Cực Phẩm Ở Rể

Chương 189





Chương 189:

 

“Anh hà mặc tây trang cũng thật tuấn tú lịch sự.

 

Thanh My đứng một bên cười.

 

Diệp “Giống gì, tên ngốc từ đầu tới chân.” Giang Nhan thắt nút cổ áo cho hắn rồi dặn dò: “Nhớ phải bảo vệ tốt Thanh My, đi sớm về sớm.” Lâm Vũ đột nhiên cảm thấy quái dị, vợ mình trang điểm thay mới mình hoàn toàn, sau đó cực kỳ vui mình đưa mình ra ngoài với một người phụ nữ khác…

 

Lòng dạ này, thật đúng là rộng lớn.

 

Địa điểm tổ chức tiệc cựu sinh viên là khách sạn Thế Kỷ Mới, vì Lâm Vũ từng đến đây nên cũng quen đường thuộc lối.

 

Vì bạn cùng trường ở Thanh Hải không nhiều lắm, nên phòng hội nghị mà bọn họ đặt cũng nhỏ nhát, tổng cộng có sáu bàn tròn.

 

Lâm Vũ và Diệp Thanh My đến thì cũng đã có hơn một nửa số người đến rồi, thoạt trông đều bạn học, chắc là các giáo viên còn chưa đến.

 

“Dắt tay tôi này.” Lâm Vũ thấp giọng nói với Diệp Thanh My.

 

Lúc này Diệp Thanh My mới phản ứng, nhanh chóng kéo cánh tay của Lâm Vũ, không e dè mà áp bộ ngực căng tròn vào đó.

 

Tuy Lâm Vũ đã sớm ôm hôn thân mật ôm hôn với cô, nhưng bây giờ, khi cảm nhận được loại cảm giác mềm mại này, lòng hắn vẫn không kìm được mà rung động, hình như có chút không giống chị Nhan nhỉ.

 

“Thanh My? Nhanh, ngồi bàn này!”

 

“Đàn chị Diệp! Đến bàn bọn em đi!”

 

“Đàn em, đến chỗ bọn anh đi!”

 

Diệp Thanh My vừa vào cửa đã trở thành tiêu điểm của mọi người, rất nhiều người nam lập tức sáng rực hai mắt, sôi nổi đón Diệp Thanh My vào ngồi bàn mình.

 

Tối nay Diệp Thanh My mặc một bộ lễ phục dạ hội màu rượu đỏ nghiêng vai, thanh nhã cuốn hút, dáng người cô tinh tế thon thả, lồi lõm quyến rũ và gương mặt xinh đẹp, vô củng thu hút sự chú ý của người khác.

 

Hơn nữa, vì tham dự buổi tiệc đêm nay, Giang Nhan còn đặc biệt cho cô đeo một bộ kính áp tròng.

 

Cả cái váy cũng do Giang Nhan chọn cho cô, vốn Diệp Thanh My cũng cảm thấy quá bắt mắt, không muốn mặc, nhưng Giang Nhan ép cô mặc vào, nói một chỉ có người phụ nữ trang điểm xinh đẹp, đi đến đâu cũng có tự tin.

 

Diệp Thanh My đều mỉm cười chào hỏi với mọi người, sau đó dẫn Lâm Vũ ngồi xuống bàn có khá nhiều bạn học cùng lớp với mình.

 

Bàn này có tổng cộng năm sáu người, tất cả đều là nữ, không dẫn theo bạn nam, hoặc bạn nam còn chưa đến.

 

“Thanh My thật sự càng ngày càng xinh đẹp.”

 

“Đúng vậy, chăm sóc tốt thật ấy, còn trẻ trung hơn hồi đi học nữa.”

 

“Thanh My, không giới thiệu vị bên cạnh cậu cho bọn tôi à, bạn trai hả?”

 

“Có thể theo đuổi nữ sinh xinh đẹp như Thanh My, nhất định rất có tiền nhỉ?” Mấy bạn học cũ mồm năm miệng mười hỏi.

 

“Đúng vậy, là bạn trai tôi, không khoa trương như các cậu nói đâu. Anh Ấy là bác sĩ, tự mở một y quán.” Diệp Thanh My hơi ngượng ngùng giới thiệu, đột nhiên biến “Hà Gia Vinh” này thành bạn trai mình, thật sự cô hơi không quen.

 

“À, bác sĩ.” Một đám người nghe thấy Lâm Vũ chẳng qua chỉ là bác sĩ, lập tức mát hết hứng thú.

 

Tiệc cựu sinh viên hôm nay của gọi là họp mặt bạn cùng trường, chẳng bằng gọi là họp khoe khoang đua đòi và mở”

 

rộng mối quen biết.

 

Loại bác sĩ mở y quán nhỏ như Lâm Vũ, không có giá trị làm bạn lắm với các cô.

 

Thậm chí rất nhiều người còn thấy tiếc cho Diệp Thanh My. Với sắc đẹp của cô, cô hoàn toàn có thể gả cho nhà giàu có tiền, nhưng cô lại cứ lựa chọn một tên bác sĩ quèn như vậy, gọi là hoa nhài cắm bãi mùn trâu cũng không quá lời.

 

“Ôi chao, Thanh My, đã lâu không gặp nha.” Một giọng nói yêu kiều truyền đến, sau đso một người phụ nữ trang điểm dày cộm, cả người lấp lánh châu báu đi đến, nhéo nhẹ vai Diệp Thanh My rồi vòng đến trước mặt, ngồi xuống.

 

“Chào chị Tất Trân.” Diệp Thanh My thấy người phụ nữ này thì vẻ mặt hơi mắt tự nhiên, nhưng vẫn biến ra một nụ cười.

 

Lâm Vũ thấy Tắt Trân thì hơi bất ngờ, không ngờ cô ta cũng đến. Lâm Vũ cũng biết cô ta, người phụ nữ này học cùng năm với Diệp Thanh My, rất thích so đo với Diệp Thanh My.

 

“Thanh My, chiếc váy này của em thật đẹp mắt, đáng tiếc, quá đơn điệu, cứ cảm thấy thiếu chút gì.” Tất Trân nhìn lướt qua người Diệp Thanh My, ánh mắt hiện lên một tia ghen ghét, nhưng cô ta vẫn bày ra dáng vẻ kiêu hãnh rồi phán một câu, lúc cô ta nói chuyện, khẽ chạm cái vòng cổ kim cương trên cổ kia.

 

“Ôi chao, chị Tất, chị mua cái này ở đâu vậy, thật đẹp ghê.”

 

“Quá xinh đẹp, kim cương lớn ghê, rất xứng với cô!”

 

“Kim cương lớn như vậy, chắc mấy chục vạn nhỉ?” Mắấy người phụ nữ khác vừa thấy vòng cổ của Tắt Trân thì lập tức mở to mắt, hưng phần liên hồi.

 

“Bình thường thôi, giá thị trường cũng chỉ mấy chục vạn, nhưng tôi không tiêu tiền, vì chồng tôi làm nghề này mà.” Tất Trân đắc ý mỉm cười, sau đó như đột nhiên nghĩ đến điều gì mà hỏi Lâm Vũ: “Anh đẹp trai, anh là bạn trai của Thanh My nhỉ? Làm gì đó?”

 

“Đác sĩ.” Không đợi Lâm Vũ nói chuyện, một người phụ nữ bên cạnh bình thản tiếp lời, liếc nhìn Lâm Vũ, hơi chút coi thường hắn.