Chung Tình - Quyết Tuyệt

Chương 137



Ngôn Cảnh Tắc đứng ở ven đường, suy xét về tương lai của mình.

Gió thổi bay tóc mái buông xuống trên trán hắn, lộ ra gương mặt hắn.

Tuy bởi vì rơi xuống nước, sắc mặt hắn bây giờ không quá đẹp, nhưng cậu trai mang theo chút u buồn vẫn vô cùng hấp dẫn người khác.

Một nữ sinh đi ngang qua không tự giác mà lấy điện thoại ra, chụp ảnh Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc chú ý tới điểm này, hướng tới cô lộ ra một nụ cười.

Mặt nữ sinh kia tức khắc đỏ bừng.

Ngôn Cảnh Tắc sờ sờ cái mũi của mình, không khỏi có chút tự hào.

Hắn lớn lên…… Thật sự rất tuấn tú!

Cho nên…… Hắn nên dựa mặt ăn cơm trước, kinh doanh fans của mình, chờ có chiêu số thích hợp thì lại gây dựng sự nghiệp?

Ngôn Cảnh Tắc xoa xoa trán, đánh xe trở lại nơi mình đang thuê ở.

Ngay từ đầu, nguyên chủ là ở tại ký túc xá công ty.

Công ty bọn họ ở thành phố B tấc đất tấc vàng, ký túc xá công ty cũng rất nhỏ, hơn nữa trong công ty, người giống nguyên chủ nửa chết nửa sống kiếm không đến bao nhiêu tiền có rất nhiều…… Lúc ấy, nguyên chủ cùng ba người khác chen chúc trong một cái phòng nhỏ, ngủ giường tầng!

Nguyên chủ đối với điều kiện dừng chân như vậy rất không vừa lòng, sau khi cùng Thái Cẩm Thuần ở bên nhau, bèn nói chuyện này ra. Khi đó Thái Cẩm Thuần còn thật thích nguyên chủ, bèn vung bàn tay lên, thuê cho nguyên chủ nơi nguyên chủ ở bây giờ.

Nhà này cách Thái gia và công ty cũ của nguyên chủ rất gần, ở trong tiểu khu xa hoa quản lý nghiêm khắc, hai phòng ngủ hai phòng khách hai nhà vệ sinh, 80 mét vuông trang trí xa hoa, tuy không tính là lớn nhưng đối với nguyên chủ mà nói đã rất không tồi.

Chỉ là…… Thái Cẩm Thuần mới đầu thanh toán nửa năm tiền thuê nhà cho nguyên chủ, nhưng mấy tháng này, quan hệ giữa gã và nguyên chủ càng ngày càng kém, tiền nhà tự nhiên cũng không thanh toán.

Mỗi tháng một vạn hai tiền thuê nhà, suýt chút nữa đã ép khô nguyên chủ vốn là không có tài sản tích tụ gì!

Ngôn Cảnh Tắc trở lại chỗ ở, mở cửa, liền thấy mấy chàng trai trẻ đang nằm trên sô pha phòng khách, một bên đắp mặt nạ, một bên xem TV.

Nhìn thấy hắn, một người trong đó nói: “Tử Thu, ông đã trở lại rồi à? Tôi nghe nói ông và Thái thiếu cãi nhau to? Đây không phải là sự thật đấy chứ?”

“Không phải cậu tận mắt nhìn thấy rồi sao?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.

Người đang nói chuyện với Ngôn Cảnh Tắc này tên là Đàm Mẫn Tuyên, là “bạn tốt” của nguyên chủ.

Nguyên chủ lúc trước ở công ty, quan hệ với Đàm Mẫn Tuyên khá tốt, sau đó Thái Cẩm Thuần thuê căn hộ này cho nguyên chủ, Đàm Mẫn Tuyên nói hắn ta ở ký túc xá công ty bị người ta bắt nạt, ở không thoải mái, muốn dọn vào đây, nguyên chủ bèn đồng ý.

Sau đó Đàm Mẫn Tuyên thấy nguyên chủ hay cùng Thái Cẩm Thuần đi ra ngoài chơi, muốn đi ra ngoài theo, nguyên chủ vào lúc có thể dẫn hắn ta theo thì cũng mang theo.

