Con Đường Bá Chủ

Chương 1949: Chấp Thiên Đạo Lôi - Dị biến



Ai cũng biết vị khách nhân thần bí ở bảo tọa số 169 đã đắc tội với mấy đại thế lực, trong đó có Bạch Giao Tộc, Thiên Phong Đế Quốc và cả Càn Quân Đế Quốc.

Liên tiếp tranh giành những vật phẩm quý giá với các thế lực này, muốn người khác không gây chú ý cũng khó khăn.

Mà hiện tại ngay cả Hải Mạn Sa cũng nhịn không được liếc xéo mắt, phong tình vạn chủng nói:

“Thiếp thân nhớ không lầm thì vừa rồi quý khách nói chỉ có một quả Bàn Đào, kết quả hiện tại ngươi trực tiếp lấy ra 5 quả để giao dịch, thật là gian xảo nha…”

“Ta có nói sao?” Lạc Nam nhíu nhíu mày: “Vì sao ta không nhớ gì cả?”

Đám đông âm thầm nghiến răng, thầm mắng tên khốn kiếp vô liêm sĩ.

Lúc này hầu hết mọi người đều kết luận vị khách thần bí này chắc chắn đang sở hữu một góc Thần Thụ trong truyền thuyết chính là Bàn Đào Thụ.

Công dụng của Bàn Đào Thụ thì không phải bàn cãi rồi, đây là một trong những loại Thần Thụ có thể hỗ trợ phát triển thế lực tốt nhất.

Nghĩ đến đây ánh mắt không ít người trở nên nóng rực, nếu không phải vì kiêng sợ sức mạnh của Hải Long Cung, có lẽ đã có cường giả rụt rịt tìm đến Lạc Nam hỏi thăm sức khỏe.

Mặc kệ việc Bàn Đào Thụ gây ra náo động, đấu giá hội vẫn phải tiếp tục.

Thấy Giao Linh từ đầu đến cuối vẫn chưa tham gia náo nhiệt, Lạc Nam tò mò hỏi:

“Mục đích của muội lần này là thứ gì thế?”

“Một quả trứng Thủy Giao Long!” Giao Linh cười cười nói: “Muội nghe nói lần này sẽ có trứng Thủy Giao Long được bán ra, muội định mua về nuôi dưỡng nhưng hiện tại không cần nữa.”

“Vì sao lại không cần nữa?” Lạc Nam nhíu mày khó hiểu.

“Tóm lại là không thèm!” Giao Linh kiên quyết lắc đầu: “Hiện tại dù có đem trứng Thủy Giao Long đưa đến muội cũng sẽ vứt đi!”

Lạc Nam trong đầu đầy dấu chấm hỏi, đúng là bụng dạ của nữ nhân chẳng biết đâu mà lần.

Quả nhiên sau vài lượt đấu giá thì trứng Thủy Giao Long thật sự xuất hiện, khiến vô số cường giả muốn bồi dưỡng một sủng vật trung thành thay nhau tranh đoạt.

Giao Linh thì đúng là giữ thái độ hờ hững, không thèm quan tâm đến trứng Thủy Giao Long nữa, cuối cùng nó được một vị khách nhân thần bí thu mua với giá 100 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm.

Mà lúc này chỉ thấy Hải Mạn Sa tiếp tục lấy ra một bình dịch thủy nhỏ, bên trong có chất lỏng màu vàng cực kỳ tinh khiết.

“Như các vị đã biết, Nguyên Giới chúng ta luôn tồn tại những kẻ biến thái thực lực cường đại, ưa thích sử dụng các loại dâm độc, tình độc mưu hại người khác, nạn nhân đa số thường là các nữ nhân có nhan sắc.” Hải Mạn Sa nâng bình dịch thủy giới thiệu:

“Mà thứ ở trong tay thiếp thân có tên là Quang Hồn Thủy, một loại tài nguyên cao cấp có thể loại bỏ vĩnh viễn dâm tính trong cơ thể, khi đó dù là trúng phải tình độc, dâm độc cũng bình yên vô sự, không lo bị kẻ địch xâm hại.”

“Giá khởi điểm của Quang Hồn Thủy là 5 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm, mời các vị khách nhân ra giá.”

