[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 166: Lạc ấn thứ sáu, Lam Ngân Hoàng



Vòng bảo hộ trong suốt trên nắp hộp cũng có pháp trận phòng ngự, nhưng không làm khó được Đường Tam. Hắn đơn giản hoá giải, rồi cẩn thận mở nắp hộp lên.

Khi nắp vừa mở liền phát sinh dị biến, dây leo màu tím như thiểm điện bắn ra, mang theo gai nhọn tràn đầy ác ý bay đến chỗ Đường Tam.

Đường Tam bình tĩnh đối mặt, hiển nhiên là đã có chuẩn bị trước. Tay phải nhanh chóng giơ lên, căn bản không để ý gai nhọn sắc bén kia, cầm nó trong lòng bàn tay.

Gai nhọn không cách nào đâm vào lòng bàn tay Đường Tam, đồng thời hào quang trong mắt hắn sáng lên. Đường Tam vận chuyển Huyền Thiên Công, hấp thu năng lượng trong Thứ Đằng.

Thứ Đằng kịch liệt giãy giụa, nhưng không thoát khỏi Huyền Ngọc Thủ của Đường Tam. Giống như Đường Tam đã đoán, thực vật cùng Yêu Thú giống nhau, Huyền Thiên Công có thể thôn phệ năng lượng trong đó. Ở thế giới này, Huyền Thiên Công dường như đặc biệt có thêm đặc tính thôn phệ. Năng lượng lũ lượt tuôn vào trong cơ thể Đường Tam, dần ngưng tụ thành một lạc ấn mới.

Nhưng làm Đường Tam vui mừng là, lạc ấn hệ thực vật tinh khiết hơn nhiều so với Yêu Thú, có lẽ do chúng là thiên tài địa bảo, bản thân do thiên địa linh khí thai nghén mà thành, cho nên tương đối thuần khiết.

Đường Tam không thôn phệ hoàn toàn năng lượng trong Thứ Đằng, hắn chỉ cắn nuốt một phần ba năng lượng. Khi lá bắt đầu có dấu hiệu rũ héo, hắn liền đem nó trở về vị trí ban đầu.

Một lạc ấn Tam giai xuất hiện trong cơ thể hắn, bên trong Huyền Thiên Công cũng nhiều hơn một sinh mệnh năng lượng hệ thực vật tinh khiết, nương theo chu trình vận chuyển Huyền Thiên Công mà dần bị hấp thu. Không sai, đây mới là mục đích của Đường Tam. Thông qua hấp thu năng lượng từ thiên tài địa bảo mà hình thành lạc ấn mới, sau đó đem dung hợp với lạc ấn Thanh Ngọc Đằng, làm tăng lên uy lực của nó. Đồng thời, hấp thu những năng lượng này làm cho tu vi của hắn tăng mạnh, hơn nữa còn tẩm bổ thân thể nên cũng làm năng lực chịu đựng tăng lên. Điều này so với hấp thu Yêu Thần biến còn tốt hơn nhiều.

Hắn mới chỉ thử nghiệm, nhưng sự thật chứng minh, phán đoán của hắn là chính xác.

Nơi này có nhiều thiên tài địa bảo như vậy, chỉ cần hắn không thôn phệ đến khô héo, với đặc tính của chúng, tự nhiên sẽ hấp thu thiên địa linh khí trong không khí bổ sung cho bản thân, mà trong kho bảo mật này, không thiếu nhất chính là thiên địa linh khí. Thực vật khô héo sẽ không sinh ra âm thanh, càng không khiến cho ai hoài nghi. Như vậy, Đường Tam ở nơi này tu luyện sẽ làm cho hắn rất nhanh tăng lên.

Hắn cũng không vội vã dung hợp lạc ấn, mà lựa chọn một gốc thực vật Ngũ giai khác để thôn phệ.

Cũng không phải thôn phệ thực vật có cấp bậc năng lượng càng cao thì tốt, hắn muốn bảo trì hình thái của Thanh Ngọc Đằng. Với kinh nghiệm từ kiếp trước, hắn biết rõ thôn phệ cái gì, số lượng bao nhiêu là phù hợp nhất. Hơn nữa lạc ấn cần tăng lên từ từ, thuộc tính mới tăng phúc toàn diện. Nếu hấp thu năng lượng quá mức mạnh mẽ, Thanh Ngọc Đằng không chịu được mà tan vỡ, đó không phải là kết quả mà Đường Tam muốn.

Với tu vi Lục giai hiện tại, sau khi liên tục hấp thu năm đầu thực vật Ngũ giai và Lục giai, Huyền Thiên Công đã có cảm giác bị trướng. Hẳn là đã tới giới hạn.

Đường Tam khôi phục lại trạng thái nguyên bản của kho bảo mật, rồi đóng cửa lại, cẩn thận rời đi. Lúc này cách thời gian giao ban còn một khoảng thời gian, hắn tìm một góc tối ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển Huyền Thiên Công, hấp thu sinh mệnh năng lượng vừa tràn vào trong cơ thể.

Huyền Thiên Công hấp thu những năng lượng này dễ dàng hơn nhiều so với hấp thu năng lượng huyết mạch hỗn tạp của Yêu Thú. Được Huyền Thiên Công tẩm bổ, hắn cảm giác được kinh mạch toàn thân trở nên ấm áp, rất thoái mái, tu vi trong thời gian ngắn cũng tăng lên một khoảng, hiệu quả còn tốt hơn so với tu luyện nửa tháng. Mà đây là tình huống hắn chưa dung hợp lạc ấn.

