Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 297: Dấu vết đánh lừa tác chiến



Waal hôn mê ngủ say liên tiếp hai ngày hai đêm, sau đó cô tỉnh lại rất nhanh… Nguyên nhân đương nhiên là nhờ “máy nạp điện” mới này của loài người, Diêu Nguyên mỗi ngày dành khoảng một tiếng đồng hồ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Waal, mặc dù không biết đây là quy luật gì, nhưng điều này thật sự có ích cho việc xoa dịu vết thương và những gánh nặng sau khi sử dụng năng lực của Tân Nhân Loại, cho nên lần này năng lực dự tri giả của Waal chỉ mất hai ngày để hồi phục.

Đương nhiên rồi, Diêu Nguyên phát hiện năng lực “nạp điện” của anh ta gần như không có hiệu quả đối với khi phiến giả cấp S, vì thế tên Kiệt Uy Lực kia vẫn còn ngủ say, mà Diêu Nguyên cũng cảm thấy nắm tay một người đàn ông ngồi bên cạnh có vẻ như rất quỷ dị, đặc biệt là trong lúc vợ của Kiệt Uy Lực là Phong Tiểu Chanh đang nhìn chằm chằm, vì vậy mấy lần sau, anh ta không dám thử nữa.

Trở lại chuyện chính, cùng với sự thức tỉnh của Waal, thời gian người ngoài hành tinh tiến vào tàu Hi Vọng vẫn còn cách mười bảy ngày nữa, nghe thì có vẻ thời gian còn rất nhiều, nhưng ai mà biết những người ngoài hành tinh chần chừ bao lâu mới tiến vào trong tàu Hi Vọng chứ? Không chừng bây giờ bọn chúng đang lẳng lặng quan sát tàu Hi Vọng, vì thế, nếu đã không tìm ra được cách nào, thì nên sớm thực hiện bước nhảy thời gian, sau đó nhanh chóng quyết định có phải bước nhảy vọt tốt hơn một chút.

Nhưng Waal vừa tỉnh lại, tinh thần vẫn còn chút uể oải, vì vậy Diêu Nguyên lại cực khổ đợi thêm ba ngày, ba ngày sau đó, anh ta mới vội vàng vào bệnh viện, thấy Waal có tâm trạng chơi thành tựu nghiên cứu khoa học mới nhất của tàu Hi Vọng, máy tính xách tay… thực sự là kích thước bằng lòng bàn tay, kích thước bằng với PSP bản gốc của trái đất, hay điện thoại Apple, nhưng phần cứng và phần mềm trong đó lại là tiêu chuẩn của máy tính trong cách mạng công nghiệp lần thứ tư, lúc này cô bé đang chơi rất vui vẻ, mà bốn người Nhậm Đào, Thích Hiểu Điểu, Ba Lệ, và Vương Quang Chính đã đợi ở trong phòng bệnh từ sớm rồi.

Waal vừa nhìn thấy Diêu Nguyên xuất hiện đã lập tức bỏ máy tính bảng trên tay xuống nói to: “Này! Diêu đại thúc, tôi cũng không phải là nô lệ của tàu Hi Vọng, khó khăn lắm mới nhờ kĩ thuật hiện đại mà tỉnh lại, vậy mà chú lại muốn tôi lập tức có tiên đoán mới, này này, chú muốn làm tôi mệt chết sao?”

Diêu Nguyên nhìn biểu cảm khó coi của mấy người còn lại, tất nhiên trước anh ta đã có người khuyên Waal rồi, nhưng cô gái nhỏ này không biết vì sao lần này rất bướng bỉnh, cho dù bị đánh chết cũng không chịu tiếp tục sử dụng Dự Tri Giả nữa.