Nàng vừa dứt lời đã thấy Quân Tư Tình kích động kéo tay Lạc Nam, hưng phấn truyền âm nói:

“Mua cho ta thứ này, nó có thể áp chế được tính dâm của Sắc Quỷ Tộc, ta muốn loại bỏ bản tính không tốt đẹp đó.”

“Ai nói không tốt đẹp?” Lạc Nam trợn trắng mắt, kiên quyết lắc đầu nói:

“Nàng có thể chọn mua bất kỳ vật phẩm nào tiếp theo nhưng Quang Hồn Thủy này không thể mua cho nàng.”

Nói đùa sao? Hắn cực kỳ ưa thích dáng vẻ phong tình quyến rũ của nàng khi ở trạng thái Sắc Quỷ, nghĩ đến nàng cả người mềm nhũn, môi đỏ nhẹ rên, mị nhãn như tơ là có thể khiến toàn thân hắn nóng bừng rồi.

Mua Quang Hồn Thủy cho nàng bỏ đi dáng vẻ rung động lòng người như vậy, hắn giàu nhưng đâu có ngu?

“Đáng ghét, đừng có đùa bỡn.” Quân Tư Tình giận đến gò má đỏ bừng:

“Mỗi lần bị ngươi gợi lên dục tình đều rất khó chịu, ta không thích.”

“Yên tâm đi!” Lạc Nam cười hắc hắc: “Sau này nàng sẽ thích…”

Hắn kề sát tai nàng thủ thỉ: “Ta rất mê dáng vẻ dâm đãng của nàng khi hóa thân Sắc Quỷ, đừng có bỏ đi bản sắc…”

Quân Tư Tình lồng ngực phập phồng, bị hắn nói ưa thích mình dâm đãng khiến nàng vừa thẹn vừa giận, nhưng chẳng biết vì sao cũng không còn muốn mua Quang Hồn Thủy nữa.

Trong lúc Lạc Nam và Quân Tư Tình nói chuyện hương diễm thì Quang Hồn Thủy đã bị một nữ nhân khác đạt được với giá 60 mỏ Nguyên Thạch.

“Vật phẩm tiếp theo cũng thuộc về nữ nhân sử dụng nhưng tin chắc chính là độc dược trí mạng của mọi người nam nhân trong thiên hạ.”

Trên môi Hải Mạn Sa nở một nụ cười xảo quyệt, hai tay nhẹ nhàng nâng lên, một bộ y phục đã hiện ra trong bàn tay của nàng.

Chỉ thấy đó là một bộ đồ da đen tuyền trơn bóng ôm sát cơ thể, thứ có thể tô điểm và khoe khoang những đường nét tuyệt hảo nhất trên cơ thể một nữ nhân.

Quả nhiên đúng như Hải Mạn Sa dự đoán, vô số nam nhân ánh mắt nóng rực lên nhìn bộ y phục, trong khi các nữ nhân thì xấu hổ thầm mắng trong lòng, có quỷ mới thèm mặc.

“Đây là Mị Sắc Y Phục, chẳng những là một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo có độ phòng ngự cực cao, mà nó còn có thể gia tăng mị lực của người mặc, khiến các loại thủ đoạn thi triển mị công, mị thuật quyến rũ hiệu quả vô cùng, có thể vượt cấp mê hoặc mục tiêu mong muốn.” Hải Mạn Sa liếm liếm khóe môi chín mộng vô cùng mê người:

“Chủ nhân của Mị Sắc Y Phục gửi Hải Long Cung đấu giá hộ, muốn trao đổi với một loại pháp bảo công kích đẳng cấp tương đương.”

Toàn trường hai mặt nhìn nhau, bầu không khí có phần tĩnh lặng.

Không thể nghi ngờ Mị Sắc Y Phục có sức hấp dẫn rất lớn với tất cả nam nhân đang có mặt ở đây, nhưng bọn hắn đều là người có lý trí, không muốn dùng một kiện Pháp Bảo công kích cường đại để đổi với nó.

Dù sao thì thứ này ngoại trừ gia tăng mị hoặc của nữ nhân chẳng còn tác dụng nào quá mức nổi bật, trong khi đó một kiện Pháp Bảo công kích Cửu Tinh Thánh Cấp là vật gia tăng chiến lực trên diện rộng nha.

Tuy nhiên người khác không hứng thú không có nghĩa là Lạc Nam sẽ không hứng thú.