Đường Tam không có ý định ở đây dung hợp lạc ấn, chủ yếu vì sợ không may bị bại lộ, cũng vì lo lắng khi dung hợp thân thể xuất hiện khác thường gây chú ý.

Rất nhanh đã tới thời gian tuần tra mới, Đường Tam cơ bản đã hấp thu hoàn toàn sinh mệnh năng lượng trong cơ thể. Một cỗ năng lượng khổng lồ hội tụ, tu vi Lục giai của hắn đã tiến đến trung kỳ.

Nhân lúc Đại Lực Viên Yêu tuần tra, Đường Tam lén lút rời đi, lúc này trời vẫn chưa sáng, nhưng cách lúc mặt trời mọc còn không xa.

Đường Tam men theo đường cũ, leo tường mà ra. Khi hắn trở về học viện Cứu Thục, trời đã dần sáng tỏ.

Hắn không có nghỉ ngơi, thời gian không đợi a! Nghỉ ngơi vẫn là nên đợi đến lúc làm công ngày mai rồi nói tiếp. Khoanh chân ngồi xuống giường, Đường Tam bắt đầu dung hợp năm lạc ấn kia.

Vì hắn chỉ hấp thu một bộ phận năng lượng của thực vật, nên trong cơ thể hắn hình thành năm lạc ấn cấp độ không cao lắm, đều khoảng Tam giai, cao nhất chỉ có một cái là Tứ giai.

Đối với Đường Tam, thôn phệ sinh mệnh năng lượng hiện tại là thích hợp nhất, bởi vì bản thân Thanh Ngọc Đằng có cấp độ quá thấp.

Lạc ấn thứ nhất là Thứ Đằng có cấp độ Tam giai, màu thanh ngọc. Khi hai lạc ấn tiếp xúc rồi đối kháng, sinh ra một phạm vi nhỏ năng lượng chấn động kịch liệt. Thanh Ngọc Đằng dường như lép vế hơn, rất nhanh đã bị Thứ Đằng chiếm lĩnh, dung hợp.

Dùng tu vi của Đường Tam, khống chế quá trình dung hợp Tam giai lạc ấn rất dễ dàng, rất nhanh, lạc ấn thứ sáu đạt đến Tam giai. Tiếp theo là dung hợp cùng một lạc ấn Tam giai khác.

Tam giai dung hợp với Tam giai thì càng dễ dàng, toàn bộ quá trình xảy ra rất nhanh. Một cái, rồi lại một cái, đến khi Đường Tam dung hợp toàn bộ các lạc ấn vào cơ thể thì huyết mạch lạc ấn thứ sáu đã đạt đến Tứ giai. Sắc trời đã sáng rõ, quá trình kết thúc thuận lợi, do chúng đều là thực vật, nên dung hợp cũng không khó khăn.

Hào quang trong mắt sáng lên, tay phải hất ra, một cây dây leo lam tử sắc chui ra từ lòng bàn tay, mang theo vằn đen tràn ra phía ngoài.

Dây leo to như cánh tay thô, vô cùng cứng cỏi. Đường Tam thử một lát, dây leo có thể lan ra dài nhất chừng hai mươi mét.

Chỉ cần ý niệm động, trên dây leo lập tức có gai nhọn nhô ra. Khi Đường Tam vận chuyển Huyền Thiên Công, đem năng lượng rót vào trong đó, dây leo lập tức biến thành một thanh trường thương.

Tay phải huy động, từng cây dây leo chui ra, ở trên không trung đan xen lẫn nhau tạo thành một cái lưới lớn.

Hắn không khỏi nhớ đến chuyện xưa. Kiếp trước, vũ hồn hắn hay sử dụng là Lam Ngân Thảo. Bốn hồn kỹ đầu của Lam Ngân Thảo trước mắt dây leo này đã có thể mô phỏng ba cái. Tuy cường độ cùng đặc tính khác Lam Ngân Thảo, nhưng đại thể khá giống nhau.

Vũ hồn Lam Ngân Thảo, trước khi tiến hoá thành Lam Ngân Hoàng, bốn hồn kỹ đầu theo thứ tự là quấn quanh, ký sinh, chu lưới trói buộc và lam ngân tù lung.

Hiện tại chỉ có ký sinh là không thi triển được, nhưng gai nhọn có trong hồn kỹ ký sinh đã có thể triển khai. Có thể nói bây giờ hắn đã khôi phục được sáu bảy phần bộ dáng Lam Ngân Thảo. Đây mới là tồn tại Đường Tam quen thuộc nhất. Đã quen thuộc thì điều khiển rất thuận lợi, càng thêm thực dụng.

Buổi sáng đã đến, cửa phòng Đường Tam vang lên tiếng gõ.

"Còn chưa lên sao? Cần phải tu luyện rồi." Thanh âm của Độc Bạch truyền đến.

Trên mặt Đường Tam hiện lên một nụ cười, một ngày mới đã bắt đầu, một khởi đầu mới đã tiến hành, cảm giác thật sự rất không tồi. Vài ngày tiếp theo, lạc ấn thứ sáu có thể tăng lên Lục giai rồi. Lạc ấn này, lấy vũ hồn kiếp trước của hắn mệnh danh đi, kêu nó là Lam Ngân Hoàng.

Một ngày nào đó, mình sẽ để cho Lam Ngân Hoàng này khôi phục vinh quang giống kiếp trước.