Cực Phẩm Ở Rể

Chương 88





Chương 88: Nợ Trung Y Một Lời Xin Lôi.

“Đúng thế, rốt cuộc là thuốc mới gì thế, Hoa Hạ của mọi người đúng là quá thông minh rồi!” Leah cũng vô cùng kinh ngạc.

“Cái này cô phải hỏi chủ nhiệm Lý rồi.”

Thiết Diêm Vương trầm giọng nói. Thành phần của thuốc này Lý Hạo Minh chưa từng giới thiệu với mọi người, nên tất nhiên ông ta không biết.

“Chủ nhiệm Lý tới rồi, hai người hỏi ông ấy đi.”

Chỉ thấy chủ nhiệm Lý và Viện trưởng Kỳ còn có phó viện trưởng đi vào. Đám bác sĩ liền vô cùng hưng phấn, nóng lòng mà muốn bảo Lý Hạo Minh giải thích cho họ về thuốc mới này.

“Lý tiên sinh, quả thực cảm ơn ngài quá.”

Jason vội tiến lên bắt tay chủ nhiệm Lý, vô cùng kích động, nói: “Loại thuốc mới mà ngài nghiên cứu này chắc chắn sẽ làm chắn động cực lớn trên thế giới.”

“Giới tây y cũng vì loại thuốc mới này của ngài mà sẽ bước lên đỉnh cao mới!” Leah cũng vô cùng kích động nói.

Viện trưởng Kỳ và mấy viện trưởng khác ưỡn ngực, vẻ mặt tự hào, biết được lợi ích từ chuyện này, Lý Hạo Minh không những đại diện cho Hoa Hạ, càng là đại diện cho bệnh viện của họ.

Bệnh khó chữa thế này mà bệnh viện họ đều có thể khống chế được, vậy thì rất nhanh, danh tiếng của bệnh viện nhân dân Thanh Hoa sẽ nỗi tiếng cả thế giới.

Ai ngờ Lý Hạo Minh chỉ nhàn nhạt cười cười, nói: “Ngại quá, Jason tiên sinh, sợ là sẽ khiến anh thát vọng rồi, thuốc mới này không phải là do tôi nghiên cứu.”

“Không phải do ông nghiên cứu ra?” Jason vô cùng bát ngờ.

Đám bác sĩ cũng vô cùng kinh ngạc. Trước khi dùng thuốc chủ nhiệm Lý không phải đã vỗ ngực đảm bảo đây là thuốc mới do ông nghiên cứu ra sao?

“Jason tiên sinh, cậu nhìn thuốc tôi cho bố cậu uống là biết liền.” Lý Hạo Minh lấy một lọ nhỏ màu trắng ra, thuốc ở bên trong chính là thuốc bắc mà Lâm Vũ tự mình điều chế.

Jason hơi khó hiểu mà đỗ thuốc ra, vẻ mặt hơi ngắn ra. Lúc trước hắn từng viết bài về trung y, tất nhiên biết viên thuốc đen sì này có lẽ là thuốc bắc.

Hắn vội ép nát viên thuốc, đưa lên mũi ngửi, một mùi thuốc bắc nồng ập tới.

“Jason tiên sinh, nếu không có thuốc bắc này thì bố cậu có thể sớm đã không trụ nổi nữa.” Lý Hạo Minh nói rồi đem bản kiểm tra qua cho hắn: “Đây là báo cáo kiểm tra mới nhất của bố cậu, các số liệu đều gần như bình thường.”

Jason cằm lấy tập tài liều, vừa xem vừa kinh ngạc: “Sao có thể? Sao có thể?”

Hắn quả thực không thẻ tin, tính mạng của bố mình vậy mà lại được trung y vãn hồi.

Leah cũng biến sắc, vội chạy tới xem bản báo cáo kiểm tra, vẻ mặt không dám tin.

“Jason tiên sinh, sự thật ở ngay trước mát, chính là phù thủy trong miệng cậu đã cứu bố cậu.”