Trước đó nguyên chủ chết đuối, Đàm Mẫn Tuyên thật ra cũng ở đấy.

Chỉ là…… Hắn ta là bạn tốt của nguyên chủ, lại tùy ý mặc nguyên chủ giãy giụa trong nước.

Đây là cái loại bạn tốt chó má gì.

Nếu không phải ánh mắt Thái Cẩm Thuần rất cao, Đàm Mẫn Tuyên này phỏng chừng đã sớm cạy góc tường nguyên chủ.

Đương nhiên, thật sự muốn cạy là chuyện tốt, nói không chừng nguyên chủ sẽ không cần chết.

“Tử Thu, Thái thiếu là chơi với ông thôi, ông cũng đâu cần nổi giận như vậy? Tính tình ông cũng quá kém, thế mà còn đánh Thái thiếu……” Đàm Mẫn Tuyên không tán đồng mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

“Đàm Mẫn Tuyên, cậu thiếu tiền tôi khi nào mới trả? Còn có cậu chuyển đến chỗ tôi ở chín tháng, có phải hẳn là nên trả chút tiền thuê nhà hay không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.

Đàm Mẫn Tuyên này nếu không đụng phải, Ngôn Cảnh Tắc không có thời gian dây dưa với hắn ta, nhưng người ta đều đã tìm tới cửa rồi…… Hắn cũng ngượng ngùng không phản ứng người ta.

Đàm Mẫn Tuyên tiền không đủ tiêu, lục tục mượn tiền nguyên chủ, thêm lên đã cỡ một vạn, bình thường còn hay cọ dùng đồ của nguyên chủ, ngoài ra…… Hắn ta ở chỗ này của nguyên chủ cũng chưa từng trả tiền thuê phòng.

Nguyên chủ người này thích giả vờ hào phóng, ngại đòi lại, hắn thì không giống vậy.

“Nhà này lại không phải ông thuê, này không phải Thái thiếu thuê sao?” Đàm Mẫn Tuyên có chút xấu hổ.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn thoáng qua mấy đồng nghiệp công ty Đàm Mẫn Tuyên gọi tới kia, nói: “Ai nói tiền thuê nhà là Thái thiếu ra? Đều là tôi trả, chỗ tôi còn có ghi chép chuyển khoản đây.”

Hắn một bên nói, một bên mở APP ghi chép chuyển khoản ra, còn thuận tay chụp lại màn hình gửi vào group ẩn bọn họ đã tạo.

Gửi xong, hắn lại nhìn về phía Đàm Mẫn Tuyên: “Cậu nói là thuê chung với tôi, kết quả một phân tiền không đưa, vậy có phải không tốt lắm không?”

Nguyên chủ một lòng một dạ nhào vào trên ngườiThái Cẩm Thuần, tự nhiên cũng liền không phản ứng những người khác cho lắm, cơ hồ chưa từng chiêu đãi đồng nghiệp trong nhà này.

Nhưng Đàm Mẫn Tuyên không giống vậy, hắn ra cứ hay chiêu đãi đồng nghiệp bạn bè ở chỗ này.

Hôm nay hắn ta mời vài người tới chơi.

Hiện tại Ngôn Cảnh Tắc làm trò trước mặt những người này mặt đòi tiền hắn ta, ghi chép chuyển khoản tiền thuê nhà còn gửi vào group….

Mặt Đàm Mẫn Tuyên lúc xanh lúc đỏ: “Cậu muốn bao nhiêu?”

“Cậu cũng thấy rồi, nhà một tháng tiền thuê nhà một vạn hai, này còn chưa tính phí điện nước! Cậu ở chỗ này chín tháng, không phải ở phòng ngủ chính cứ tính cho cậu tiện nghi một chút, lấy cậu 5000 một tháng, tổng cộng bốn vạn năm. Hơn nữa cậu thiếu tôi một vạn, chính là năm vạn năm.” Ngôn Cảnh Tắc mặt đầy rộng lượng, “Phí điện nước gì đó, tôi không lấy của cậu.”

