Chiến Thiên

Chương 178: Ngọc bài



ĐLuyện yêu võ giả, nhất giai trung phẩm."

Đây chính là đáp án tiêu chuẩn của đại đa số mọi người, mấy trăm người ở phía trước, tất cả mọi người đều cùng có câu trả lời như vậy.

Người phụ trách phát ngọc bài cho mấy trăm người kia, mặt không chút thay đổi, đem tin tức của bọn họ ghi lại vào một quyền sách nhìn giống như một tấm sắt, tiếp đó từ trong túi không gian lấy ra một tấm ngọc bài tương ứng, giao cho đối phương.

Những luyện yêu võ giả này đều ngắm nghía tấm ngọc bài trong tay, ai nấy trên mặt đều lộ ra vẻ hưng phấn.

Bọn họ tiến vào đại Linh giới, hi vọng duy nhất là có thể bái vào một đại môn phái nào đó làm môn hạ, từ này về sau, coi như có một chỗ dựa vững chắc, cường đại sau lưng.

Tuy vị tất đã có thể hoành hành vô kỵ ở nơi này, nhưng cũng không trở thành kẻ tứ cố vô thân, bị người người chà đạp. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

Hiện giờ, sau khi có được ngọn bài, bọn họ đã hoàn thành tâm nguyện lớn nhất của mình, trong lòng tự nhiên là vui mừng không thôi.

Một lát sau, càng lúc càng có nhiều người đi tới, mà ngay cả mấy tên luyện yêu võ giả nhất giai hoặc nhị giai đứng xung quanh thiếu nữ linh khí sư kia cũng đi tới.

Bất quá, phảng phất như là đã ước định từ trước, tất cả những người tiến lên báo danh nhận ngọc bài, không ngờ đều là trung phẩm luyện yêu võ giả, trong đó tuyệt đại đa số đều là nhất giai, cũng có không ít nhị giai, thậm chí còn xuất hiện vài luyện yêu võ giả tam giai trung phẩm.

Nhưng từ đầu đến cuối, đều không hề có thượng phẩm luyện yêu võ giả xuất hiện.

Đại đa số thượng phẩm luyện yêu võ giả đều giống như đang tỷ thí kiên nhẫn, ai nấy đều đứng bắt động tại chỗ, dùng ánh mất cao ngạo mà nhìn những trung phẩm luyện yêu võ giả đang vui vẻ vô cùng kia.

Hoạt động này trong lúc vô tình đã tách thượng phẩm luyện yêu võ giả cùng thượng phẩm luyện yêu võ giả ra làm hai nhóm khác nhau.

Cao Thăng tựa hồ đã biết trước được tình huống này, trên mặt hắn thủy chung vẫn duy trì một nụ cười nhẹ, không hề có chút ý tứ muốn thúc giục nào.

Cũng không biết là bao lâu sau, đám luyện yêu võ giả tụ tập trước hơn trăm người kia đều đã giải tán hết.

Trừ bỏ một số ít trung phẩm luyện yêu võ giả sau khi lấy được ngọc bài liền lập tức tiến vào Anh Tài chi thành, còn lại đại đa số mọi người đều tự động tản ra, đứng từ xa, bao vây khu vực đăng ký này lại.

Cao Thăng đột nhiên ho nhẹ một tiếng, nói: "Cốc Vũ Thành huynh, mời lên lĩnh ngọc bài."

Lúc này, trên cơ bản tất cả trung phẩm luyện yêu võ giả đều đã nhận được ngọc bài, những người còn lại ít nhất đều là võ giả có được yêu hóa thượng phẩm.

Bất quá, làm người ta chú ý nhất, vẫn là nhóm người của Trịnh Hạo Thiên.

Trịnh Hạo Thiên, Cừu Hinh Dư, hai linh khí sư cùng với Dư Uy Hoa có được năng lực yêu hóa biến thân cực phẩm không cần nói tới. Nhưng bốn người Dư Kiến Thăng, chú cháu Lâm Đình. Nhạc Mãnh vậy mà cũng không tiến lên lĩnh ngọc bài, điều này làm cho người ta có chút kinh ngạc cùng buồn bực không thôi.