Lý Hạo Minh nói rồi lại lấy một bình nhỏ đưa cho Leah, nói: “Đây là hai viên thuốc cuối cùng. Các người nếu muốn tiếp tục mua thuốc thì sợ là phải đích thân đi tìm Hà tiên sinh một chuyến rồi. Đương nhiên, các người cũng có thể lựa chọn dừng dùng thuốc, nhưng tất cả hậu quả đều tự hai người chịu.”

“Ông nói thuốc này là Hà… Hà tiên sinh…” Jason kinh ngạc nói.

“Đúng, là do Hà tiên sinh nghiên cứu ra.” Không đợi hắn nói xong thì Lý Hạo Minh gật đầu nói.

Giang Nhan đứng sau lưng đám bác sĩ, trên mặt cô cũng không giấu nổi vẻ tự hào. Khoảnh khắc này cô đột nhiên xem Hà Gia Vinh là người đàn ông của mình mà tự hào.

“Jason tiên sinh, điều cần nói tôi đều nói rồi, chuyện còn lại cần cậu tự quyết định.” Lý Hạo Minh gật đầu rồi quay người đi.

Lúc này ở Hồi Sinh Đường, Lâm Vũ đang khám cho bệnh nhân. Tiết Thắm ôm một bọc công văn chạy vội vào, thấy Lâm Vũ đang bận thì cũng không làm phiền anh, liền ngồi đợi bên cạnh.

“Tiểu thư, uống nước đi.” Lịch Thần Sinh lần đâu gặp Tiết Thắm, có điều anh thấy ánh mắt nhìn Lâm Vũ của cô hơi là lạ, không kìm được cười mà nhắc nhở: “Tiên sinh chúng tôi có phải nhìn rất trẻ không? Lần đầu tôi gặp cậu ấy cũng thấy vậy, không hề giống người đã lập gia đình.”

Tiết Thám thông mình như vậy sao mà không nghe ra ý của anh được chứ, cười nói: “Anh hiểu lầm rồi, tôi chỉ xem Hà tiên sinh là bạn.”

Đợi bận xong, Lâm Vũ mới cười nói với Tiết Thắm: “Bà chủ Tiết, hôm nay sao rảnh mà tới vậy?”

Tiết Thắm vội ôm bọc công văn tới trước mặt Lâm Vũ, lấy một bản hợp đồng dày cộm ra, nói: “Về chuyện sản xuất dòng sản phẩm chăm sóc da lần trước anh còn nhớ nhỉ? Tôi đã đi đăng ký một công ty mới, tất cả những thủ tục, giấy tờ về thuốc bùn tôi đều làm xong rồi, bên công xưởng cũng dặn dò xong rồi, đã bắt đầu sản xuất rồi. Dù bây giờ chỉ có thể bán cho những khách cũ nhưng chỉ cần có tiếng tăm rồi thì rất nhanh lượng tiêu thụ sẽ tăng.”

Cô nói rồi đầy hợp đồng tới trước mặt Lâm Vũ, nói: “Đây là hợp đồng đầu tư của anh, anh xem chút, không vấn đề gì thì ký tên đi.”

“Sắc Đẹp Vinh Thắm?”

Lâm Vũ nhìn tên công ty trên tờ hợp đồng liền tỏ vẻ cổ quái: “Cái tên này không thích hợp lắm nhỉ?”

“Tôi cũng cảm thấy không thích hợp lắm.” Lịch Thần Sinh gật đầu nói. Ghép tên của tiên sinh với tên của cô, đây là ý gì chứ?

“Có gì không thích hợp, không thích hợp thì giò cũng không sửa được nữa, dùng tạm đi.” Tiết Thắm cũng không nghĩ nhiều.

“Vậy cổ phần này là sao, sao tôi chiếm nhiều vậy?” Lâm Vũ hơi không hiểu.

Anh chỉ viết ra một công thức, cổ phần lại chiếm những sáu mươi phần trăm. Tiết Thắm bỏ công sức, thiết bị, tiền bạc, vậy mà chỉ có bốn mươi phần trăm.