Kỳ thật nguyên chủ gần đây thanh toán bốn tháng tiền thuê nhà, trước đó Thái Cẩm Thuần đã trả trước nửa năm cho hắn…… Nhưng này cũng không ảnh hưởng hắn đòi tiền Đàm Mẫn Tuyên.

Đàm Mẫn Tuyên cười gượng hai tiếng: “Tôi không có nhiều tiền như vậy……”

“Hiện tại APP đều có thể vay tiền, mượn lập tức là có thể đến thẻ, tôi nhìn cậu mượn.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Đàm Mẫn Tuyên: “……”

“Đàm Mẫn Tuyên, cậu sẽ không định quỵt nợ đấy chứ? Những chuyện trước kia cậu làm……”

“Tôi đây đi mượn ngay!” Đàm Mẫn Tuyên lập tức nói.

Trên tay Ngôn Cảnh Tắc kỳ thật không có nhược điểm của Đàm Mẫn Tuyên, nhưng bộ dáng này của Đàm Mẫn Tuyên…… Rõ ràng đã làm không ít chuyện trái với lương tâm.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn chằm chằm Đàm Mẫn Tuyên vay tiền, một bên nhìn, còn một bên chào hỏi mấy người Đàm Mẫn Tuyên mời đến.

Đàm Mẫn Tuyên và nguyên chủ chính là tình bạn plastic, hôm nay Đàm Mẫn Tuyên mời nhiều người như vậy về nhà, hơn phân nửa là vì cười nhạo hắn.

Hắn và Thái Cẩm Thuần ầm ĩ như vậy, chắc chắn là chia tay, trong lòng Đàm Mẫn Tuyên không chừng còn đắc ý cỡ nào.

Những người này cũng là mặt ngoài đồng tình hắn ta, sau lưng giễu cợt hắn ta.

Nhưng Ngôn Cảnh Tắc thản nhiên tự nhiên mà nói chuyện với bọn họ.

Hắn không xấu hổ, xấu hổ chính là người khác.

Không chỉ như thế, Ngôn Cảnh Tắc còn nói: “Thái thiếu ấy à…… Tôi nói thật nha, thật ra hắn không quá được đâu, cho nên cứ thích lăn lộn người khác vậy đó…… Hiện tại chia tay cũng khá tốt, tôi có thể đi tìm người khác.”

“Thật là, tôi và hắn ở bên nhau không bao lâu là thấy hối hận rồi, nhưng hắn sợ tôi nói ra ngoài, không cho tôi đi.”

“Hắn phỏng chừng nghẹn hỏng rồi, cũng nghẹn ra bệnh tâm lý luôn.”

“Con người hắn còn đặc biệt keo kiệt……”

……

Ngôn Cảnh Tắc nói vài câu, rồi không nói —— tiền đến tài khoản rồi!

Thu tiền, Ngôn Cảnh Tắc trở lại phòng mình, thu thập toàn bộ đồ đạc của mình, cất vào hai cái vali.

Con người nguyên chủ không thể tránh né mà có phần hư vinh, giày quần áo mỹ phẩm đồ dưỡng da đồ trang điểm gì đó, mua không ít.

Cũng may đầu óc hắn thanh tỉnh, không có làm ra chuyện như mượn tiền mua hàng xa xỉ —— trong giới này, người làm như vậy thật đúng là không ít!

Hiện tại Ngôn Cảnh Tắc chọn một vài món còn tính không tồi mang theo, vừa lúc chứa đầy hai vali của nguyên chủ. Cất xong, hắn kéo vali liền đi.

“Cậu muốn đi đâu?” Đàm Mẫn Tuyên sửng sốt.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Ta và công ty hủy hợp đồng rồi, đi gây dựng sự nghiệp.”

Ngôn Cảnh Tắc xoay người rời khỏi nơi này.

Đàm Mẫn Tuyên và mấy đồng nghiệp hai mặt nhìn nhau, xấu hổ lan tràn giữa bọn họ.

Đàm Mẫn Tuyên thật ra nói xấu sau lưng Kế Tử Thu không ít, nói Kế Tử Thu nịnh bợ được Thái thiếu rồi, vì muốn cầm được tiền từ Thái thiếu, cả mặt cũng không cần linh tinh.

