Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị

Chương 113: Vạch trần (1).



Uyên thấy Xuyến vẫn còn mơ màng, liền chạy lại trong nhà lấy gáo nước lạnh, tạt mạnh một phát vào mặt Xuyến khiến ả bừng tỉnh, đập vào gương mặt ướŧ áŧ của ả lúc này là Uyên. Ả bực bội quát.

- Cô tính làm gì vậy?

Gương mặt của ả lúc này hiện rõ hai chữ ác độc trên mặt, từng gân đỏ nổi hết cả lên. Như, Thanh và Thủy thì vẫn ngồi đó quan sát xem Uyên định làm gì. Lâu lắm rồi họ mới thấy ánh mắt sắc lạnh của Uyên.

- Quỳ xuống.

Xuyến nhìn Uyên cười lớn.

- Hahaa, từ bao giờ mà một con vợ Sáu như mày lại có quyền quát tao vậy. Về vai vế mày vẫn là nhỏ hơn. Mày vào đây được bao lâu chứ. Con cái chưa có mà mày dám tạt nước vào mặt tao, bắt tao quỳ à. Chị Cả, chị là chủ của gia đình. Chị nhìn những điều hoang đường này mà chị để yên sao.

Như nghe Xuyến nói xong thì cầm tách trà lên bình thản uống một ngụm.
- Em ấy không có quyền quát em. Vậy chị quát được không.

Câu nói vừa dứt. Như đanh mặt lại quát.

- Quỳ xuống.

Xuyến trố mắt ra nhìn sự ngang ngược của những người này. Ả đứng đó. Uyên liền chạy lại bất thình lình đạp ả một cái quỳ rụp xuống đất rồi hô to.

- Vào đây đi.

Hai người được Uyên kêu đứng ở ngoài đều vào hết. Họ trông thật to khoẻ vào giữ Xuyến ở im tư thế quỳ không được đứng lên. Xuyến tức giận la hét.

- Các người ỷ đông ức hϊếp người. Ta đường đường là mợ Hai vậy mà các người dám đối xử với ta thế này sao.

Uyên không nói gì cả. Cô ra ngoài ra hiệu cho Kiệt đưa người vào. Sau đó lấy ghế ngồi đợi. Kiệt dẫn theo em gái mình, Chi cũng bế theo con tới cả bé Thảo con gái của Xuyến cũng có mặt. Xuyến thấy mọi người đều đông đủ thì thấy thật mất mặt khi phải quỳ ở dưới đất, dưới sự chứng kiến của con mình. Em gái mình, người hầu thân cận của mình. Còn mọi người nhìn thấy mẹ mình, chị mình như vậy thì thấy xót xa, nhưng không dám nói gì. Vì khi Kiệt đến kêu họ đi có nói là Xuyến gây chuyện lớn khiến các mợ rất tức giận.
- Cô, không, các người, định làm gì vậy?

- Hôm nay, chúng tôi định dạy cho chị một bài học. Để chị biết thế nào là gậy ông đập lưng ông, chị dám giở trò vu cho tôi tội nɠɵạı ŧìиɦ, thì tôi sẽ để cho người chịu tội đấy là chị. Nhưng lương tâm của tôi không cho phép tôi làm điều đấy.

Uyên vừa nói vừa nhấn mạnh đến chữ lương tâm làm Xuyến bắt đầu sợ. Hoá ra Kiệt đã bán đứng ả. Là bản thân ả đã quá hoang tưởng về uy quyền của bản thân. Hay do Uyên khiến cho lương tâm của những con người gần cô phải thức tỉnh. Xuyến không rõ nữa.

Uyên nhìn gương mặt lo sợ của Xuyến liền nhếch mép cười một cái rồi nói tiếp.

- Chị có biết đạo lý đối nhân xử thế giữa người với người không. Dù căm, dù ghét nhưng cũng nên chừa cho người khác một con đường để sống. Tôi trước giờ đã năm lần bảy lượt bỏ qua tội ác của chị, vậy mà cây muốn lặng gió chẳng ngừng.
Uyên chạy lại lôi em gái Kiệt ra trước mặt Xuyến.

- Chị nhìn cho kỹ này. Bao nhiêu năm nay bé Quỳnh nó theo chị. Chị bảo gì nó làm đấy, trung thành hết mực. Một cô bé đơn thuần bị chị sai khiến làm hết việc xấu xa này đến việc độc ác kia. Nó sợ nhưng vì chị nó vẫn làm. Vậy mà chị dám lấy thân nó ra để uy hϊếp anh trai nó làm việc sai trái. Chị không có chút hổ thẹn với lòng sao.