Diêu Nguyên không biết phải làm sao, chỉ có thể ngồi bên giường bệnh nói với Waal rằng: “Tiểu Waal à, chúng ta là người nhìn cháu lớn lên đấy, có lẽ cũng có tình cảm sâu đậm với tàu Hi Vọng… Cháu nhẫn tâm nhìn nó bị hủy diệt như vậy sao? Cho dù là bị hủy diệt trong tay người ngoài hành tinh, hay bị thiên tai trong vũ trụ phá hủy, cháu vẫn nhẫn tâm sao? Đừng giận dỗi như vậy nữa, ngoan, nói cho chúng ta biết vòng tiên tri mới là gì đi, hoặc là cháu nói ra yêu cầu gì, có thể đáp ứng chúng ta sẽ cố hết sức đáp ứng cho cháu, cháu xem, máy tính bảng mà cháu đang chơi không phải là thành tựu nghiên cứu mới nhất đó sao? Nghe nói cháu thích chơi điện tử, đã đặc biệt đưa cho cháu chơi trước đó chứ.”

Waal nhìn máy tính bảng trên tay, thật không ngờ rằng phản ứng của cô lại nằm ngoài dự đoán của Diêu Nguyên, cô bé trợn trừng mắt, sau đó ném cái máy tính bảng về phía Diêu Nguyên, một mình kéo chăn trùm kín đầu nằm khóc.

Diêu Nguyên thân thủ tốt, mặc dù ném tới sát như thế mà một tay anh đã bắt được cái máy tính bảng, nhưng một cô bé nhỏ như Waal khóc lóc thút thít như vậy khiến cho anh ta nhất thời luống cuống chân tay, không biết khuyên bảo như thế nào mới tốt, Ba Lệ ở bên nắm lấy tay anh ta, đến khi kéo anh ta ra khỏi phòng bệnh, Ba Lệ mới nói ra lí do vì sao Waal lại từ chối việc tiếp tục tiên đoán.

Bởi vì cô bé đã nhìn thấy cái chết…

Sắc mặt Ba Lệ không chút cảm xúc nói: “Anh và chú Vương là quân nhân, còn là quân nhân giết người không chớp mắt, tôi, Nhậm Đào, Thích Hiểu Điểu tốt xấu gì cũng trải qua thời buổi trái đất loạn lạc lúc đầu, nhìn thấy người chết không ít, nhưng cô ấy lúc vừa lên tàu Hi Vọng chỉ mới mấy tuổi, là một đứa trẻ, mặc dù tàu Hi Vọng cũng đã trải qua mấy lần chiến đấu và tai nạn, nhưng đều không tận mắt nhìn thấy, nhưng lần này, cô bé đã nhìn thấy những người ngoài hành tinh giết người gần như vậy, sau đó lại trực tiếp nhìn thấy tàu Hi Vọng bị hủy diệt. Anh nghĩ thử xem, cô ấy tận mắt nhìn thấy anh bị sức nóng mặt trời thiêu cháy, biến thành ngọn lửa, còn có rất nhiều người thân của cô ấy chết đi, những phân đoạn trong tương lai được nhìn thấy bởi khả năng tiên tri là như thế nào, có bao nhiêu là thật, tất cả điều này chúng ta đều không biết, ngộ nhỡ thực sự giống với những kí ức đã trải qua trong hiện thực thì sao chứ? Anh lại muốn cô ấy nhắc lại tất cả, cô bé không khóc mới là lạ.”

Diêu nguyên lập tức im lặng bó tay, đúng rồi, người chết, hay giết người đối với anh ta và Vương Quang Chính mà nói thực sự quá bình thường rồi, người chết trong tay anh ta không phải một ngàn thì cũng là mấy trăm, nếu tính thêm số lượng của người ngoài hành tinh, thì con số đó còn tăng lên không biết bao nhiêu lần, vì thế từ lâu đã không coi mạng sống và sự sợ hãi là gì rồi, nhưng Waal lại không giống như vậy, mặc dù những người trên tàu Hi Vọng bị ép rời khỏi trái đất, cũng từng chịu rất nhiều đau khổ, nhưng chi ít Diêu Nguyên có một điểm làm rất tốt, đó chính là cố hết sức không để các thế lực tàn ác bên ngoài làm ảnh hưởng đến dân chúng, đem đến cho bọn họ pháp luật và trật tự công minh chân chính, hơn nữa tận lực đáp ứng các nhu cầu của bọn họ, mà chính vì sự kiên trì và công chính đó mới khiến cho cuộc sống và khoa học của tàu Hi Vọng luôn luôn tiến bộ.