Kết quả hiện tại…… Kế Tử Thu thế nhưng cả tiền thuê nhà đều là từ chính mình bỏ ra.

Nhưng thật ra Đàm Mẫn Tuyên lại ăn vạ chỗ của Kế Tử Thu không trả tiền!

Ánh mắt mọi người nhìn Đàm Mẫn Tuyên đều không quá thích hợp.

Không chỉ như thế, không bao lâu, lời đồn về Thái Cẩm Thuần liền nhanh chóng lan tràn trong công ty.

Có vài người riêng gặp mặt tám tám với người ta, có vài người không nhịn nổi nên nói bằng điện thoại, lại thu hồi tin nhắn về……

Nói nói một hồi, cuối cùng mọi người phát hiện người nên biết đều đã biết…… Liền quang minh chính đại mà nói.

Nhưng mọi người nói tới nói lui đều là trong cái vòng nhỏ hẹp, không ai dám nháo đến trước mặt Thái Cẩm Thuần, thậm chí ngay cả Trương trợ lý là tâm phúc của Thái tổng, mọi người cũng sẽ không để chú ta nghe được một chút tiếng gió nào.

Bởi vậy, Thái Cẩm Thuần đối với việc này hoàn toàn không biết gì cả.

Hiện tại, gã đang ở tiếp nhận cha gã phê bình.

Thái tổng hơn 50 tuổi, hơi có chút mập ra, giờ phút này hận sắt không thành thép mà nhìn con trai: “Con gây chuyện đủ chưa? Thích con trai, quen bạn trai thì cũng thôi, lăn lộn người khác như vậy tính là cái gì? Con còn trước công chúng bắt nạt người ta……”

“Chính hắn tự nguyện xuống biển mà.” Thái Cẩm Thuần nói.

“Vậy nó kêu cứu mạng, con cũng không thể không cho người đi cứu.” Thái tổng cả giận nói, tình huống cụ thể ngay lúc đó, ông đã hiểu biết rõ ràng.

“Hắn giả bộ thôi, con người hắn rất biết làm bộ làm tịch.”

“Dù người ta giả bộ thì thế nào? Nếu người bên ngoài biết con bức người xuống biển thấy chết mà không cứu, con còn có tương lai sao?”

Thái Cẩm Thuần cũng biết mình lỗ mãng: “Đây là con sai rồi…… kỳ thật con cũng không nghĩ tới sẽ như vậy…… Hắn còn đánh con!”

“Con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người!”

Hai cha con nói hồi lâu, cha Thái thở dài: “Con đó…… Con thích đàn ông thì cha quản không được, nhưng con không thể xằng bậy! Tốt nhất vẫn là tìm một người an phận sống yên ổn! Con biết đó, giới này loạn lắm, nếu con xằng bậy với người khác bị nhiễm bệnh gì là coi như xong rồi!”

“Con biết,” Thái Cẩm Thuần bảo đảm với cha mình, “Con tuyệt không sẽ xằng bậy.”

Gã đương nhiên sẽ tìm một bạn lữ tốt, tìm người gã thích, cũng thích gã, mà không phải như Kế Tử Thu, chỉ thích tiền của gã.

Thái Cẩm Thuần nghĩ đến Kế Tử Thu, liền cảm thấy tức giận.

Đời trước gã đào tim đào phổi với Kế Tử Thu, kết quả thì sao? Kế Tử Thu cùng gã ở bên nhau là vì tiền, một chút cũng không yêu gã!

Thái Cẩm Thuần là trọng sinh.

Vào đời trước, lần đầu tiên gã và Kế Tử Thu gặp nhau đã có ấn tượng rất tốt với Kế Tử Thu --- tuy Kế Tử Thu không cẩn thận đụng phải gã, nhưng dũng cảm gánh vác trách nhiệm, rõ ràng không có tiền cũng kiên trì phải bồi thường cho gã, người như vậy cực kỳ hiếm thấy!

Sau lại cùng Kế Tử Thu ở chung nhiều, gã cũng càng ngày càng thích Kế Tử Thu hơn.