Hắn tìm trong Cửu Hàng May Mắn, mua một kiện Pháp Bảo Cửu Tinh Thánh Cấp với giá 2000 Điểm Danh Vọng.

“Mị Sắc Y Phục ta muốn!” Lạc Nam cười haha.

Thấy hắn cùng Hải Mạn Sa lại giao dịch Mị Sắc Y Phục, Giao Linh âm thầm gắt một tiếng, còn Quân Tư Tình đã đưa tay lên véo hông hắn nghiến răng nghiến lợi:

“Ngươi mua loại y phục lẳng lơ này làm gì?”

“Đương nhiên là làm quà tặng nàng!” Lạc Nam thẳng thừng đáp: “Bằng không chẳng lẽ ta mặc nó?”

“Ta không thèm!” Quân Tư Tình hận không thể lao lên cắn hắn.

“Không muốn cũng phải muốn, đây là y phục không thể thiếu của Sắc Quỷ!” Lạc Nam tưởng tượng cảnh tượng Quân Tư Tình với cái đuôi dài, đôi sừng nhọn, cặp cánh dơi trong trang phục đồ da ôm sát đã cảm thấy côn thịt muốn bạo nổ.

Quá mức thoải mái.

Trong ánh mắt thẹn thùng không thôi của Quân Tư Tình, Lạc Nam rốt cuộc thành công cùng Hải Mạn Sa giao dịch, xem như bỏ ra 2000 Điểm Danh Vọng để mua một bộ Mị Sắc Y Phục cho nữ sắc quỷ, không lỗ chút nào.

Giao Linh âm thầm bĩu môi, nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận với dáng vẻ của Lạc Tình tẩu mặc Mị Sắc Y Phục chính là tuyệt phối, ngay cả nữ nhân như nàng nghĩ đến cũng cảm thấy kích thích không hề nhỏ.

Đó là Giao Linh còn chưa thấy Quân Tư Tình ở trạng thái Sắc Quỷ, bằng không chắc chắn sẽ quên mất giới tính mà rơi vào trầm luân.

...

Đấu giá cứ tiếp tục, Lạc Nam lúc này tinh thần thoải mái tựa lưng vào ghế khép hờ đôi mắt…

Nửa tháng trôi qua, hắn vẫn chưa xuất thủ thêm lần nào nữa.

Không thể không nói đây là cuộc đấu giá quy mô nhất mà hắn từng tham dự, vật phẩm đẳng cấp thấp nhất đưa ra cũng là Bát Tinh Thánh Cấp, chưa từng xuất hiện đồ vật nằm dưới cấp bậc này.

ONG ONG ONG…

Dị biến đột nhiên phát sinh.

Bên trong đan điền, Bá Đỉnh và trang giấy hoàng kim cùng lúc chấn động.

Lạc Nam bừng tỉnh mở hẳn đôi mắt, nghiêm nghị ngồi thẳng lưng.

“Sau đây là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá, cũng là vật phẩm trân quý nhất mà Hải Long Cung chúng ta đã chuẩn bị để kết thúc tất cả!” Nụ cười trên môi Hải Mạn Sa càng đậm hơn.

Toàn bộ khách nhân cũng bị cuốn theo cách nói chuyện của nàng, tập trung chờ đợi.

Lạc Nam hai mắt nóng rực, không cần Hải Mạn Sa nói thì hắn cũng biết vật phẩm cuối cùng sẽ là thứ gì.

Quả nhiên đấu giá hội lần này không để hắn phải thất vọng.

Thứ có thể khiến cả Bá Đỉnh và trang giấy hoàng kim ở trong đan điền cùng lúc phản ứng còn là thứ gì khác nữa cơ chứ?

Vĩnh Hằng Thuộc Tính!

Không sai, chắc chắn là Vĩnh Hằng Thuộc Tính.

Hải Mạn Sa toàn thân bay lên giữa sân khấu, hai tay giang rộng, tóc dài tung bay, nhan sắc xuất trần.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Phô thiên cái địa, mây đen cuồn cuộn bao trùm toàn bộ quảng trường, tất cả cường giả đang có mặt sở hữu Lôi Hệ Linh Căn chỉ cảm thấy linh hồn run lên, toàn thân phát sinh cảm giác kiêng kỵ mãnh liệt.

