Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 109



Edit: Fedfan

"Nếu hoàng tử là bạn trai của tớ thì tốt biết bao!" Một cô gái hơi mập đem đôi tay ôm trước ngực, vẻ mặt say mê nói.

"Chỉ với bộ dáng này của cậu sao? Kiếp sau cũng đừng hi vọng." Cô gái bên cạnh khinh thường giễu cợt, "Giống tớ đẹp thế này còn có khả năng. Tớ muốn làm bạn gái của hoàng tử, tớ muốn làm vương phi."

"Tớ mới là người duy nhất được chọn làm vương phi, hai người các cậu cứ nằm mơ đi." Một cô bé khác kiêu ngạo hất đầu lên, căn bản không đem hai cô gái này nhìn vào mắt.

Không ngờ thối phí phí còn rất có giá thị trường a! Lâm Khả Nhi nâng cằm lên, nhàm chán gõ mặt bàn. Nghe Lý Tư Đặc giảng bài vô cùng chuyên nghiệp, Lâm Khả Nhi không thể không đối với anh ta có thêm vài phần kính trọng.

Thật không nghĩ tới một hoàng tử cũng vui lòng trải qua cuộc sống của người bình thường, chạy đến trường đại học làm giáo sư.

Nhưng mà anh ta mới mười tám tuổi, làm sao đã có thể làm giáo sư nha? Chẳng lẽ anh ta là thần đồng?

Lâm Khả Nhi lúc này mới ý thức được mấu chốt của vấn đề, phí phí là giáo sư của cô nha! Anh ta chỉ lớn hơn cô hai tuổi.

Thần đồng! Phí phí tuyệt đối là thần đồng!

Không ngờ hoàng tử phí phí của cô rất giỏi a!

Có phí phí ở đây, cuộc sống đai học của cô sẽ không quá nhàm chán. Càng nghĩ càng thấy chơi thật vui, trên mặt Lâm Khả Nhi xuất hiện một chút cười trộm.

"Đang nghĩ gì vậy? Cười đến tà ác như vậy?" Gương mặt tuấn tú của Lý Tư Đặc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lâm Khả Nhi, mang theo vẻ hài hước cười hỏi cô.

"Đang nghĩ đến phí phí" Lâm Khả Nhi ý xấu nháy mắt với Lý Tư Đặc.

"Nghịch ngợm!" Lý Tư Đặc hạ thấp giọng ở bên tai cô khẽ trách.

Nét mặt Lâm Khả Nhi ý cười càng sâu.

Sau giờ học, một đám nữ sinh liền vây quanh Lý Tư Đặc, từng người từng người liều mạng phóng điện với anh ta. Hoàng tử đáng thương bị vùi trong vòng vây của đội quân tóc dài, muốn tránh cũng không tránh được.

Lâm Khả Nhi giống như xem kịch hay nhìn Lý Tư Đặc, nhất là vẻ mặt bực bội khó chịu của anh ta, thật sự chơi vui quá nha.

"Khả Nhi, buổi trưa tan học tới phòng làm việc của tôi một chuyến!" Lý Tư Đặc đột nhiên ở trước mặt mọi người, lộ ra nét mặt cưng chiều ra lệnh cho Lâm Khả Nhi.

Nghe được lời nói của hoàng tử, một đám con gái lập tức bắn ánh mắt tới Lâm Khả Nhi, ánh mắt kia hung ác dường như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống, làm hại cánh tay Lâm Khả Nhi nổi da gà.

Con gái thật là đáng sợ! Xem ra con gái ghen tỵ thật không dễ chọc.

Thối phí phí muốn cô trở thành mục tiêu công kích của mọi người sao? Lâm Khả Nhi tức giận cong cái miệng nhỏ nhắn.

Lý Tư Đặc nhân cơ hội chạy thoát, đang né ra phía trước, vẫn còn hướng về phía Lâm Khả Nhi ném lại một nụ hôn gió, các bạn học lập tức một đám xôn xao.

"Lâm Khả Nhi, nói, cậu cùng hoàng tử có quan hệ như thế nào?"

"Thầy ấy tại sao gọi cậu thân mật như vậy?"

"Thầy ấy thế nhưng quẳng cho cậu một nụ hôn! Cậu còn không thành thật khai ra!"

Từng cô từng cô vây quanh như muốn đem Lâm Khả Nhi ăn tươi nuốt sống, những ánh mắt ác độc kia hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Khả Nhi.

"Tớ… tớ… tớ là bạn tốt với chị của anh ta, anh ta rất hay khi dễ tớ." Lâm Khả Nhi cái khó ló cái khôn, mang công chúa Elizabeth ra chống đỡ.

Nếu để cho các bạn học hiểu lầm cô cùng phí phí có quan hệ, cô còn có thể hòa đồng ở chỗ này sao?

Nhất định phải giải thích!

Thối phí phí đáng ghét, anh ta tuyệt đối là thật lòng đấy!

