Cuồng Phi Sủng Vương

Chương 1101



Chương 1101

Đối với nàng, hoàng cung của Oa Nhân Quốc rất lạ lẫm.

Nhưng nàng vẫn có thể mò ra được phương hướng đại khái, điều đáng chết chính là, hành lang của những cung điện này đều quá thấp, nàng cứ phải khom người nên khó vượt qua.

Cộng thêm việc chiều cao khác biệt, mục tiêu cũng lớn, nàng rất dễ bị phát hiện.

“Tiểu Cửu Nhi, có cách nào thu nhỏ thân thể của ta không”.

“Có, kiếp sau làm con cháu rắn của ta là được”.

“…”

Cố Thanh Hy liếc mắt khinh thường, bảo nó tự đi mà trải nghiệm.

Cách đó không xa, một tòa cung điện sừng sững lọt vào tầm mắt, trông vẻ khá là nổi bật.

Kích thước của tòa cung điện này không giống với chiều cao của người Oa Nhân Quốc bọn họ, trái lại giống với kích thước của Dạ Quốc các nàng.

Nhoáng lên vài cái, Cố Thanh Hy đã đến trên cung điện.

Nhấc mảnh ngói lên, nàng nhìn thấy toàn bộ chân tay của Ôn Thiếu Nghi đang bị xích sắt Ô Kim trói vào bốn góc giường.

Nữ đế xoa xoa tay, khóe miệng chảy nước miếng, mê mẩn nhìn Ôn Thiếu Nghi.

Nữ đế tiến từng bước đến gần Ôn Thiếu Nghi, quyến luyến nhìn dáng người cân xứng và khí chất xuất thần như tiên giáng trần của Ôn Thiếu Nghi.

Nàng ta muốn sờ, nhưng lại không biết nên sờ chỗ nào.

Loại người phong nhã hào hoa thế này, tựa như chỉ sờ một cái cũng là khinh nhờn với hắn ta.

Nữ đế kích động nói: “Ôn công tử, ngươi biết không, mấy năm trước Oa Nhân Quốc nội loạn, ngươi từ trên trời giáng xuống, khoác lên mình bộ áo trắng tinh, thanh nhã không vương bụi trần, phảng phất như thần tiên hạ phàm, trong nháy mắt đã mê hoặc ánh mắt trẫm”.

“Giây phút đó, trẫm đã thề rằng, tâm nguyện lớn nhất đời này chính là cưới ngươi làm hậu, bầu bạn sớm chiều”.

“Sau này ngươi dẹp yên nội loạn giúp trẫm, ngươi xuất khẩu thành thơ, cử chỉ tao nhã, càng khiến trẫm đắm chìm, ngươi nói đi, tại sao trên đời này lại có nam tử tốt đẹp như vậy”.

Ôn Thiếu Nghi nhắm mắt lại, hoàn toàn không để ý đến lời nói của nữ đế.

Có lẽ tia không kiên nhẫn và chán ghét trên mặt hắn ta khiến nữ đế quýnh lên, nàng ta lại tiến thêm mấy bước.

“Có phải ngươi trách trẫm đã nạp quá nhiều hậu phi? Những người kia chỉ là thế thân của ngươi mà thôi! Trẫm thích ngươi, hễ nhìn thấy nam nhân hơi giống ngươi, trẫm liền cưới về, bao gồm cả phượng hậu, khuôn mặt của hắn ta giống ngươi nhất nên trẫm mới có thể nạp hắn ta làm hậu”.

“Ôn công tử, ngươi đừng nóng giận được không, nếu ngươi không thích, bây giờ trẫm lập tức phế truất bọn họ, đời này kiếp này, trẫm chỉ cần một mình ngươi”.

Cố Thanh Hy lắc đầu.

Ôi nợ hoa đào…

Vì sao nàng lại đến đây chứ?

Cho dù Ôn Thiếu Nghi không tự nguyện thì hắn ta cũng được nằm trên gối mỹ nhân, nàng lo lắng cái gì chứ, đúng là phí thời gian!

“Ôn công tử, sao nãy giờ ngươi lại không nói gì? Có phải trẫm đã làm sai chuyện gì rồi không?”