Đời trước, hai người ở bên nhau nửa năm sau, gã mang theo Kế Tử Thu đi gặp cha mẹ gã.

Gã đã sớm come out với cha mẹ, trước Kế Tử Thu cũng từng có bạn trai khác, nhưng những người đó không phải thật tình với gã, chỉ có Kế Tử Thu thật tình muốn cùng gã sống cả đời, gã cũng muốn sống qua cả đời với Kế Tử Thu.

Cha gã không muốn gã xằng bậy, tiếp nhận Kế Tử Thu, Kế Tử Thu vào nhà gã ở, sau đó cả hai còn kết hôn.

Mấy năm mới vừa kết hôn kia, gã trải qua thật sự vui sướng, nhưng sau đó, trong lúc vô ý biết được gã và Kế Tử Thu lần đầu tiên gặp nhau là Kế Tử Thu tính kế, cảm giác của gã dành cho Kế Tử Thu liền thay đổi.

Kế Tử Thu không yêu gã, thích chỉ có tiền của gã!

Nghĩ đến sau khi Kế Tử Thu cơ hồ gì cũng không làm, mỗi ngày chính là dỗ dỗ gã, mua mua đồ, gã càng ngày càng bất mãn.

Gã bắt đầu phát giận với Kế Tử Thu.

Nhưng Kế Tử Thu một chút cũng không tức giận, vẫn dỗ dành gã.

Cũng phải, gã là kim chủ của Kế Tử Thu, Kế Tử Thu đương nhiên sẽ không đắc tội gã.

Gã làm trầm trọng thêm, đối xử với Kế Tử Thu càng ngày càng kém, Kế Tử Thu vẫn không đề cập tới ly hôn, còn không dỗ gã nữa, chỉ có hoạt động “mua mua mua” là vẫn không ngừng.

Gã càng ngày càng phẫn nộ, bèn đi tìm người khác.

Gã thậm chí chủ động khiến Kế Tử Thu phát hiện gã ngoại tình.

Kế Tử Thu…… Vẫn không ly hôn, chỉ coi như không biết, chỉ là…… Không còn phản ứng gã nữa.

Gã nói không rõ cảm giác của mình, chỉ cảm thấy đặc biệt phẫn nộ, liền ở bên ngoài chơi đến lợi hại một chút, sau đó…… không cẩn thận một cái thì bị bệnh, là HIV.

Sau khi gã nhiễm bệnh thì cực kỳ thống khổ, kết quả đúng lúc này, Kế Tử Thu muốn ly hôn với gã!

Tuy gã và Kế Tử Thu kết hôn, cha gã bảo bọn họ ký hợp đồng trước hôn nhân, nhưng gã là bên sai lầm, thậm chí cả cha gã cũng đều cảm thấy là gã không đúng, cho nên lúc ly hôn, Kế Tử Thu vẫn được phân chia không ít tiền.

Vào thời điểm gã bệnh thật sự nghiêm trọng, Kế Tử Thu đã ly hôn với gã lại sống đến phá lệ tiêu sái.

Gã bị tức điên!

Bệnh xong chết, lại tỉnh lại…… Gã đã về tới thời điểm chuẩn bị mang theo Kế Tử Thu đi gặp cha mẹ.

Khi đó gã còn thật ngây thơ, một lòng muốn một phần tình yêu tốt đẹp, tuy rằng yêu đương với Kế Tử Thu, nhưng bọn họ còn chưa phát sinh quan hệ, gã cũng không biết Kế Tử Thu ở bên gã là vì tiền.

Vào đời trước, sau khi gã mang theo Kế Tử Thu gặp cha mình, tuy cha gã không quá thích Kế Tử Thu, nhưng vẫn tiếp nhận Kế Tử Thu, sau đó gã ngoại tình, cha gã còn chỉ trích gã…… Gã đương nhiên không có khả năng để Kế Tử Thu có cơ hội nịnh bợ cha gã, chuyện gặp gia trưởng cũng liền không giải quyết.

Sau đó, gã lại không cho Kế Tử Thu tiền nữa, còn vẫn luôn lăn lộn Kế Tử Thu.

Kết quả, Kế Tử Thu cũng như đời trước không ly hôn với gã vậy, vẫn luôn không đề cập tới chuyện chia tay.

