Con Dâu Thơm Ngọt Mềm Mại

Chương 56: Thẳng Thắn



•Chương 56: Thẳng thắn thành khẩn.•

Trương Đào vì mối hợp tác làm ăn với Lý tổng, thời gian gần đây thường ở lại công ty. Hạ Hoan Hoan Tâm vẫn luôn nấu ăn, chăm lo cho cuộc sống hằng ngày của hắn. Hai người đều trong giai đoạn tuổi trẻ tràn đầy sinh lực, khó tránh khỏi du͙© vọиɠ.

Vào đêm khuya tĩnh lặng, Trương Đào đôi khi tắt hết hệ thống theo dõi, sau đó kéo Hạ Hoan Tâm vào một góc làʍ t̠ìиɦ.

Hạ Hoan Tâm đương nhiên rất vui, những lúc cùng cô ta trầm luân Trương Đào thường không thích mang bao, mà bảo cô tự mình tránh thai, có thể là thói quen mọi ngày với Lâm Kiều Kiều.

Thuốc tránh thai có hại với phụ nữ đến cỡ nào, Trương Đào căn bản không hề nghĩ đến, nhưng không lý nào Hạ Hoan Tâm sẽ ngoan ngoãn nghe hắn nói.

Cô ta biết Trương Đào không yêu mình, chỉ xem cô ta như công cụ tiết dục.
Không có Trương Đào trong biệt thự, ba chồng con dâu hai người như được sống trên thiên đường.

Ngày đầu tiên Trương Đào rời khỏi, Lâm Kiều Kiều liền đưa ba chồng đến bệnh viện kiểm tra toàn thân, cô muốn xác định tình trạng cơ thể hiện tại của ông.

Kết quả hoàn toàn trong dự kiến của Lâm Kiều Kiều, nhưng lại làm bác sĩ ngạc nhiên, bởi vì thân thể Trương Quốc Dương cực kỳ tốt, dù đã hơn 50 tuổi nhưng trạng thái cơ thể lại không khác gì với những người 30.

Trương Quốc Dương vô cùng phấn khởi, Lâm Kiều Kiều nói phải sinh con cho ông. Tuy ngay từ đầu ông hết sức lo lắng, nhưng trước thái độ kiên quyết của con dâu, ông đành tùy cô.

Lâm Kiều Kiều hiển nhiên không cần kiểm tra sức khỏe, hoa thất sắc lớn lên trong cơ thể cô, kể từ khi trọng sinh cô chưa bao giờ bị bệnh. Huống hồ cô còn trẻ, căn bản không cần lo lắng.
Sở dĩ cô đưa ba chồng đến kiểm tra, một là vì muốn kiểm tra sức khỏe, một mặt khác là chuẩn bị nói bí mật của mình cho ba chồng, không biết ông có thấy kinh sợ vì sự dị thường của cô hay không.

Buổi tối lúc Trương Quốc Dương đang muốn cùng con dâu thân thiết, nhưng bị cô ngăn cản.

Lâm Kiều Kiều ngồi trong lòng ba chồng, nhưng sắc mặt lại rất nghiêm túc.

“Ba, con có chuyện muốn nói cho ba biết, chuyền này người thường không thể chấp nhận, nhưng con không muốn giấu ba.”

“Kiều Kiều, con cứ việc nói, có gì ba sẽ giúp con.”

Lâm Kiều Kiều vừa động tâm niệm, hoa thất sắc lập tức xuất hiện trên cánh tay cô, sau đó lan tràn, mãi cho đến khi bao lấy toàn bộ cơ thể mảnh khảnh, đóa hoa lớn nhất trên đầu cô khẽ lung lay.

Trương Quốc Dương trông thấy tình cảnh trước mắt, ngây ngốc một hồi, đột ngột bắt lấy cánh tay con dâu, hoa thất sắc như bị dọa sợ, trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh, giống như chưa từng xuất hiện.
“Ba thấy sao? Nó ở trong cơ thể con đã hơn nửa năm, lúc đầu con rất sợ, nhưng giờ đã thành thói quen, con không biết sau này sẽ thế nào, ba vẫn muốn ở bên con sao?”

Trương Quốc Dương không nói gì, thay vào đó là ôm Lâm Kiều Kiều gắt gao, quan sát cơ thể cô không có gì dị thường mới yên lòng.

“Kiều Kiều đừng sợ, ba chăm lo cho con, con là người bình thường cũng tốt, hay về sau con biến thành yêu tinh cũng thế, ba sẽ không rời bỏ con.”

Lâm Kiều Kiều phụt cười, thân thể trắng nộn run rẩy làm Trương Quốc Dương cảm thấy thỏa mãn. Sau đó, cô nói những gì mình quan sát và thí nghiệm về cánh hoa thất sắc cho ba chồng nghe.

Trương Quốc Dương ngạc nhiên, khó trách cơ thể trước kia của ông rất kém, không những thế còn có tật. Vậy mà nửa năm qua có chuyển biến tốt, thậm chí có thể so với tuổi trẻ, ông dần an tâm, bảo cô tuyệt đối không được nói chuyện này cho người nào biết.
Bí mật được nói ra, đáy lòng Lâm Kiều Kiều thoải mái hơn rất nhiều. Chốc lát sau, chỉ còn lại thanh âm rêи ɾỉ kiều mị hòa lẫn với tiếng cơ thể va chạm.