Tất cả mọi người đều có thể dễ dàng nhìn ra, bây người này tuyệt đối là tới từ cùng một Tiểu Linh giới.

Cái này không chỉ là do trang phục của bọn họ giống nhau, mà càng chủ yếu chính là do bảy người bọn họ tự tụ tập thành một nhóm nhỏ rất tự nhiên.

Chỉ cần nhìn vẻ ăn ý này cũng biết không phải nửa ngàylà có thể luyện ra được.

Cốc Vũ Thành liếc mắt nhìn bọn Trịnh Hạo Thiên một cái thật sâu tiếp đó chậm rãi bước lên.

Tuy bọn họ đã bị Dư Uy Hoa cùng Trịnh Hạo Thiên đả thương, nhưng trong Thái Hòa tiểu Linh giới cùng có linh đan diệu dược trị thương. Hơn nửa Dư Uy Hoa cùng Trịnh Hạo Thiên cùng không dám giết người ở đây, cho nên lúc ra tay là hạ thủ lưu tình. Lúc này trải qua nửa ngàyđi đường, dược lực bắt đầu phát huy tác dụng, thương thế tuy không thể khỏi hẳn, nhưng ít nhất đi lại cùng không có bất cứ vấn đề gì.

Cốc Vũ Thành đi tới trước mặt người cầm đầu, trầm giọng nói, ''Tại hạ Cốc Vũ Thành. Thái Hòa tiểu Linh giới, nhất giai thượng phẩm luyện yêu võ giả."

Khuôn mặt người nọ có chút động, không ngờ thoáng lộ ra một nụ cười nhẹ.

Khí đối diện với đại đa số thượng phẩm luyện yêu võ giả, hắn tuyệt không thay đổi sắc mặt, dù chỉ một chút, phảng phất như một bức tượng bồ tát bằng đất. Nhưng khi người đứng trước mặt hắn là một thượng phẩm luyện yêu võ giả, thái độ lập tức thay đổi.

Đám trung phẩm luyện yêu võ giả đứng xung quanh đều thầm hận trong lòng, nhưng chính bởi vì như vậy, mới làm cho bọn họ càng lúc càng hiểu rõ chênh lệch địa vị của nhau.

Ở trong đại Linh giới, chênh lệch của giai vị tựa hồ còn xa mới bằng chênh lệch phẩm cấp, khiến người ta phải kinh ngạc và tôn kính.

Người nọ ghi lại thông tin của Cốc Vũ Thành lên bản ghi chép, tiếp đó thò tay vào trong túi không gian, lật ra một tấm ngọc bài, hai tay đưa tới, nói: "Cốc huynh, tại hạ Vương Thiết Thao Vạn Kiếm tông, nếu ngày sau hữu duyên, hi vọng có thể trở thành huynh đệ đồng môn."

Đây chính là lần đầu tiên hắn mở miệng nói chuyện với người khác, kể từ lúc hắn bắt đầu ghi chép thông tin của đám luyện yêu võ giả kia...

Cốc Vũ Thành hơi ôm quyền thì lễ, nói: "Hy vọng là như vậy."

Hắn cúi đầu nhìn ngọc bài trong tay, đột nhiên sửng sốt nói: "Vương huynh, ngươi đưa nhầm rồi."

Vương Thiết Thao cười ha ha, nói: "Không nhầm đâu. Cốc huynh là thượng phẩm luyện yêu võ giả, dựa theo lệ thường, số lượng linh thạch phải là một ngàn khỏa."

Ngay lập tức, xung quanh rộ lên một những tiếng ồn ào đầy hâm mộ cùng đố kỵ.

Nếu mọi người vừa mới bước vào đại Linh giới thì có lẽ sẽ có người vì bất mãn mà nghi ngờ, nhưng sau khi trải qua hai lần phân lưu và dựa thực lực của bọn họ thể hiện ra, tất cả mọi người đều theo bản năng mà chấp nhận sự thật này.

Thì ra ở trong đại Linh giới, con người cũng chia ra làm nhiều loại.

Cho nên, bất kể mọi người trong lòng nghĩ cái gì, bọn họ đều tuyệt đối không nói ra khỏi miệng.

