Dành Cho Nhân Vật Bị Bỏ Rơi Yêu Thích Nhất Của Tôi

Chương 12



Người quản gia cúi chào tôi một cách lịch sự lần nữa.

"Tiểu thư Hestia. Tôi cầu chúc cho cô mọi điều tốt đẹp nhất trong tương lại. Xin hãy cứu Hầu tước Caelus."

Đây là lý do tại sao người quản gia đã giúp đỡ cuộc hôn nhân theo hợp đồng bằng cách lập các tài liệu mà không nói một lời nào để Caelus tìm lại ý chí sống.

"Ngài là người chăm sóc ta. Nhưng ta nên xưng hô với quản gia như thế nào?"

"À, hãy gọi tôi là Uros."

Có gì đó cảm thấy lạ. Trong tiểu thuyết, ông ấy chỉ được biết đến là "quản gia của Hầu tước" mà không có tên, nhưng khi tôi nghe tên ông ấy như thế này, như thể ông ấy đã thực sự trở thành người bạn của tôi.

"Tôi sẽ sớm tập hợp những người hầu của dinh thự. Nói lời chào với Hầu tước phu nhân."

Tôi khẽ xua tay.

"Không. Không sao đâu.Họ không cần phải chào hỏi ta. Như ta đã nói, ta đến đây không phải là chủ nhân của dinh thự này."
"Ừm. Nếu vậy ... tôi sẽ chỉ cho người căn phòng mà người sẽ ở từ bây giờ."

Người quản gia ngượng ngùng, nhưng ông ấy nhận lời tôi mà không do dự. Một thái độ nhẹ nhàng không quá trớn. Tôi thích nó một chút.

Phòng của tôi ở cuối hành lang, đối diện với phòng ngủ của Caelus. Nó lớn và lộng lẫy như phòng của Caelus. Nó giống như tôi đang cảm thấy buồn vì một lý do nào đó.

Tuy nhiên, nếu tôi yêu cầu rằng buổi tối được trang trí đơn giản theo sở thích của tôi, nó sẽ gây ra một vấn đề không đáng có cho người hầu. Tôi sẽ để nó yên.

"Cảm ơn, Uros. Nhưng ta phải ra ngoài một lúc. Ta phải mang đồ đạc của mình từ ngôi nhà mà ta từng ở."

"Vậy tôi sẽ chuẩn bị toa xe."

Quản gia lập tức quay lại.

"Ài.."

Tôi khẽ thở dài nhìn tờ hôn thư trên tay. Mặc dù là một mảnh giấy thực sự mỏng manh, nhưng nó là vũ khí sẽ cung cấp sức mạnh lớn nhất khi đối đầu với Diana và Helios trong tương lai.
Tôi bước đến bàn làm việc ở một bên của phòng ngủ và mở ngăn kéo. Và sau đó đặt tờ giấy đăng ký kết hôn vào trong khi tôi xoay mạnh chìa khóa để khóa nó. Sớm muộn gì tôi cũng sẽ mang tài liệu đến cho vợ chồng Thái tử và nói lời chào của tôi với tư cách là một Hầu tước phu nhân. Tôi thực sự tự hỏi vẻ mặt khó chịu của họ trông như thế nào.

[Tùy vào lịch trình học,làm việc của mình mà ra chương nha!]

Tôi vào toa xe và trở về nhà. Thứ đầu tiên tôi nhặt được là cuốn sổ và cuốn lịch danh dự của mình, cả hai đều là báu vật số một của tôi, nó ghi lại tỉ mỉ các sự kiện trong cuốn tiểu thuyết, và tôi dự định điền chi tiết những gì sẽ xảy ra sau cái kết xảy ra trước khi tôi trở về. Tôi chắc chắn sẽ sử dụng nó nếu tôi có nó. Những thứ khác mang theo không quan trọng lắm như quần áo, phụ kiện.
Khi tôi trở lại dinh thự của Hầu tước, trời đã tối. Theo lời giới thiệu của người quản gia, lần đầu tiên tôi xuống phòng ăn và dùng bữa.

Một cách tự nhiên, tôi chào hỏi đầu bếp và những người hầu khác. Sau đó tôi mới nhận ra đây là cách cân nhắc của người quản gia. Mặc dù tôi đã trở thành một nữ Hầu tước một cách bất chợt và hấp tấp, Uros, người quản gia, dường như vẫn công nhận tôi là vợ của Hầu tước.

[* lúc đầu nó ghi là “hạt đậu bị sét đánh” nhưng đã giải thích nghĩa là “ hành xử thiếu kiện nhẫn và hấp tấp” nên mình tiện tay sửa luôn :>]