Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 195: Nam Khuê bị bắt nạt



Cả một đêm, Nam Khuê đều không tài nào ngủ được.

Mặc dù biết Lục Kiến Thành phải bay hơn mười giờ, không có nhanh như vậy, điện thoại hẳn là đã tắt máy, nhưng cô vẫn không nhịn được cầm điện thoại lên xem anh đã trả lời hay chưa.

Nam Khuê nghỉ ngơi không được tốt cho lắm, nhưng sáng hôm sau cô vẫn đem trạng thái cực kỳ nhiệt huyết đến làm việc.

Bệnh viện buổi sáng rất bận, Nam Khuê bận đến mức không có thời gian uống lấy một ngụm nước.

Sau một buổi sáng bận rộn, đang định ngồi nghỉ một lúc thì đột nhiên nhận được điện thoại từ văn phòng bệnh viện, báo rằng Quý Viện tìm cô.

Nói thật, trong lòng Nam Khuê có chút thấp thỏm.

Không thể không nói, những lời lần trước cô nói quá mức ngay thẳng.

Là nhân viên, đặc biệt còn là nhân viên thực tập, đáng lẽ cô không nên đắc tội với sếp lớn, còn cô thì hay rồi, đặc tội luôn cả BOSS, không biết sau này có bị làm khó dễ không.

Cho nên khi Nam Khuê qua đó, tâm trạng cực kì nặng nề, cũng vô cùng cẩn thận.

“Cốc cốc…”

Đến cửa phòng làm việc, Nam Khuê gõ cửa nhưng một lúc sau vẫn không có hồi âm.

Cô gõ thêm vài lần nữa nhưng vẫn không có phản hồi gì.

Vừa mới xoay người rời đi, cửa phòng đột nhiên mở ra, giọng nói lạnh lùng của Quý Dạ Bạch vang lên: “Vào đi.”

Nam Khuê chỉ đành xoay người lại, một lần nữa đi vào phòng làm việc.

“Quý …” Viện?

Nam Khuê còn chưa kịp nói xong thì đột nhiên cổ tay đã bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy.

Ngay sau đó, cả người cô bất thình lình bị ném lên sát cửa.

“Này, đau quá…”

Bởi vì quá đau, Nam Khuê nhịn không được kêu lên tiếng.

Cô nhận ra có gì đó không ổn, vừa định rời đi thì Quý Dạ Bạch đã nắm lấy tay cô, đứng trước mặt cô rồi trực tiếp giam cả người cô trên cửa.

“Quý Viện, xin anh hãy buông tôi ra.” Nam Khuê vẫn rất lịch sự nói với anh ta.

“Buông ra?” Quý Dạ Bạch cười nhạo một tiếng.Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Sau đó lập tức nhìn về cô: “Nam Khuê đúng không, tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi, cô đúng là một tay chơi giỏi, nếu không phải tôi tận mắt chứng kiến, chỉ sợ cô đã lừa tôi thêm mấy vòng nữa rồi.”

“Tôi không hiểu anh nói gì, về chuyện tôi thích anh hay quấn lấy anh, tôi đã giải thích rõ ràng rồi, đó chỉ là hiểu lầm thôi, tôi không có bất cứ ý nghĩ gì với anh, vẫn mong Quý Viện nói rõ cho.”

“Không có ý gì hết sao?” Quý Dạ Bạch lại một lần nữa cười lạnh: “Bởi vì tôi chỉ là một phó viện trưởng nhỏ bé, thân phận không đủ cao quý, không thể so sánh với người đàn ông đó đúng không?”

“Người đàn ông đó là sao?” Nam Khuê khó hiểu nhìn anh ta.

“Chính là người đàn ông đã đón cô ở cổng bệnh viện ngày hôm qua, tôi đã nhìn thấy chiếc xe đó, nó là phiên bản giới hạn toàn cầu và cực kỳ đắt tiền.”

Quý Dạ Bạch vừa nói xong, Nam Khuê liền lập tức hiểu ra ý của anh ta.

“Hừ…” Bây giờ, đến lượt Nam Khuê cười nhạt: “Không ngờ Quý Viện cũng là người nông cạn như vậy?”

“Cô nói cái gì? Tôi nông cạn sao?” Quý Dạ Bạch vì tức giận mà nhìn chằm chằm vào cô: “Người nông cạn là cô mới đúng, cô cảm thấy quyền thế của tôi kém hơn người đàn ông kia nên lập tức đổi đối tượng, nếu tôi đoán không nhầm, thì mục tiêu của cô chắc chắn không chỉ có tôi và anh ta.”

“Quý Dạ Bạch” Lần này, Nam Khuê thẳng thắn kêu tên họ anh ta bằng giọng điệu vô cùng nghiêm túc.

Cô không thể nhịn được nữa, nhìn anh ta nói: “Làm ơn đi, anh nông cạn cũng đừng nghĩ ai cũng nông cạn giống anh, anh có chắc là tôi vì tiền mà lên chiếc xe đó?”

“Nếu không phải thì chẳng lẽ là thật lòng yêu sao?” Quý Dạ Bạch khinh thường nói.