Nhưng chính tình cảnh này, cũng khiến dân chúng của tàu Hi Vọng không phải trải qua cuộc chiến tranh nghiêm trọng, mà Waal chính là một người trong số đó, hơn nữa còn là thế hệ trẻ nhất trong số đó, vì thế không có cách nào chịu đựng được để tiếp tục tiên đoán cũng là điều không thể tránh khỏi.

Một ngày tiếp theo, Diêu Nguyên và những người còn lại đứng ở chỗ Waal chờ đợi mấy giờ đồng hồ, Waal mới bắt đầu bình tĩnh trở lại, cho đến chiều, cô ta mới đồng ý đưa ra một vòng dự đoán mới về tương lai.

“Vậy được!”

Diêu Nguyên cuối cùng cũng đợi được đến lúc Waal chịu mở lời, anh ta đột nhiên lớn tiếng vui mừng nói: “Những ngày cháu tỉnh lại, chắc đã nhìn thấy những phân đoạn của tương lai? Tương lai của tàu Hi Vọng sẽ như thế nào?”

Lập tức đôi mắt Waal ngấn lệ, nhưng cô bé hít một hơi thật sâu, cuối cùng rùng mình nói: “Đương nhiên là có nhìn thấy tương lai, nhưng tương lai vẫn không có gì thay đổi, khi thì người ngoài hành tinh đánh vào trong tàu Hi Vọng, hoặc giết chết chúng ta, hoặc bắt làm tù nhân mang đi, khi thì sau khi tàu Hi Vọng nhảy vọt thì bị nổ tung rồi bị hủy diệt, ngoài những điều đó ra thì không có một hình ảnh tương lai nào khác.”

Diêu Nguyên và những người còn lại nhìn nhau một cái, anh ta đột nhiên nói: “Vậy thì tôi đã quyết định bốn giờ chiều ngày mai tiến hành bước nhảy không gian thêm một lần nữa, nếu như vậy thì tương lai có bất kì thay đổi nào không?”

Waal chần chừ một lúc rồi quả quyết lắc đầu nói: “Không được, tôi không nhìn thấy bấy cứ phân đoạn ngắn nào của tương lai, điều này có nghĩa là tương lai không hề thay đổi, hoặc là 4 giờ chiều ngày mai chú tiến hành bước nhảy không gian, sau đó hai mươi mấy ngày sau chúng ta bị người ngoài hành tinh xâm lấn, cả con tàu Hi Vọng bị hủy diệt trên bề mặt hằng tinh, ngoài ra tôi không nhìn thấy bất kì điều khác biệt nào ở tương lai.”

Diêu Nguyên nhíu mày, cuối cùng chỉ có thể nói: “Vậy thì cháu nghỉ ngơi cho khỏe đi, nếu nhìn thấy điều gì mới về tương lai, nhất định phải nói với chúng tôi đầu tiên… Bất kể là liên lạc với Nhậm Đào, hay là liên hệ với bất cứ ai trong chúng tôi cũng được, chỉ cầm nói với chúng tôi sớm nhất có thể là được rồi.”

Waal chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý, sau đó những người còn lại cũng không làm phiền cô nữa, tất cả đều ra khỏi phòng bệnh, lại trở về phòng họp bí mật.

Tiếp theo đó trong phòng họp bí mật này là một không khí trầm mặc khó tả, qua một lúc lâu sau, Thích Hiểu Điểu mới khó khăn nói: “Không có cách nào để liên lạc với ZERO, mấy ngày này mỗi ngày tôi đều mở máy tính suốt 24 tiếng, nhưng vẫn không có cách nào nhìn thấy bất cứ dấu vết xuất hiện nào của cô ấy, rất hiển nhiên, cô ấy vẫn nhất quyết ở trong chiếc đĩa bay vũ trụ không chịu ra ngoài, vì vậy tôi không có cách nào hỏi thăm cô ấy về việc khống chế bước nhảy không gian.”

