Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh

Chương 188



Chương 188:

 

Văn Anh ngoan ngoãn chạy tới bên cạnh Tô Thính Ngôn.

 

“Thính Ngôn.”

 

Tô Thính Ngôn cười cười, nhìn Lại Mỹ Lâm ở phía đối diện nói: “Chúng tôi đi vào trước.”

 

Văn Anh vừa đến, buổi họp thường niên lập tức trở nên náo nhiệt hơn.

 

“Là Văn Anh kìa. “

 

“Thật sự là Văn Anh.”

 

“Văn Anh, xin chào, xin chào.”

 

Những ngôi sao được mời tới kia nghe nói Văn Anh tới, cũng đều chạy tới chào hỏi.

 

Đám người nổi tiếng này được mời đến ở đây tuy rằng cũng hoạt động tích cực, nhưng cũng không được coi là nổi tiếng lắm, cùng lắm là do mọi người đều nghe nhiều nên biết, nhưng Văn Anh lại không giống vậy, dù sao Văn Anh cũng được coi là nỗi, xếp hạng vẫn trước máy người, có vô số người hâm mộ.

 

Ngoại trừ mấy ngôi sao kia, con cái của những cổ đông kia cũng yêu thích Văn Anh, đột ngột chạy tới, Tô Thính Ngôn và Cố Chân Chân suýt chút nữa không đi ra được.

 

Lại Mỹ Lâm nghiền răng nghiền lợi nhìn ở phía sau.

 

“Chạy đến đây khoe khoang ni bật, hừ.”

 

Vốn dĩ muốn khoe khoang cho các cô xem, lại không nghĩ đến ngược lại bị người ta khoe khoang một lúc.

 

Lại Mỹ Lâm vô cùng buồn bực.

 

Sau khi ngồi xuống, Cố Chân Chân nhìn Văn Anh, đi đến trước mặt Tô Thính Ngôn nói: “Đứa nhỏ này lớn lên thật là đẹp… Cậu ta với con là…”

 

Thấy ánh mắt hoài nghi của Cố Chân Chân, Tô Thính Ngôn vội vã ngắt lời bà: “Bạn bè, là người hợp tác với con, hiện tại là bạn bè.”

 

*Ò… Vậy à…”

 

Cố Chân Chân thốt lên, ngay cả bà cũng không thể không thừa nhận, người nỗi tiếng bây giờ, thật sự là một người so một người lại càng đẹp.

 

Đặc biệt là người thật, so với nhìn trong TV còn xinh đẹp hơn.

 

Tô Thính Ngôn vỗ vỗ Văn Anh.

 

“Không tồi, làm rất tốt.”

 

“Thế hả, không làm chị mắt mặt thì tốt.”

 

“Không có không có, làm rát tốt, cho cậu thêm cái đùi gà.”

 

Tô Quốc Thịnh nhìn vài người, lúng túng đi đến.

 

Bên cạnh còn có một vị cổ đông khác của Tô Tè đi theo, cùng với đứa em trai hư hỏng kia của Có Chân Chân.

 

Tô Quốc Thịnh nói: “Chân Chân, thấy bà gần đây khôi phục không tồi. Tôi lại nghĩ bà ở bên ngoài không có ai chăm sóc, không bằng hay là trở lại Tô Tề, mọi người cũng đều rất nhớ mong bà.”

 

Cố Chân Chân nhìn Tô Quốc Thịnh: “Thân thể này của tôi cũng không thể phụ trách giải phẫu cho đối người bệnh nữa, tôi đã chuẩn bị về hưu.”

 

Tô Thịnh Quốc hơi nhăn mày lại nói: “Không làm giải phẫu cũng không sao, chỉ làm phòng khám ngoại trú cũng không được sao? Làm ba ngày, nghỉ ngơi bốn ngày, về vấn đề tiền nong thì bà có thể yên tâm, tiền lương cho bà là dựa theo tiêu chuẩn của chuyên gia, bà cũng còn trẻ, về hưu sớm như vậy, sau này sống như thế nào ……”

 

Tô Thính Ngôn đùa nghịch cái ly trên tay: “Tôi có thể nuôi sống mẹ tôi, mẹ tôi lớn tuổi như vậy, tôi cũng không muốn bà tự nhiên phải đi làm công cho người khác.”