“Chấp Thiên Đạo Lôi hiện thân đi!”

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH.

Trong cuồn cuộn mây đen bao phủ toàn bộ không gian, một con mắt uy nghiêm, hờ hững và vô tình bá đạo hiện thân.

Con mắt này nhìn qua không khác biệt quá nhiều so với Thiên Đạo Chi Nhãn, điểm đặc biệt duy nhất là tròng mắt của nó có màu đỏ tươi thấm đẫm sát khí, xung quanh là vô số cột lôi đỏ rực như máu đang giáng xuống, bên trong mỗi một tia sét như ẩn chứa Sát Vực trí mạng.

Toàn trường đều phải đứng lên, cuồng nhiệt nhìn dị biến nảy sinh giữa quảng trường rộng lớn.

“Kính thưa các vị…” Hải Mạn Sa hưng phấn cao giọng giới thiệu:

“Tất cả đều không lầm đâu, đây là một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính hệ Lôi mang tên Chấp Thiên Đạo Lôi!”

“Chấp Thiên Đạo Lôi…tên như ý nghĩa, loại Vĩnh Hằng Lôi này có tác dụng giống như Thiên Đạo Chi Nhãn của một phương thế giới, có thể tuân theo ý niệm của chủ nhân oanh sát bất kỳ mục tiêu nào trong phạm vi chiến trường bằng những tia Chấp Thiên Lôi ẩn chứa Sát Vực cường đại.”

“Chấp Thiên Đạo Lôi không thể nghi ngờ là loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính với khả năng công phạt khủng khiếp, diệt thiên diệt địa, diệt sát bất kỳ kẻ nào ngỗ nghịch với chủ nhân của mình.”

Nhìn con mắt uy nghiêm vô thượng hiện thân, chứng kiến vô số tia lôi đình đỏ rực sát phạt quyết đoán, nghe lời giới thiệu của Hải Mạn Sa, tất cả tu sĩ có mặt ở quảng trường đều trở nên điên cuồng.

Một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính cường đại đang sừng sững trước mặt của bọn hắn.

“Báo giá đi!” Lạc Nam nghiêm nghị gào thét, đang ra sức áp chế trang giấy Hoàng Kim của mình đừng nổi loạn để tránh gây phiền phức.

“Không sai, báo giá đi!” Vô số cường giả tán thành lời nói của Lạc Nam, bọn hắn quyết tâm dù táng gia bại sản cũng phải sở hữu được loại Vĩnh Hằng Lôi này.

Chấp Thiên Đạo Lôi, thay thiên đạo chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân oanh sát kẻ thù, vừa nghĩ đến sự bá đạo của những tia lôi đình đỏ rực này, tất cả đều khó thể kháng cự sức hấp dẫn.

Hải Long Cung không hổ danh là Chí Tôn cấp Thế Lực, ngay cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính cường đại như Chấp Thiên Đạo Lôi cũng dám mang ra đấu giá.

“Khanh khách!! Giá của Chấp Thiên Đạo Lôi cũng rất rẻ…” Hải Mạn Sa cười đến run rẩy bộ ngực sữa màu mỡ, hai mắt đẹp đẽ ôn nhu bất chợt trở nên lăng lệ, môi thơm gằn từng chữ một:

“Chính là sự thuần phục của các vị!”

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG.

Nàng vừa dứt lời, Chấp Thiên Đạo Lôi liền ngự trị ở trung tâm quảng trường.

Cùng lúc đó, vô số Trận Văn ẩn nấp trong không gian bất chợt sáng rực rỡ như đèn pha, dùng Chấp Thiên Đạo Lôi làm Trận Tâm để cấu thành một loại Trận Pháp bá đạo phong tỏa toàn bộ thiên địa.

Vô số tia Chấp Thiên Lôi đỏ rực kết hợp với Trận Văn bắn ra bốn phía gia cố không gian, biến toàn bộ quảng trường mênh mông thành một cái lôi đình lồng chim đỏ rực như máu đỏ, vây nhốt tất cả mọi người.

NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!.

Không gian bên cạnh Hải Mạn Sa gợn sóng, hàng loạt tiếng long ngâm dữ tợn chấn nhíp linh hồn tất cả mọi người, bóng dáng của các vị cường giả hàng đầu Hải Long Cung hiện thân.