Diêu Nguyên cũng lộ một vẻ mặt chán nản, anh ta thở dài nói: “Chủ quan rồi, trước đây chúng ta cứ cho rằng chỉ trong thời gian nháy mắt ba tháng, có thể khống chế phương thức nhảy vọt, thời gian còn lại chúng ta đều có thể tùy ý chi phối, có thể tùy lúc rời khỏi phạm vi điểm đến của bước nhảy vọt, nhưng lại không nghĩ khống chế bước nhảy không gian có tính tiếp tục, hơn nữa cứ tiếp tục 15 tháng như vậy, nói cách khác, một khi sự cứu viện của Noah số 1 bắt đầu, chúng ta đã không còn đường lùi nữa rồi, trừ phi lúc đó ZERO xuất hiện nói với nó là chúng ta sẽ không thực hiện bước nhảy vọt… Vậy thì bây giờ nên làm thế nào? Không thể thực hiện bước nhảy vọt rồi, chỉ còn cách đợi nửa tháng sau ZERO xuất hiện, nhưng nếu có thể đợi đến lúc đó, chúng ta có bị gặp rắc rối ở bước nhảy vọt sao? Hoàn toàn có thể tiếp tục tiến về điểm đến, bây giờ phải làm sao?”

Vương Quang Chính ở bên cạnh dò hỏi: “Chuẩn bị chiến đấu sao? Chúng ta có đội chiến sĩ liên sao Cửu Đoàn quy mô lớn nhất rời trái đất đến đây, chúng ta có chiến cơ vũ trụ đời thứ hai, đã có được chiến cơ vũ trụ 011 trình độ cao của cách mạng công nghiệp lần thứ tư… Nếu có thể, chúng ta lần này tập kích đánh lén người ngoài hành tinh bằng cách nào đây? Dù sao chúng ta đã biết đến sự tồn tại của bọn chúng, hơn nữa còn biết thời gian tập kích, chúng ta tiến hành đánh lén có khả năng giành được phần thắng không?”

Diêu Nguyên còn chưa trả lời, Thích Hiểu Điểu lại nói trước: “Vương tư lệnh, hết cơ hội rồi, mấy ngày này, anh có lẽ đã biết được tình hình từ chỗ tiến sĩ Ba Lệ rồi, chuyện khác không nói, về những vũ khí mà người ngoài hành tinh sử dụng trong lời tiên đoán của Waal, đó chính là chỉ có cách mạng công nghiệp lần thứ năm mới có thể sử dụng vũ khí năng lượng, đây là thứ không thể lừa người nhất, thương nhân ngoài hành tinh ban đầu mặc dù có được mấy hạng mục khoa học kĩ thuật của cách mạng công nghiệp lần thứ năm, nhưng bọn họ vẫn sử dụng súng Gauss, mà trước mắt văn minh người ngoài hành tinh sử dụng là vũ khí năng lượng, vậy thì thứ bọn chúng yếu kém nhất cũng là trình độ cách mạng công nghiệp lần thứ năm, bọn chúng là tầng văn minh vũ trụ thứ ba, chúng ta hoàn toàn kém bọn chúng một bậc văn minh, được rồi, nói đơn giản một chút, chúng ta sẽ giống như người Anh-điêng Châu Mỹ cổ đại, dùng giáo dài… hay vẫn dùng giáo dài chiến đấu với súng kíp của đám thực dân như thế, không thể có phần thắng!”

Lại im lặng thêm một hồi, Diêu Nguyên bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói với dân chúng: “Nếu đã như vậy, thì cứ bất chấp sinh tồn trong hiểm nguy, lúc đầu không phải bộ tham mưu đã lên kế hoạch bất đắc dĩ cuối cùng rồi sao? Bây giờ dùng chúng đi…”

- Điểm cuối cùng của kế hoạch “tuyệt giao”…

“Dấu vết đánh lừa tác chiến!”