Vì tiền, Kế Tử Thu thật sự là, cái gì cũng nguyện ý làm!

Cũng phải, hắn vẫn luôn là người ích kỷ, dù sao cũng là cái loại gia đình này ra tới.

Thái Cẩm Thuần chướng mắt Kế Tử Thu, cũng chướng mắt người trong nhà Kế Tử Thu, lúc trước Kế Tử Thu cùng gã ở bên nhau, cha mẹ Kế Tử Thu khóc sướt mướt mà ầm ĩ, đặc biệt chọc người phiền.

Nói chuyện với cha xong, Thái Cẩm Thuần trở lại phòng ngủ của mình, sờ sờ gương mặt bị Kế Tử Thu tát một bàn tay của mình, buồn bực một trận.

Kế Tử Thu người này trong mắt cũng chỉ có tiền, còn một lòng muốn kết hôn với gã, gã cho rằng Kế Tử Thu dù có rơi xuống nước cũng sẽ không chia tay, kết quả…… Kế Tử Thu không chỉ muốn chia tay, còn đánh gã!. Truyện Hot

Nhưng mà xong việc không quên xảo trá gã hai trăm vạn…… Không hổ là Kế Tử Thu!

Sớm một chút đá Kế Tử Thu cũng tốt, đời trước mắt gã bị mù mới coi trọng Kế Tử Thu, sau đó Kế Tử Thu ăn của gã ở nhà gã dùng đồ của gã, tiền tiêu mất há chỉ có hai trăm vạn? Lúc ly hôn càng lấy đi của gã mấy ngàn vạn!

Không có gã, gã chống mắt lên nhìn, hạng người ham ăn biếng làm cái gì cũng không biết làm như Kế Tử Thu sẽ lăn lộn thành cái dạng gì!

Thái Cẩm Thuần chậm rãi ngủ mất.

Ngôn Cảnh Tắc lúc này cũng ở một khách sạn dàn xếp xuống.

Nhà vốn có hắn chắc chắn không thể ở, muốn thuê nhà mới lại yêu cầu thời gian, hắn bèn tính toán trước tiên ở khách sạn.

Sau khi vào phòng, Ngôn Cảnh Tắc không ngủ sớm, mà cầm tablet xem tin tức kinh tế tài chính.

Nguyên chủ không có máy tính, chỉ có một điện thoại di động, một cái tablet. Trên hai thiết bị này còn down đầy cái loại video hot và trò chơi, dù sao đều là đặc biệt có thể tiêu hao thời gian con người.

Nguyên chủ cũng xác thật là người có bệnh dính điện thoại nặng.

Hắn thích mở video lúc đắp mặt nạ gì đó, lúc đi phòng tập thể thao cử tạ duy trì hình thể cũng một bên nhìn xem video người khác khoe dáng người.

Ừm, bằng không hắn kiên trì không được.

Ngôn Cảnh Tắc đã sửa sang lại điện thoại nguyên chủ, xóa hết tất cả trò chơi lãng phí thời gian. Những video hot bởi vì nguyên chủ có mặt trên đó, kế tiếp hắn còn có khả năng yêu cầu mấy video hot này kiếm tiền, bèn để lại.

Còn tablet của nguyên chủ…. Hắn trực tiếp reset lại quét sạch một chút, sau đó liền bắt đầu down các loại app kinh tế tài chính loại, mặt khác, app đọc sách điện tử hắn cũng down không ít.

Hắn cần phải học tập chăm chỉ để có thể tìm được hạng mục thích hợp gây dựng sự nghiệp.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn các loại chính sách quốc gia, lại đi xem thị trường chứng khoán.

Nhìn thị trường chứng khoán gần đây, lại đi xem các loại quỹ.

Xem xong các loại quỹ, lại đi xem tin tức kinh tế tài chính……

Tốc độ hắn xem vô cùng nhau, còn nhớ thật rõ ràng.

Đối với chuyện này, Ngôn Cảnh Tắc cũng không ngoài ý muốn.

Hắn là muốn tới cứu vớt thế giới…… Là một thiên tài cũng bình thường thôi, không phải sao?