Đó là một vị nam tử trung niên Chí Tôn cấp cường giả, thân khoác chiến giáp xanh thẳm như biển, đầu mọc long giác, tay cầm Hải Kích.

Đây chính là Hải Long Cung Chủ, phụ thân của Hải Mạn Sa, Chí Tôn Cấp Cường Giả với danh xưng Hải Long Chí Tôn, một trong hai cường giả hàng đầu Hằng La Đại Hải.

Ở bên tay phải của hắn là Hải Mạn Sa, ở bên tay phải của hắn là một thanh niên nam tử với sắc mặt kiêu ngạo.

Thanh niên này đương nhiên là Hải Long Thái Tử, con trai của Hải Long Chí Tôn, đệ đệ của Hải Mạn Sa.

Phía sau lưng của ba người là Hải Long Thất Đại Trưởng Lão, tu vi dao động từ Thánh Đế Sơ Kỳ đến Thánh Đế Viên Mãn.

Ngoài ra còn vài chục vị Long Cung Hộ Pháp tu vi Thánh Hoàng, đội hình cường đại cùng cực phong tỏa toàn bộ Quảng Trường.

Chứng kiến dị biến như vậy, sắc mặt của tất cả cường giả tham gia đấu giá kịch biến: “Hải Long Cung, các vị muốn làm gì?”

“Hahaha…” Hải Long Chí Tôn nở nụ cười:

“Hằng La Đại Hải vô chủ quá lâu rồi, đã đến thời điểm Hải Long Cung chúng ta xưng hùng xưng bá, tất cả hãy thuần phục hoặc là chết!”

Vô số người rùng mình, Lạc Nam cũng siết chặt tay Quân Tư Tình và Giao Linh trấn an các nàng bình tĩnh.

Không ai nghĩ đến Hải Long Cung đột ngột lật lọng chơi trò này.

Thì ra Đấu Giá Hội chỉ là một màn kịch, mục đích của bọn hắn thật sự là muốn chiếm thế chủ động, vây nhốt rất nhiều nhân vật quan trọng ở Hằng La Đại Hải để thực hiện dã tâm thống nhất biển cả.

Xem ra đây là kế hoạch đã được suy tính từ rất nhiều năm về trước.

Các cuộc đấu giá trước đây thành công chẳng qua chỉ là tấm màn qua mắt mọi người, để hầu hết đều chủ quan và tin tưởng vào Hải Long Cung, cuối cùng bị rơi vào lần lật mặt này mà thôi.

“Hải Long Cung quả nhiên cũng là một đám hải yêu đáng bị tiêu diệt!” Có tiếng gầm đầy phẫn nộ truyền đến, chỉ thấy một vị khách nhân chợt lột xuống áo choàng, lộ diện ra chính là Sát Hải với tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ đang đầy mặt phẫn nộ, cầm chặt thanh vũ khí bí ẩn trong tay sẳn sàng chiến đấu.

“Hải Long Cung, các vị làm thế không sợ sinh linh lầm than, biển cả hóa máu?” Lại có tiếng thở dài thương xót.

Một vị khách khác lột xuống áo choàng, lộ ra mái tóc như ngân hà trắng đổ xuống, mắt sáng như trăng rằm, ngũ quan sắt sảo không thể tìm ra khuyết điểm, khí chất thanh lệ, cao quý vô song.

Nửa thân trên của nàng khoác áo bào của một Nữ Đế, nửa thân dưới là một cái đuôi cá diễm lệ tinh xảo với cửu sắc hào quang luân chuyển, trong tay cầm đàn tỳ bà, ánh mắt trong veo không chút cảm xúc nhìn về phía Hải Long Chí Tôn.

Nàng chính là Nhân Ngư Nữ Hoàng – Thủy Triều Tịch, một vị Hồn Thánh Đế Viên Mãn.

Đám người Ngọc Giao Đảo, Thiên Dận, Càn Trọng, Bạch Giao Thiên và Thương Lan Thương Hội cũng nhao nhao tức giận muốn ăn thua đủ.

Đối với tất cả những điều này, Hải Long Chí Tôn mặt không biểu tình, thản nhiên chế nhạo hỏi:

“Còn ai phản đối Hải Long Cung chúng ta xưng bá Hằng La Đại Hải? đứng ra luôn đi!”