Cùng Quân Hoan

Chương 18: Gặp phải Satan (h)



Trênt chiếct giườngt nhỏt màut đent thườngt chỉt chứat mộtt mìnht Chut Ngưng,t cót mộtt bóngt ngườit caot lớnt thẳngt tắpt ngồit trênt đó.

Mộtt tayt Chut Ngưngt nắmt lấyt đỉnht cônt thịt,t côt nghiêngt đầut liếmt từt quyt đầut cựct đạit thẳngt xuốngt dưới,t môit sượtt quat từngt đườngt gânt xanht trênt da,t chiếct lưỡit dừngt lạit ởt vòngt xoắnt ốct dướit đáyt cônt thịt,t cuốit cùngt ngậmt lấyt hait quảt trứng,t nhẹt nhàngt dùngt răngt cọt xátt vớit từngt nếpt uốn.

Côt khẩut giaot cựct kỳt nghiêmt túc,t nhưt đứat trẻt cont đangt ănt kẹot quet ngọt,t chiếct lưỡit nont mềmt siêngt năngt dánt lênt cônt thịt,t liếmt lápt dit chuyển.

“Kỹt thuậtt liếmt dươngt vậtt càngt lúct càngt thuầnt thụct rồit đấy,t cáit miệngt nhỏt thamt ănt khôngt ngừngt chảyt nướct miếng,t mùit vịt củat cônt thịtt thết nào?”t Ninht Tut Cẩnt nghiêngt đầut nhìnt ngườit phụt nữ,t cáit miệngt nhỏt củat côt làt mộtt chốnt cựct lạct dịut dàng,t mộtt khit phânt thânt củat anht đit vào,t hưởngt quat hươngt vịt rồit làt khôngt thểt quênt đượct nữa.

Tìnht dụct làt mộtt dụct vọngt sinht sôit nảyt nởt theot bảnt năngt củat cont người,t mộtt khit mởt ra,t tránht cũngt khôngt tránht được,t đồngt thời,t cảmt giáct đót làmt ngườit giỏit kiềmt chết nhưt Ninht Tut Cẩnt cũngt khót cót thểt chốngt cự.

Tuyt khoáit cảmt mãnht liệtt làt dot Chut Ngưngt mangt lại,t nhưngt ngườit đànt ôngt khôngt biếtt thỏat mãnt sẽt đòit lấyt càngt nhiềut hơnt từt cô.

Anht đãt mơt ướct bột ngựct mềmt mại,t nhụct huyệtt ẩnt sâut giữat hait chânt côt từt lâu.

Anht đangt chờt ngàyt Chut Ngưngt chủt độngt cởit quầnt áot cầut xint đượct cắm,t nhưngt hìnht nhưt côt chỉt địnht dùngt cáit miệngt nhỏt giúpt anht thỏat mãn.t Ninht Tut Cẩnt đợit mãit đợit mãi,t dươngt vậtt cứngt trướngt đau,t độtt nhiênt hômt nayt khôngt muốnt đợit nữa.

Côt dướit lớpt quầnt áot sẽt thết nào?t Trầnt trụi,t lảt lướt.

Chut Ngưngt át khẩut khôngt trảt lờit được,t tayt cầmt cựt cănt vuốtt vet mộtt cácht máyt móc.t Saut khit khẩut giaot lầnt đầut tiên,t sốt lầnt Ninht Tut Cẩnt đếnt phòngt côt trongt vòngt mộtt ngàyt từt từt tăngt lên,t bant đầut mộtt ngàyt chỉt cót sángt sớmt váct theot cựt cănt cứngt rắnt cắmt vàot miệngt cô,t bắtt côt ngậm,t liếmt chot đếnt lúct bắnt ra.t Khôngt quát hait ngày,t nửat đêmt xốct chănt côt lên,t mặct kệt côt đangt ngủt sayt hayt côt đangt tỉnh,t khôngt nóit gìt màt cắmt thẳngt dươngt cụt vàot cáit miệngt nhỏt đangt khépt kín.t

Mộtt tuầnt tiếpt theo,t hứngt thút tăngt cao,t ngườit đànt ôngt sẽt láit xet vềt trongt thờit giant nghỉt trưa,t chỉt đểt cắmt vậtt dướit hángt vàot miệngt côt thọct nửat tiếng.

Bịt đốit xửt nhưt nôt lệt tìnht dục,t đểt đượct sốngt tiếp,t Chut Ngưngt nóit vớit bảnt thânt mìnht hếtt lầnt nàyt đếnt lầnt khác,t rằng,t khôngt thểt bỏt cuộc,t khôngt thểt bỏt cuộc,t côt cắnt răngt chịut đựngt sựt côt đơnt cót thểt épt ngườit tat phátt điênt trongt tầngt hầm,t vứtt bỏt tônt nghiêm,t bỏt lạit sựt nhụct nhãt màt sốngt tiếp.t Nhưngt sốngt nhưt mộtt mónt đồt chơit thậtt sựt cót ýt nghĩat sao?t Trongt mắtt Chut Ngưngt toànt làt trot tànt tuyệtt vọng,t lòngt tint vàot việct sốngt tiếpt mãnht liệtt bắtt đầut daot độngt khôngt thểt cứut vãn.

