Cực Phẩm Chiến Long

Chương 137: Tôi đối với Vũ Hàn không có suy nghĩ gì khác



Lý Quân dạy dỗ, bây giờ ông ta nghĩ lại, tốt xấu gì mình cũng là người lớn, nghĩ đến thể diện cũng không nhịn được.

Nhưng mà lần này trong họa được phúc, được không ba ngàn vạn chỉ phiếu, tâm trạng của ông ta cũng tốt lên không ít.

Lúc này, Phong Hạng Thiên cầm điện thoại nói: “Mau lại đây xem, Trịnh gia đã công khai xin lỗi trước mặt mọi người, nói là con dâu Lục Kỳ của Trịnh gia, người phụ nữ này cố ý hãm hại Bạch Vi nhà ta.”

“Tin tức này vừa được đưa lên, cổ phiếu của chúng †a lập tức tăng giá không ít.”

Nghe được lời của Phong Hạng Thiên. Tất cả người Bạch gia đều vui mừng hớn hở.

Đồng thời, điện thoại của Bạch Kính Đình cũng reo lên.

“Bạch huynh à, chúc mừng huynh, không nghĩ đến tôi thế nhưng lại đoán sai, thật sự là có lỗi quá đi, để bày †ỏ lòng áy náy, tôi mời cả nhà huynh đến Vinh Hiên Cư dùng một bữa cơm tạ lỗi có được không? Cũng coi như là chúc mừng Bạch gia lần này hóa nguy thành an.”

Là điện thoại của Chu Vũ gọi đến.

“Được thôi”

Bạch Kính Đình cũng không muốn phụ ý tốt của Chu Vũ, sau này Bạch gia cùng với công ty Chu gia còn có rất nhiều mối làm ăn muốn cùng nhau hợp tác.

“Chu tổng muốn ở Vinh Hiên cư mời khách, cả nhà chúng ta cùng nhau đến đi

Bạch Kính Đình nói.

Rất nhanh, tất cả người trong Bạch gia trùng trùng điệp điệp đi đến phòng đặt trước của Vinh Hiên cư.

Trước khi bước vào phòng đặt trước thì của Lý Quân vang lên, là Chu Bỉnh Khôn gọi đến.

“Ông chủ Lý, số phỉ thúy hôm qua bán đấu giá được tổng cộng là bảy tỷ, tôi sẽ gửi cho cậu phần cậu đáng được nhận.”

“Vậy thì làm phiền ông chủ Chu.”

Trong lòng Lý Quân mừng thầm, bảy tỷ, vậy thì số anh được nhận chính là hai tỷ mốt, đây chính là số tiên do chính anh tự mình kiếm được.

Trong phòng đặt trước đã bày xong yến tiệc.

“Trịnh gia tổ chức buổi họp báo, nói rõ ràng với công chúng chứng minh Bạch Vi trong sạch, người phụ nữ ác độc Lục Kỳ kia đã bị Trịnh gia đuổi ra khỏi nhà, thật sự là chuyện đáng được chúc mừng.”

“Chuyện lần này tất cả đều nhờ Vũ Thống đốc hiểu rõ đại nghĩa, hôm nay tổ chức buổi gặp mặt này, một là vì chúc mừng Bạch gia, một lý do nữa là ăn mừng chuyện hợp tác giữa hai công ty của chúng ta.”



Chu Vũ nâng cao ly rượu, cười ha ha nói.

“Hôm nay để Chu huynh tốn kém rồi, cũng chúc cho.

công ty của hai chúng ta ngày càng hợp tác tốt đẹp.”

Bạch Kính Đình cũng phấn khích nói, giơ ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

“Bạch Vi, chúc mừng cô.”

Chu Vũ Hàn cũng giơ cao ly rượu, mời Bạch Vi một ly.

Một ly rượu được uống vào, mặt đỏ hồng hào, tôn thêm ba phần nhan sắc.

“Lý Quân, tôi có thể ngồi cạnh anh được không?”

Lời này vừa được nói ra, vốn không khí xung quanh đang rất náo nhiệt, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

“Chu Vũ Hàn là đang có ý gì đây? Là đang để ý đến Lý Quân à?”

Mà vào giờ khắc này, sắc mặt của cha cô là Chu Vũ đã có chút khó coi.

Đối với việc Lý Quân có thể quen biết với Chu Bỉnh Khôn, quả thật ông ta cũng có chút kinh ngạc, nhưng nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong bữa tiệc, Lý Quân làm việc lỗ mãng, loại người này rất dễ dàng đưa đến mầm tai họa, cũng không phải là người rể hiền.

