Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị

Chương 48: Lựa chọn.



- Tôi không tin là cô tốt bụng vậy đâu.

Mợ Năm ra vẻ nghi ngờ, Uyên cũng chả muốn đóng vai thảo mai với cô ta nữa.

- Em nói lại lần cuối chị tin hay không thì tùy. Chị cũng biết em, chị Cả và chị Ba là một phe, giờ Cả bệnh, em muốn dành thời gian chăm sóc chị ấy, em phải gánh vác nhiều việc nên nếu hầu cậu nữa thì quá sức với em.

Uyên nhìn thái độ chăm chú lắng nghe của Trang thì được đà nói tiếp.

- Còn ở phe của ba người bọn chị. Chắc chị cũng thừa biết mợ Tư thực chất là em gái của mợ Hai, chị ta không được sủng ái nữa nên dẫn em gái mình vào lấy lòng cậu để thêm bè phái.

Còn chị, vốn là ả đào hát, đơn thân độc mã vào đây, nhờ được cậu thương yêu nên họ mới tới lấy lòng chị. Chị tự biết khi chị không được sủng ái nữa thì họ có thèm ngó ngàng tới chị hay không, thời gian qua đã chứng minh rồi đó. Em với chị là hợp tác đôi bên có lợi, em giúp chị có cơ hội lấy lại tình cảm của cậu, chị đỡ đần em bớt đi một công việc. Em cũng biết, những gì chị làm là do mấy người kia xúi giục, chứ bản chất chị không xấu, em giúp chị lần này em tin chị sẽ không tệ với em. Giờ em về để chị có thời gian suy nghĩ, tới bữa cơm chị tự quyết định xem nên làm gì và nói gì.
Mợ Năm được Uyên tuôn ra một tràng thì tập trung lắng nghe, mọi thứ Uyên nói và phân tích đều không sai, Uyên đi rồi, cô mới ngồi ngẫm nghĩ mọi chuyện. Quả thật là bây giờ cô ở trong đây, ngoài cái thai trong bụng là con át chủ bài thì cô không còn ai đồng hành cùng nữa. Ở trong phủ lâu cô cũng biết, các mợ tuy không ngồi chung thuyền với cô, nhưng cũng không hại gì cô. Còn mợ Hai và mợ Tư, lòng dạ nham hiểm. Gần đây cô đã rất lo sợ, nếu cô thất thế như này, có lẽ họ sẽ hại luôn cả đứa con cô để giảm bớt sự tranh giành với con họ. Nhắm mắt lại một chút, quả nhiên cô chả còn gì để mất nếu Uyên cho cô cơ hội thì cô cứ thử xem sao.

Đến bữa ăn, hôm nay chỉ có mợ Hai, mợ Năm, Uyên và cậu Tư. Uyên bê một chén canh tổ yến đặt lên chỗ cậu rồi nói.

- Đợt này chị Cả ốm, chị Ba thì lo đóng cửa niệm phật thành ra em bận bịu không chăm sóc cậu được. Thấy cậu phiền lòng em thấy có lỗi quá. Em tới tâm sự với chị Năm thì chị Năm nói nấu canh tổ yến bồi bổ cho cậu. Chị nhờ em mang lên, sợ cậu đang giận chị không chịu ăn. Mà em không làm chả dám nhận công, cậu ăn cho chị vui lòng, chị đang thai nghén mà vẫn ráng vào bếp nấu cho cậu ăn.
Cậu Tư nhìn sang mợ Năm, thấy đôi mắt buồn cộng với chút lo sợ của Trang thì cũng thấy mềm lòng. Nhìn bàn tay đang để lên chiếc bụng vẫn còn phẳng, có thai mà mợ gầy đi trông thấy. Cậu bê chén canh lên ăn thấy khá vừa miệng, cậu cũng chả tiếc vài lời mà nói với mợ Năm.