“Công thức của anh, đương nhiên anh được nhiều hơn.” Tiết Thắm nói như đương nhiên.

“Không được, tôi không thể ký. Nhiều lắm tôi lấy năm mươi phần trăm.” Lâm Vũ nói.

“Vậy được rồi, vậy anh ký trước đi, về tôi bổ sung thêm một hiếp ước, chuyển mười phần trăm của anh qua tên của công ty, dùng làm vốn dự trữ.” Tiết Thắm hơi mắt kiên nhẫn nói, cảm thấy Lâm Vũ thật sự ngốc, tiền cho không mà không lấy, có điều thiện cảm đối với anh cũng không khỏi tăng lên không ít.

Lăn lộn trên thương trường nhiều năm vậy rồi, cô sớm đã nhìn rõ mặt mũi của những tên đàn ông thối tha theo đuổi danh lợi kia.

Sau khi ký xong thì Tiết Thắm liền đứng dậy, nói: “Vậy tôi về trước đây, có chút tài liệu cần giao cho bên công thương.”

“Đợi đã.”

Lâm Vũ vội gọi cô một tiếng, đứng dậy lầy máy vị thuốc bổ thích ngũ gia, hoa cúc, vỏ mẫu đơn, gói lại đưa cho Tiết Thắm, nói: “Tôi thấy cô gần đây sắc mặt mệt mỏi, tinh thần không tốt, chắc là hay thức đêm. Lấy cái này về pha nước uống, ngày hai lần, có thể giảm bớt mệt mỏi.”

Tiết Thám nhìn vẻ mặt quan tâm của Lâm Vũ thì nhất thời thấy hỗn loạn. Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu có người đàn ông khác ngoài bố quan tâm cô như vậy.

Có điều thường ngày cô luôn tạo cho mình vỏ bọc khép kín, đàn ông hoàn toàn không có cơ hội tiếp cận cô.

“Được, cảm ơn.” Tiết Thắm do dự một lát, nhận lấy thuốc của anh.

Lúc này bên ngoài đột nhiên có hai chiếc xe dừng lại, sau đó khoảng năm sáu người bước xuống, hai người trong đó chính là Jason và Leah. Lúc nhìn thấy Hồi Sinh Đường thì .Jason không khỏi tán thưởng: “Đúng là khí phái quá!”

Lịch Thần Sinh chau mày, thầm thấy khó hiểu. Người ngoại quốc này chưa thấy trải đời sao? Chỉ một mặt bằng không lớn này mà đã gọi là khí phái?

Lâm Vũ nghe tháy lời tán thưởng của Jason thì buồn cười, xem ra thuốc của mình đã hiệu nghiệm rồi.

Có điều việc mà anh không ngờ tới là Giang Nhan cũng cùng tới. Lúc nhìn thấy Tiết Thắm, mặt Giang Nhan liền lạnh như băng, tràn đầy địch ý mà nhìn Tiết Thắm một cái.

Tiết Thắm cũng liền trầm mặt, không hề khách khí mà trừng lại cô một cái.

“Giang Nhan, cô đừng hiểu lầm, cô ấy là tới bảo tiên sinh ký hợp đồng, không làm gì khác. Tôi tận mắt chứng kiến mà.” Lịch Thần Sinh thấy không đúng liền giải thích.

“Tôi cũng không nói hai người họ có cái gì!” Giang Nhan làm như không bận tâm, nhưng ngữ khí nghe mà lạnh chết người, sau đó hung dữ mà nhìn Lâm Vũ một cái.

Tiết Thắm không nói gì, quay người đi ra khỏi Hồi Sinh Đường, chỉ là lúc cô đi còn có tình lắc lư thuốc của Lâm Vũ cho mình trước mặt Giang Nhan một cái.

Giang Nhan tức đến nghiền răng, ánh mắt nhìn Lâm Vũ như có thể giết người.