Mà con gái của ông ta lại ở trước mặt nhiều người như vậy, biểu hiện như vậy thật có chút hơi mất mặt.

“Vũ Hàn à, ngồi xuống ở chỗ này đi.”

Thường Lệ, vợ Chu Vũ đang ngồi bên cạnh ông, kéo kéo cánh tay con gái, kéo cô ngồi lại vào trên ghế.

Chỉ vừa mới ngồi yên xuống ghế, Chu Vũ Hàn lại nâng cao ly rượu.

“Lý Quân, tôi mời anh một ly, chuyện lần này của Bạch Vĩ, anh quả thật xứng đáng là một anh hùng.”

Chỉ là cô vừa dứt lời, bên cạnh Bạch Tú Dung liền nói: “Nó tính là anh hùng cái gì, cũng chỉ biết gây rắc rối mà thôi, nếu không phải nhờ có Thống đốc hiểu rõ đại nghĩa, hiện tại Bạch gia không chừng đã thê thảm hết đường cứu, tôi nhìn ngang nhìn dọc thì nó chính là cái sao chổi, Chu tiểu thư, cô cũng đừng nên bị nó lừa gạt.”

“Không được nói bậy.”

Phong Hạng Thiên nhẹ kéo góc áo của vợ, vợ của ông cái gì cũng tốt, chỉ có cái miệng là nói không biết điểm dừng mà thôi.



Bạch Kính Đình lại trầm mặc một chút, nói: “Cũng không thể trách cô Tú Dung nói con như vậy, Lý Quân, quả thật tính tình còn nên sửa đổi lại, không nên ỷ vào mình có vận may tốt, được quen biết hội trưởng Chu Bỉnh Khôn, thì liền cảm thấy trong trời đất bao la này thì con là lớn nhất."

“Dựa vào tính tình tùy tiện này của con, sớm muộn gì cũng lại phải vào tù thôi.”

Trên mặt Lý Mộng Vân có chút không vui, muốn lên tiếng nói chuyện, lại bị Bạch Vi đang ngồi bên cạnh lắc đầu ngăn lại.

Chu Vũ cũng nhân cơ hội mở miệng nói tiếp: “Lý Quân, chuyện của con chú đây cũng có nghe nói qua, tuổi trẻ xúc động, nên đi lầm đường, phải vào tù, cũng không nói rõ cái gì, ai mà không có thời nhiệt huyết.”

“Chỉ là hiện tại tuổi con cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên biết trầm ổn lại, mọi thứ phải suy nghĩ kỹ càng rồi mới làm."

“Còn có, con đừng trách chú đây nói thẳng, dựa vào. điều kiện của con bây giờ, xác thực không xứng với Vũ

Hàn nhà chú."

“Tôi đối với Vũ Hàn không có suy nghĩ gì khác..." Lý Quân đang muốn giải thích.

“Vậy tốt” Chu Vũ lại khoác khoác tay nói. “Con không cần nói, Vũ Hàn nhà ta tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh lại tốt, con thích nó cũng là chuyện rất bình thường, nhưng có nhiều thứ chỉ nên giấu ở trong lòng là được rồi."

“Lý Quân nghe có hiểu không đó? Chú Chu là đang dạy con cách làm người đó.”

Bạch Tú Dung vừa đúng lúc mở miệng nói, cùng Chu

Vũ kẻ xướng người họa, đem Lý Quân nói thành không đáng một đồng.

“Được rồi, các người nói ít đi mấy câu đi.” Lúc này đến cả Bạch Vi cũng không nhịn được nữa. “Bang.."

Đúng ngay vào lúc này, cửa phòng ăn đột nhiên bị đẩy ra.

Một đám thanh niên hung thần ác sát xông vào, một người đàn ông cầm đầu tóc chải hai mái, hai tay để trần, khoác lên người bộ đồ vest, trên miệng ngậm mấy cây †ăm, ánh mắt hung ác đảo quanh giữa đám người.

“Bọn mày, mẹ nó, ăn cơm thì có thể nói chuyện nhỏ một chút được không? Ồn ào như đám gà vậy, có phải là chán sống rồi không?”

“Anh là ai?” Chu Vũ là chủ nhà, lập tức trầm mặt xuống.

Người đàn ông cầm đầu khẽ nhổ cây tăm trong miệng ra, vừa khéo rơi vào một chén canh trên bàn.

Hắn nheo nheo mắt nhìn Chu Vũ.

“Ông chủ của công ty Dịch Phong là anh cả của tôi, ông nói thử xem là ai đây?”