"Nhưng thầy ấy ném cho cậu nụ hôn gió nha! Cậu chắc chắn đang nói dối!" Một cô gái âm ngoan trừng mắt nhìn cô.

"Trời đất chứng giám, tớ thật sự không có bất cứ quan hệ gì với anh ta. Phụ nữ của anh ta cả một đống lớn, không thiếu một người như tớ. Lại nói tớ đây xấu xí thế này, hoàng tử làm sao lại coi trọng tớ nha? Các bạn xinh đẹp hơn Khả Nhi, tớ thấy các bạn thích hợp hơn nhiều so với tớ, các bạn ai muốn làm bạn gái của anh ta, tớ giúp các bạn làm mối." Lâm Khả Nhi tranh thủ thời gian giải thích, hơn nữa thành khẩn muốn làm hồng nương.

"Có thật không? Lâm Khả Nhi, cậu thật tốt quá." Một cô gái mập mạp đi tới một tay ôm lấy Lâm Khả Nhi, "Cậu trước giúp tớ giới thiệu đi, tớ thật muốn làm bạn gái của hoàng tử. Cho dù chỉ là một ngày cũng được."

"Tớ tận lực giúp cậu sắp xếp." Lâm Khả Nhi ngượng ngùng cười nói, sức lực của cô gái béo này ghê gớm thật, suýt siết chết cô rồi.

Nữ sinh mập mạp hôn lên mặt cô một cái thật kêu, kích động nói: "Tớ sẽ đi viết thư tình."

"Tớ cũng đi!"

Đám con gái bỏ lại Lâm Khả Nhi, tất cả đều cúi đầu viết thư tình.

Lâm Khả Nhi nâng cằm lên, nét mặt cười xấu xa.

Thối phí phí, xem tôi không đem anh chỉnh trốn đông trốn tây, tôi sẽ không gọi là Lâm Khả Nhi.

Vừa nghĩ tới bộ dạng Lý Tư Đặc bị một đám con gái vây quanh, cô liền muốn cười thật to.

Không bao lâu, trong tay Lâm Khả Nhi liền cầm một đống lớn thư tình, cô yểu điệu cười ngọt ngào : "Các chị gái, mọi người không thể gấp gáp a, Khả Nhi sẽ giúp các bạn tự tay giao cho Lý Tư Đặc, nhưng tớ không thể bảo đảm anh ta sẽ coi trọng người nào."

"Không sao, chúng ta chờ tin tốt của cậu." Cô gái mập đưa ra bàn tay dùng sức vỗ vào vai Lâm Khả Nhi, hại cô thiếu chút nữa ngã xuống.

Cái người mập này, sức lực ghê gớm thật!

Nếu Lý Tư Đặc bị cô ta đụng ngã, không biết sẽ là kỳ quan như thế nào a!

Lâm Khả Nhi ý xấu quyết định, bức thư tình đầu tiên sẽ đưa là của cô gái mập này.

Cô ôm một đống lớn thư tình, một đường hỏi thăm đi tới phòng làm việc của Lý Tư Đặc, chỉ thấy hai cái chân dài của anh ta đang gác lên bàn làm việc, tựa vào ghế dựa xoay, vô cùng thỏa mãn nhắm mắt dưỡng thần.

Lâm Khả Nhi ném lá thư lên bàn, rồi nhào về phía Lý Tư Đặc: "Thối phí phí, anh dám tính kế tôi!"

Lý Tư Đặc bị Lâm Khả Nhi siết cổ không thở nổi, anh ta càng không ngừng ho khan: "Tiểu mỹ nhân, buông anh ra"

Thấy gương mặt tuấn tú của Lý Tư Đặc sung huyết đỏ bừng, Lâm Khả Nhi mới buông tay ra, từ trên người anh ta bò dậy: "Thối phí phí, ột cơ hội sửa sai, từ hôm nay trở đi, mỗi ngày anh phải ăn tối cùng cô gái mà tôi sắp xếp. Người ước hẹn do tôi sắp xếp, địa phương mặc tôi chọn, mà anh phải có mặt!"

"Hả? Hẹn hò? Không!" Lý Tư Đặc mãnh liệt lắc đầu. Phụ nữ muốn cùng anh hẹn hò đã xếp hàng dài đến tận Nam Cực, làm sao đến lượt một đám tiểu oa nhi này?

Lâm Khả Nhi tay chống eo, trừng mắt quát: "Không muốn cũng phải làm! Anh hại tôi suýt nữa bị người ta ghen tỵ ăn sống, hẹn hò là còn tiện nghi cho anh."

Vừa nghĩ tới tình huống nguy hiểm mới vừa nãy, Lâm Khả Nhi liền một bụng tức giận. Nếu cô bị bọn con gái ghen tỵ này ăn tươi nuốt sống, Lý Tư Đặc nhất định rất đắc ý sao?

Lý Tư Đặc ngượng ngùng hỏi "Thật phải đi sao?"