Nhưng mà…… Ngôn Cảnh Tắc đang nhanh chóng xem các loại tin tức, đột nhiên dừng hoạt động ngón tay lại.

Lúc hắn xem tin tức kinh tế tài chính, thấy được một tấm ảnh chụp.

Đó là ảnh chụp một chàng trai trẻ tuổi, y là nhà đầu tư nguy hiểm trứ danh, còn quản lý một cái quỹ khổng lồ.

Quan trọng nhất chính là…… Người này lớn lên đặc biệt soái.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn chằm chằm ảnh chụp trong chốc lát, càng nhìn càng cảm thấy người này hợp nhãn duyên của mình, ngay cả tên người này cũng đặc biệt dễ nghe.

Người này tên Tô Mặc Tu…… Tên đặc biệt tình thơ ý hoạ, vừa thấy tên này liền biết y nhất định là một quân tử nhẹ nhàng.

Ngôn Cảnh Tắc lên mạng đi tra tin tức liên quan về người này, nhưng có thể tra được rất ít tin tức hữu dụng, hắn vò đầu bứt tai, chỉ có thể học kiến thức về hacker.

Nhưng dù hắn học có nhanh đi nữa thì cũng không phải một chốc có thể học được, dù học biết rồi, hắn cũng không biết muốn đi đâu tìm Tô Mặc Tu.

Hắn cũng không biết tìm được Tô Mặc Tu rồi thì phải làm sao bây giờ.

Hắn hiện tại cái gì cũng không phải, xông lên người ta cũng sẽ không phản ứng hắn!

Trong đầu Ngôn Cảnh Tắc nháy mắt liền hiện lên hình ảnh nguyên chủ lúc trước vẫn luôn không có cơ hội quen biết Thái Cẩm Thuần, sau lại nhìn thấy xe của Thái Cẩm Thuần, hạ quyết tâm liền đuổi theo cố ý theo đuôi.

Nếu lúc này hắn lái xe, nhìn thấy xe của Tô Mặc Tu, hắn nhất định cũng đuổi theo đuôi.

Chẳng sợ Tô Mặc Tu bảo hắn bồi thường tiền, hắn cũng cam nguyện.

Đúng rồi, nếu Tô Mặc Tu thích hắn…… Vậy càng tốt, hắn đặc biệt nguyện ý cùng Tô Mặc Tu ở bên nhau!

Cũng không biết Tô Mặc Tu có thích đàn ông hay không…… Hắn hiện tại đặc biệt muốn dựa vào mặt ăn cơm!

Ngôn Cảnh Tắc bị ý tưởng nội tâm của mình chấn kinh thật sâu.

Hắn không nghĩ tới mình thế nhưng là cái dạng người này!

Hắn rõ ràng là tới cứu vớt thế giới, kết quả……

Hầy, chính là bởi vì hắn là cái dạng người này, cho nên mới sẽ xuyên thành Kế Tử Thu chăng?

Ngôn Cảnh Tắc rất nhanh liền tiếp nhận tình huống của mình, đúng lúc này, hắn chú ý tới, đã 3 giờ sáng.

Thức đêm sẽ xấu đi, nếu xấu…… Tô Mặc Tu chướng mắt hắn thì làm sao bây giờ?

Ngôn Cảnh Tắc không chút do dự buông tablet, tắt đèn ngủ.

Ngủ trong chốc lát…… Ngôn Cảnh Tắc lại bò dậy, sửa mật mã lại cho một đám toàn bộ các tài khoản của mình. Sửa xong còn đăng bài bên tất cả các tài khoản mạng xã hội có thể đăng: “Tô Mặc Tu quá đẹp trai đúng không? Tôi muốn làm quen một chút! Ai có phương thức liên hệ của ảnh không? Cầu gấp luôn! Có thâm tạ!”

Tuy làm như vậy, đại khái là không có cơ hội lấy được phương thức liên hệ của Tô Mặc Tu, nhưng không chừng…… Thực sự có người cho hắn thì sao?!

Hắn dù sao cũng là chúa cứu thế, vận khí hẳn là sẽ không kém chứ nhỉ?

