”.

“Đợi con chuột chết rồi, mới há mồm nuốt con chuột vào bụng”.

“Bởi vì, đối với con mèo, thú vui khi ăn thịt chuột chỉ diễn ra trong vài giây”.

“Nhưng quá trình chơi đùa với con chuột có thể diễn ra rất lâu, rất lâu”.

Tang Cẩu ngẩng đầu nhìn Lý Phong: “Lời của anh là có ý gì?”

“Anh đã ở cùng Tiền Gia Triết một khoảng thời gian, chắc cũng vô cùng hiểu rõ với sự ác độc của cậu ấm của những gia tộc lớn".

“ đã từng nghĩ vì sao bọn chúng lại luôn cho mình đứng trên tất cả chưa?"

“Vì sao bọn chúng có thể không chút thương tiếc đùa giỡn tính mạng của người bình thường”?

Nghe đến đây, Tang Cẩu nhìn chằm chằm Lý Phong, hắn quả thực chưa từng nghĩ tới vấn đề này.

Lúc này, đôi mắt của Lý Phong lóe lên một tia sáng sắc lạnh.

Vào lúc đó, Tang Cẩu đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng, tay chân lạnh ngắt.

Hắn trước đây chưa bao giờ cảm nhận được ý chí giết người mạnh mẽ như thế.

Ngay lúc đó, hắn cho rằng người mình nhìn thấy không phải là người.

Mà là một con hung thú to lớn từ xa xưa!

“Nếu anh muốn báo thù, thì không nên giới hạn mục tiêu của mình vào mỗi Tiền Gia Triết.”

“Anh nên diệt tận gốc rễ của bọn chúng “.

“Mà gốc rễ của bọn chúng chính là gia tộc nhà họ Tiền”.

“Không có gia tộc lớn ở phía sau ủng hộ, không có cha mẹ cưng chiều và dung túng, làm sao có thể sinh ra loại cặn bã như Tiền Gia Triết chứ”!?

“Con bất hiếu, là lỗi của cha, vì sao những tên cậu ấm này không hề sợ hãi, dùng mọi thủ đoạn mà không kiêng dè/ kiêng nể bất cứ một ai?”

“Đó là bởi vì bố mẹ của bọn chúng cũng như thế ”.

“Thậm chí những gì bố mẹ chúng làm còn độc ác, đáng khinh và ghê tớm hơn nhiều!”

Tang Cẩu vô cùng kích động, từng câu từng chữ Lý Phong nói như đâm thẳng vào trái tim hắn.

“Ý anh là, anh định diệt cả gia tộc nhà họ Tiền ư?”

“Gia tộc họ Tiền?” Lý Phong cười lạnh một tiếng, “Một gia tộc họ Tiền nhỏ bé, chẳng qua chỉ là 1 đám cỏ dại trong vườn mà thôi”.

“Tôi muốn diệt một ngọn cỏ, không cần phí sức như thế”.

“Điều tôi phải làm là nhổ sạch đám cỏ dại trên thế giới này”!!

“Tôi muốn hủy diệt toàn bộ nguồn gốc của tội ác này”!!

Ầm!

Đồng tử của Tang Cẩu run rẩy, giọng nói của hắn cũng run lên bần bật: “Vì sao anh lại nói với tôi những điều này”?

“Bởi vì anh là một con chó điên!”

“Trên người anh, tôi không cảm nhận được bất kỳ sự lương thiện nào, anh không phải một người tốt”.

“Nhưng, anh là một người anh trai tốt".

“Lẽ nào anh không hy vọng những người con gái đơn thuần, thiện lương giống em gái anh có thể vô lo vô nghĩ, sống vui vẻ trong thế giới này hay sao?"

Vào ngay lúc này, đầu Tang Cẩu cứ như bị sấm sét đánh vào vậy, như có một luồng điện truyền đi khắp cơ thể hắn.

Hắn đột nhiên đứng lên, chẳng nói chẳng rằng, “uỳnh” một cái, hắn quỳ rạp trước mặt Lý Phong.

Hắn trực tiếp dập đầu ba cái trước mặt Lý Phong.