Dươngt cụt tímt thẫmt trướngt lớnt nằmt trongt lòngt bànt tay,t Chut Ngưngt vuốtt vet nhanht hơnt theot thóit quen,t vềt mặtt cảmt xúc,t sựt tuyệtt vọngt vàt bit ait lạit chậmt rãit hướngt đếnt gầnt cô.

Ninht Tut Cẩnt bậtt rat mộtt tiếngt rênt từt giữat kẽt răng,t ngườit runt lên,t chấtt lỏngt trắngt đụct dinht dínht phunt tràot rat từt lỗt chuôngt mởt rộng,t dínht đầyt lênt gươngt mặtt nhỏt xinht đẹpt củat côt gái,t khôngt ítt chấtt dịcht bắnt lênt bột ngựct caot ngấtt củat cô.

Anht duỗit ngónt tayt ấmt ápt gạtt chấtt lỏngt trắngt đụct trênt lôngt mit Chut Ngưngt xuống,t đểt côt cót thểt mởt mắtt rat nhìn.t Thểt xáct vàt tinht thầnt đềut đãt đượct thỏat mãn,t toànt thânt Chut Ngưngt dínht đầyt thểt dịcht củat anh,t côt làt đồt vậtt thuộct vềt riêngt mìnht anh.

“Khôngt đượct lau.”t Ninht Tut Cẩnt nângt cằmt côt lên,t giọngt điệut ápt bách,t đầut ngónt tayt nhưt châut ngọct chọct lênt bột ngựct caot ngất,t cácht mộtt lớpt áo,t anht ấnt mộtt bênt númt vút trênt bầut ngựct thụtt vàot trong,t ámt chỉ:t “Mongt rằngt tốit nayt tôit về,t côt cót thểt chot tôit mộtt sựt bấtt ngờt khác.”

“Cònt nữa,t cònt imt lặngt thết này,t côt khôngt cầnt lưỡit mìnht nữat đâu.”

Chut Ngưngt runt bắnt mình,t saut đót nởt nụt cườit lấyt lòngt vớit anht nhưt trước,t mit mắtt congt cong,t hàmt răngt trắngt nhưt sòt biểnt lóet lênt ánht sáng,t hènt mọnt khiếpt đảm,t thấpt hènt nhưt hạtt bụi.

Chópt mũit côt đểt sátt vàot quyt đầut cònt dínht tinht dịch,t lèt lưỡit liếmt sạcht nhưt búpt bêt tìnht dụct ngoant ngoãn,t nhẹt nhàngt nhétt cônt thịtt đãt hơit mềmt rat vàot trongt quầnt tây.

Ninht Tut Cẩnt thícht phụt nữt ngoant ngoãn,t nếut Chut Ngưngt cứt lat hétt làmt loạn,t anht sẽt maut chóngt cầmt daot giảit phẫut mổt lớpt dat nàyt ra.t Nhưngt Chut Ngưngt lạit ngoant ngoãnt quát mức,t hoànt toànt bịt thuầnt phục,t biểut hiệnt đờt đẫnt nhưt búpt bêt tìnht dụct khôngt cót linht hồn.

Lầnt đầut tiênt Ninht Tut Cẩnt nghiêmt túct quant sátt bốt trít trongt phòng,t phátt hiệnt khôngt giant toànt làt màut đent sẽt mangt đếnt ápt lựct cựct kỳt tot lớnt chot ngườit bìnht thường.t Chut Ngưngt bịt nhốtt ởt tầngt hầmt mấyt chụct ngày,t nếut cònt nhốtt tiếpt thìt et làt côt sẽt trởt nênt vôt dụngt mất.

“Cônt thịtt củat thầyt ănt ngont không?”

“Ngon.”

“Mộtt ngàyt muốnt ănt cônt thịtt củat thầyt baot nhiêut lần?”

“Ba,t bat lần.”

“Dùngt cáit gìt ăn?”

“Cáit miệngt nhỏ.”

Quát ngoan,t ngoant đếnt nỗit khôngt cònt thút vịt nữa.t Ninht Tut Cẩnt tạmt thờit mấtt hứngt thút trêut đùat cô,t anht khôngt thícht phụt nữt ngoant ngoãnt đếnt nỗit khôngt cót linht hồn.

Ninht Tut Cẩnt khomt lưngt ômt Chut Ngưngt đặtlênt đầut gối,t tinht dịcht khôt cạnt đọngt lạit trênt gươngt mặtt nhỏt mềmt mại,t anht giơt tayt laut đi,t saut đót đặtt mộtt nụt hônt nhèt nhẹt lênt mát cô,t miệngt lưỡit xat xămt mêt hoặc:t “Tốit nayt rat ngoàit làmt tìnht thết nào?t Tôit muốnt làmt côt ởt bênt ngoài.”

“Bênt ngoài,t tôit cót thểt rat ngoàit sao?”t Chut Ngưngt nghiêngt đầu,t đôit mắtt tốit tămt chợtt sángt lên,t vẻt mặtt mongt đợi,t khôngt chắct chắnt màt lặpt lại:t “Cót thể,t cót thểt rat ngoàit sao?”

Hiểnt nhiênt điềut màt côt chút ýt hoànt toànt kháct vớit Ninht Tut Cẩn.