“Ói, Hà tiên sinh đáng mến, mấy ngày không gặp, nhìn cậu càng thêm tuần tú rồi!”

dJason thấy Lâm Vũ thì vội nịnh nọt.

“Không dám, Jason tiên sinh, hôm nay anh tới có chuyện gì?”

Lâm Vũ từ tốn nói.

“Hà tiên sinh, cậu đừng giả vờ với tôi, tôi vô cùng tự trách vì lần vô lễ lần trước với cậu, tôi xin lỗi cậu.” Leah vô cùng thành khẩn mà nói.

“Xin lỗi, Hà tiên sinh, đều là lỗi của chúng tôi, tha thứ cho sự vô lễ mà ngu dốt của chúng tôi.” Jason cũng vội nói.

“Jason tiên sinh, Leah tiểu thư, thứ hai người nợ không phải là Š lời xin lỗi với tôi. Là nợ cả trung y một lời xin lỗi!” Lâm Vũ mỉm cười, thanh âm dõng dạc.

“Đúng đúng, Hà tiên sinh yêu quý, chỉ cần cậu có thể chữa khỏi bệnh cho bố tôi, tôi chắc chắn sẽ viết một bài xin lỗi trung y ở trên “Thời Báo Tiên Phong”, đồng thời tôi còn viết cả sự tích vỹ đại của cậu vào nữa.” Jason vội đứng dậy đảm bảo.

“Hà tiên sinh, cậu thấy Jason tiên sinh và Leah tiểu thư cũng đã nhận lỗi rồi. Cậu hãy nễể mặt mà giúp một tay đi.” Viện trưởng Kỳ cũng cùng tới, đứng bên cạnh cấp thiết nói.

Lâm Vũ chữa khỏi cho Smith đối với bệnh viện của ông mà nói cũng là một chuyện tốt.

“Nếu như 4Jason tiên sinh đã nói như vậy thì tôi đồng ý vậy, nhưng tôi không biết hình phạt của vợ tôi…” Lâm Vũ từ tốn nói.

“Hình phạt gì? Làm gì có hình phạt! Tôi đảm bảo với cậu, lần này nếu chữa khỏi cho Smith tiên sinh rồi thì tôi sẽ ghi công lớn cho Giang Nhan.” Viện trưởng Kỳ vội vỗ ngực nói.

“Vậy cảm ơn viện trưởng Kỳ.” Lâm Vũ cười cười, nháy mắt với Giang Nhan.

“Xì.” Giang Nhan thầm mắng anh một tiếng. Đừng tưởng chút chuyện tốt vặt vãnh này liền có thể bỏ qua sự thật anh thập thò đâu.

Sau đó Lâm Vũ không chậm trễ nữa, mang theo bọc kim đi cùng mọi người tới bệnh viện.

Anh lại bắt mạch cho Smith lần nữa, triệu chứng quả thực đã thuyên giảm hơn nhiều.

Trong phòng bệnh có một đám bác sĩ, chủ nhiệm, chuyên gia và bác sĩ trẻ, đều vô cùng tò mò, có chút khó tin, cho rằng Lâm Vũ chỉ dựa vào bắt mạch liền có thể chẩn đoán ra triệu chứng phức tạp như vậy.

“Tiểu Hà à, có thể giải thích với chúng tôi về tình trạng của Smith tiên sinh không? Để chúng tôi cũng học tập chút.” Thiết Diêm Vương khẽ nói.

Thực ra trong lòng ông ta có sự nghỉ ngờ cực lớn đối với Lâm Vũ, không cho rằng anh có thể nói ra được gì, nói không chừng anh dùng phương pháp bí mật tổ truyền gì đó mới khống chế được bệnh tình của Smith, sau đó liền chạy tới ra vẻ.

“Đúng thế, Hà tiên sinh, cậu nói cụ thể chút đi, cũng để chúng tôi mở mang tầm mắt.” Tên mũi ưng và tên đeo kính gọng đen lúc tước cũng có mặt, âm hiểm mà nói.