“Xin lỗi, lại làm anh thất vọng rồi. Tôi nói lại một lần nữa, tôi đã có bạn trai rồi, người đàn ông mà anh nói đó chính là bạn trai tôi, tôi rất yêu anh ấy, không liên quan gì đến tiền tài, địa vị, hay quyền thế của anh ấy cả.”

“Cho dù sau này anh có giàu có hơn anh ấy một ngàn lần, một vạn lần, tôi cũng sẽ không thích anh.”

“Cô nói gì?”

Lúc này Quý Dạ Bạch thật sự bị chọc giận, anh ta vươn tay bóp cằm Nam Khuê.

Sức tay anh ta rất lớn, lại dùng lực rất mạnh cùng mạnh mẽ, nên khi anh ta bóp mạnh, Nam Khuê cũng không nhịn được mà rơi nước mắt, cô thậm chí còn nghe thấy tiếng xương kêu lạch cạch.



Quý Dạ Bạch tức giận đến mức gần như mất hết lý trí, chưa từng có ai nói như vậy với anh ta.

Cô thì to gan rồi, hết lần này đến lần khác khiêu khích sự nhẫn nại của anh ta.

“Cô ở chỗ tôi nổi tiếng làm những việc như vậy, cô nghĩ tôi sẽ tin lời cô nói sao? Chỉ sợ tất cả những lời cô nói về bạn trai cô đều là giả, tất cả chỉ dùng để lừa tôi.” Quý Dạ Bạch nắm chặt cằm cô, hung tợn nói.

“Tôi không nói dối anh, anh ấy là bạn trai tôi, nếu anh không tin, tôi có thể chứng minh ngay bây giờ.”

“Chứng minh? Cô muốn chứng minh như thế nào?”

“Tôi có thể gọi cho anh ấy ngay bây giờ.”

“Được, tôi mỏi mắt chờ mong.”

“Anh buông tôi ra trước đã.” Nam Khuê nói.

Quý Dạ Bạch sảng khoái, anh ta cũng không nói hai lời liền buông Nam Khuê ra.

Vừa được thả ra, Nam Khuê lập tức thở hổn hển, hít sâu một hơi rồi gọi cho Lục Kiến Thành.

Lúc điện thoại được gọi đi, Nam Khuê vẫn rất tự tin.

Bởi vì tính thời gian, có lẽ anh cũng đã đến rồi.

Nhưng mà khi cuộc gọi đầu tiên và cuộc gọi thứ hai không có ai trả lời, Nam Khuê cũng bắt đầu sốt ruột.

“Lời nói dối bị bại lộ nhanh như vậy sao?” Quý Dạ Bạch khoanh tay đứng bên cạnh cười lạnh.

Nam Khuê vẫn giữ chặt di động, tiếp tục gọi.

Nhưng mà đã gọi ba cuộc, kết quả vẫn giống nhau, tất cả đều không liên lạc được.

Quý Dạ Bạch càng lạnh lùng trào phúng hơn: “Tôi đã sớm nói với cô rồi, bất kể là lời nói dối nào thì nhất định sẽ bị vạch trần.”

“Tôi không nói dối, anh ấy đúng là bạn trai tôi.” Nam Khuê vẫn mạnh mẽ phản kháng.

Cô cắn môi và nhìn Quý Dạ Bạch với ánh mắt kiên định, không hề nao núng.

Nhưng bộ dạng này lại khiến Quý Dạ Bạch đặc biệt không thích, anh ta lại vươn tay nắm lấy cằm Nam Khuê: “Cô có trừng mắt nhìn tôi cũng vô dụng, nói dối chung quy lại vẫn là nói dối.”

“Tôi nói lại lần nữa, tôi không nói dối.”

Lần này, giọng điệu của Nam Khuê cứng rắn và kiên quyết hơn, không hề nao núng chút nào.

Những lời này lại tiếp tục chọc giận Quý Dạ Bạch.

Người phụ nữ này?

Rõ ràng là muốn thu hút sự chú ý của anh ta, rõ ràng muốn lên được ghế cao mà cố tình dùng nhiều kế sách như vậy, bây giờ còn bày ra một vẻ thanh cao, anh ta càng nhìn càng tức giận.

Hay lắm.

Muốn thanh cao chứ gì!

Muốn giả vờ đúng không!

Bây giờ anh ta rất có hứng thú, anh ta muốn cố tình vạch trần lời nói dối của cô, muốn xem bộ dạng thất bại của cô sẽ đáng thương đến mức nào.

Nghĩ đến đây, Quý Dạ Bạch lại càng thêm kích động.

Anh ta đưa tay ra, kéo kéo cổ áo trên ngực, đột nhiên đi về phía Nam Khuê với vẻ mặt đầy nguy hiểm.

Nam Khuê nhanh chóng cảm nhận được sự bất thường của anh ta và cảnh giác lùi lại.

Nhưng mà sau lưng cô có một cánh cửa, cô căn bản không có đường lui nữa.

Quý Dạ Bạch vẫn từng bước từng bước đến gần, ánh mắt lại càng thêm đáng sợ, đặc biệt là thần thái nham hiểm của anh ta bây giờ làm Nam Khuê cực kỳ sợ hãi.

Nam Khuê ôm chặt lấy mình, nhịn không được khẽ run rẩy: “Quý Dạ Bạch, anh đừng qua đây, anh bình tĩnh một chút.”