Ngôn Cảnh Tắc đăng xong bài liền ngủ.

Lúc này đã là rạng sáng 3- 4 giờ, con cú cũng đi ngủ rồi, người còn lên mạng suốt đêm rất ít.

Số người ít đến không thể ít hơn này, là fan của hắn còn nguyện ý trả lời hắn…. vậy càng là một mống cũng không có.

Mãi cho đến buổi sáng hơn 7 giờ mới có người trả lời Ngôn Cảnh Tắc: “Ca ca, Tô Mặc Tu là ai vậy?”

Chờ Ngôn Cảnh Tắc rốt cuộc tỉnh ngủ đã giữa trưa 12 giờ, hắn nhìn nhìn, phát hiện hắn nhận được…… Tổng cộng đại khái có hai trăm bình luận trả lời.

Có nhiều như vậy, chủ yếu là có người tám chuyện bên dưới bài hắn đăng.

“Tui tra xét rồi, Tô Mặc Tu này thật là lợi hại luôn!”

“Ngay từ đầu tui còn tưởng rằng là người mới trong công ty ca ca, ca ca muốn đẩy người ta nữa, kết quả…… Là một đại lão tài chính?”

“Tô Mặc Tu không có đẹp trai bằng ca ca, nhưng trâu hơn ca ca quá nhiều!”

“Thu Thu à…… Anh có hiểu lầm gì với fans của anh đúng không? Anh sao lại cảm thấy bọn em sẽ quen biết Tô Mặc Tu!?”

……

Dù sao, không ai nói cho Ngôn Cảnh Tắc phương thức liên hệ của Tô Mặc Tu.

Ngôn Cảnh Tắc thở dài, có chút mất mát.

Mà lúc này…… Thái Cẩm Thuần vẫn luôn chú ý Kế Tử Thu, thấy được bài Ngôn Cảnh Tắc đăng lên.

Kế Tử Thu nói Tô Mặc Tu đẹp trai? Thái Cẩm Thuần không vui một trận.

Trong trí nhớ của gã có một người là Tô Mặc Tu như vậy, nhưng cũng không hiểu biết…… Gã đi tra xét, mới phát hiện Tô Mặc Tu thế mà lại xuất sắc như vậy.

Trên tay Tô Mặc Tu có cổ phần của rất nhiều công ty lớn, là đại cổ đông của các công ty cổ phần top mười, dưới tay còn có một tập đoàn, y lấy danh nghĩa tập đoàn này lại kiềm giữ rất nhiều cổ phần của các công ty.

Nhưng có điều y xuất hiện trước mặt công chúng, thường sẽ lấy thân phận người quản lý quỹ của đại hình nào đó trong nước.

Thái gia có một công ty giải trí, công ty còn đưa ra thị trường, Thái Cẩm Thuần và cha gã kiềm giữ cổ phần công ty, hiện tại thị giá trị gần 1 tỷ, ngoài ra, nhà bọn họ còn có rất nhiều bất động sản cùng với một ít đầu tư cổ phiếu tài chính……

Có thể nói, nhà bọn họ vô cùng có tiền.

Nhưng so với Tô Mặc Tu thì không tính là cái gì.

Kế Tử Thu đây là sau khi bị gã đá đi, bèn gấp không chờ nổi theo dõi Tô Mặc Tu?

Thái Cẩm Thuần mặt đầy khinh thường mà nhìn tài khoản Kế Tử Thu trên điện thoại.

Con người như Kế Tử Thu vậy mà còn muốn quen biết Tô Mặc Tu…. Hắn điên rồi đi?!

Chỉ bằng chút ít bản lĩnh của Kế Tử Thu, cũng chính là gã lúc tuổi trẻ ngốc nên mới bị lừa, Tô Mặc Tu cáo già như vậy, tuyệt đối liếc mắt một cái là có thể nhìn ra Kế Tử Thu có vấn đề, tuyệt đối sẽ không coi trọng Kế Tử Thu!

Nhưng Kế Tử Thu lừa tiền gã, còn trên tài khoản nói người khác đẹp trai, nói muốn muốn quen biết người ta…… Gã phải cho Kế Tử Thu một ít giáo huấn!