Có Cốc Vũ Thành đi tiên phong, càng lúc càng có nhiều thượng phẩm luyện yêu võ giả lục tục kéo tới, đãi ngộ của bọn họ chính là gấp mười lần trung phẩm luyện yêu võ giả. Ngàn khỏa linh thạch, cũng đủ để cho bọn họ tiêu xài một trận trong thành rồi.

Đương nhiên nếu bọn họ muốn sử dụng số linh thạch này để mua linh khí thì…

Thì cho dù số lượng linh thạch có tăng gấp mấy lần cũng chỉ có thể mua được một kiện linh khí phòng hộ bình thường nhất mà thôi.

Cùng với số lượng người không ngừng giảm bớt, càng lúc càng có nhiều người dùng ánh mắt hồ nghi nhìn về phía đám người Trịnh Hạo Thiên.

Trịnh Hạo Thiên, Cừu Hinh Dư. Dư Uy Hoa tất nhiên sẽ chẳng có ai nghi ngờ, linh khí sư cùng siêu phẩm luyện yêu võ giả quả thật là có tư cách cao ngạo.

Nhưng bốn người còn lại cũng tự nhiên đứng bên cạnh bọn họ, tựa như tượng ông thần, ngay cả một chút ý định tiến lên cũng không có, cái này rất dễ khiến người ta sinh lòng bất mãn.

Bởi vì bọn họ đều nghĩ rằng, bốn người Dư Kiến Thăng hắn đều là thượng phẩm luyện yêu võ giả. Tuy bốn thượng phẩm luyện yêu võ giả đều đến tử một tiểu Linh giới quả thật là một chuyện khiến người ta sợ hãi, nhưng chuyện như vậy vẫn có xác xuất xảy ra.

Chỉ là sau khi thượng phẩm luyện yêu võ giả đều sắp lên hết, bốn người bọn họ vẫn bình chân như vại, tiếng rì rầm xung quanh bất chỉ bất giác bắt đầu lớn lên.

"Bọn họ định làm gì vậy, Sao còn chưa đi...."

Mọi người giống như đang cố giảm thấp thanh âm xuống hỏi, nhưng trên thực thế, thanh âm của hắn lại làm cho tất mọi người đứng trong bán kính mấy chục thước, đều có thể nghe rõ ràng.

Tuy hắn không có chỉ mặt gọi tên, nhưng bất cứ ai cùng hiểu được, hắn đang nói tới ai.

Lòng đố kỵ mãnh liệt cuối cùng cùng khiến người ta không nhịn được mà nói ra rồi.

Biểu hiện của Trịnh Hạo Thiên cùng Dư Uy Hoa tuyệt đối là chấn động toàn trường, mọi người đứng ở chỗ này tuy rất động, nhưng cuối cùng không có ai dám trực tiếp trêu trọc đến bọn hắn.

Cừu Hinh Dư tuy không có thể hiện ra thực lực của mình, nhưng nàng lại cùng Trịnh Hạo Thiên sóng vai đứng với nhau, hơn nửa hai người thỉnh thoảng còn có động tác hết sức thân mật.

Chỉ cần là người hơi có chút nhãn lực cũng có thể đoán ra, quan hệ giữa bọn họ tuyệt đối không tầm thường.

Hơn nửa nàng còn có thân phận là linh khí sư, liền càng khiến mọi người không có ai dám chỉ trích nàng.

Nhưng bốn người Dư Kiến Thăng lại không như vậy, bọn họ không hề biểu hiện ra năng lực gì đặc thù, chẳng qua là bởi vì chung quê quán với mấy người Trịnh Hạo Thiên mà muốn ung dung hưởng thụ đãi ngộ của cấp bậc bọn họ, loại hành vi này tất nhiên là khiến cho mọi người khó chịu.

Nếu không phải là trong lòng còn kiêng kị Trịnh Hạo Thiên cùng Dư Uy Hoa. e rằng đã sớm có người chỉ thẳng mặt mắng rồi.

Hai hàng lông mày của Cao Thăng cùng thoáng nhíu lại, trong lòng thầm tức giận.

Bốn người này thật sự không thức thời rồi.

Kỳ thật sau khi nhìn thấy thực lực của Dư Uy Hoa cùng Trịnh Hạo Thiên, hắn đã hạ quyết định, phải nể mặt bốn người bọn họ một chút, cho dù bọn họ là trung phẩm luyện yêu võ giả cũng sẽ nhận được ngọc bài trị giá một ngàn linh thạch.

Nhưng ung dung thản nhiên đứng chung một chỗ với mấy người Trịnh Hạo Thiên như vậy, thật sự là đập vào mắt người khác, cho dù hắn có lòng chiếu cố đôi chút cũng không thể trắng trợn thiên vị trước mặt nhiều người như vậy được.

Nếu không sẽ làm lòng người nguội lạnh....

Cũng không thể chỉ vì hai người Dư Uy Hoa và Trịnh Hạo Thiên mà đắc tội với tất cả mọi người được...

Đột nhiên có người ho nhẹ một tiếng: "Cao huynh, không biết linh khí sư đã có thể tới chưa?"

Người vừa nói chính là một trong mười sáu linh khí sư lúc trước, hắn là một chàng trai thanh niên, khuôn mặt hồn hậu, lúc này thấy không khí có chút mất tự nhiên nên chủ động tiến lên.

Cao Thăng như được đại xá, liên tục gật đầu cảm kích, nhìn hắn rồi nói: "Đương nhiên có thể."

Người nọ mỉm cười, đi tới trước mặt Vương Thiết Thao, nói: "Tại hạ viên Kim Bằng. Đỗ Lăng tiểu Linh giới, trung phẩm linh khí sư."

Nụ cười trên miệng Vương Thiết Thao càng lúc càng sáng lạn, hắn ghi chép xong liền dùng hai tay đưa tới một tấm ngọc bài, nói: "Viên huynh, sau khi vào thành, nếu có thời gian rảnh thì Vương mo xin được làm chủ, mới viên huynh uống vài ly, không biết viên huynh thấy thế nào?"

Trong lời nói của hắn lộ ra mùi vị lời kéo rất rõ ràng, thậm chí còn có thể nói là chút nịnh bợ.

Viên Kim Bằng gật nhẹ đầu nói: "Nếu là Vương huynh mời, tiểu đệ nào dám không vâng lệnh."

Hai người nhìn nhau cười, vô cùng vui vẻ.

Thiếu nữ linh khí sư kia hừ nhẹ một tiếng, tiếp đó tiến tới cao giọng nói: "Cốc Đan Đan. Thái Hòa tiểu Linh giới, thượng phẩm linh khí sư."

"Ồ..."

Một loạt những tiếng kinh hô cùng nhau rộ lên...

Thượng phẩm linh khí sư, đây tuyệt đối là một nhân vật thiên tài nhất xuất hiện trong ngày hôm nay.

Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng hướng về phía Dư Uy Hoa cùng Trịnh Hạo Thiên, nhưng mà đại bộ phận đều đặt lên người Dư Uy Hoa.

Dù sao năng lực cực phẩm yêu hóa biến thân đã thể hiện ra trước mặt mọi người rồi, còn Trịnh Hạo Thiên tuy rằng chấn động toàn trường, uy phong tứ phương, nhưng đó là dựa vào oai bảo khí, hai người căn bản không thể so sánh với nhau.

Vương Thiết Thao thần sắc khẽ đọng, hắn cẩn thận lấy ra một tấm ngọc bài, khom người đưa tới.

Cốc Đan Đan mỉm cười nhận lấy, vừa liếc mắt nhìn thì bật thốt lên: "Một vạn khỏa?"

Vạn Kiếm tông quả đúng là giàu nứt lố đổ vách, một lần đã xuất ra con số lớn như vậy, ngay cả Cốc Đan Đan cũng hơi mê muội trong nháy mắt.

Nàng nhìn thật sâu Cao Thăng cùng Vương Thiết Thao một cái, cuối cùng xoay người lui xuống.

Mấy vị linh khí sư còn lại đưa mắt nhìn nhau, lần lượt tiến lên. Nhưng mà trong bọn họ trừ một vài người chưa tu luyện linh khí pháp quyết ra, còn lại đều là thượng phẩm linh khí sư.

Đến tận lúc này, trên vạn người đã chỉ còn lại bảy người Trịnh Hạo Thiên chưa lĩnh ngọc bài mà thôi.