Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1622



Dù mặt hơi đau nhưng vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm trong lòng bàn tay…

Đây là Diệp Lâm Quân còn sống!

“Anh… anh thực sự vẫn còn sống sao?” Dù anh ta không tin nhưng đó là sự thật.

Cao Khánh Dư sắp nôn ra máu.

“Cái gì?”

“Diệp Lâm Quân vẫn còn sống?”

Tất cả mọi người có mặt đều náo động.

Đây sẽ là một tin tức làm bùng nổ toàn bộ Lạc Việt và thậm chí toàn thế giới.

“Anh… anh đến đây để làm gì vậy?” Cao Khánh Dư lộ ra sợ hãi lắp bắp hỏi.

“Trong lúc tao đi vắng, mày đã làm một số hành vi không biết xấu hổ, hãm hại danh dự và tài sản của vợ tao, nên hôm nay tao đến đây tất nhiên là muốn giết mày!” Sát khí khát máu lóe lên trong mắt Diệp Lâm Quân.

“Giết tôi? Anh không thể giết tôi! Còn nữa, dù Diệp Lâm Quân anh còn sống thì sao? Anh là kẻ phản bội Lạc Việt, anh đã bị trục xuất khỏi Lạc Việt rồi. Nếu anh để Chiến thần Côn Luân Trần Hữu Đạo biết, anh có biết chuyện gì sẽ xảy ra không với anh không?”

“Anh không chỉ phải trả giá bằng mạng sống của mình mà gia đình của anh cũng sẽ bị trục xuất khỏi Lạc Việt”

Mặc dù Tây Phương và những người khác đã cải chính danh dự của Diệp Lâm Quân, nhưng chỉ những người trong giới quân sự mới biết điều đó.

Người bình thường vẫn không biết.

Diệp Lâm Quân vẫn là kẻ phản bội trong mắt mọi người.

Nói đến đây, Cao Khánh Dư đã không còn sợ hãi.

“Diệp Lâm Quân, như vậy đi tôi sẽ cho anh một cơ hội, chỉ cần anh yên lặng rời khỏi Lạc Việt thì tôi sẽ coi như chưa từng thấy anh, cũng sẽ không vạch trần anh với Chiến Thần Trần Hữu Đạo!”

Cao Khánh Dư trịch thượng nhìn Diệp Lâm Quân, và anh ta cảm thấy rằng Diệp Lâm Quân sẽ từ bỏ.

Diệp Lâm Quân cười nói: “Được rồi, đi vạch trần tôi với Trần Hữu Đạo đi! Chỉ cần nói rằng Diệp Lâm Quân tao đã trở lại Lạc Việt bất chấp lệnh cấm! Để anh ta đuổi tao ra ngoài Thái độ bình tĩnh của Diệp Lâm Quân khiến Cao Khánh Dư ngạc nhiên.

Anh không sợ sao?

“Mặc dù tôi không biết tại sao anh còn sống, cơ thể của anh cũng đã trở lại bình thường.

Nhưng một khi để cho Trần Hữu Đạo biết chuyện thì anh sẽ gặp phiền phức lớn! Dù sao thì cũng là do đích thân anh ta đã áp đặt lệnh cấm không cho anh đặt chân đến Lạc Việt một lần nữa. Một khi đã đặt chân, là coi thường Chiến Thần Trần Hữu Đạo và coi rẻ lệnh cấm!” Cao Khánh Dư hắng giọng và hét lên.

Diệp Lâm Quân bật cười.

Chỉ là một Trần Hữu Đạo nho nhỏ thôi mà anh cần phải để trong lòng à?

Thật sự rất thú vị!

“Diệp Lâm Quân, anh chỉ là thủ hạ bại tướng của Chiến Thần Trần Hữu Đạo mà thôi: Anh ta sinh ra là đã trở thành khắc tinh của anh, anh ta có thể đánh bại anh một lần thì sẽ có thể đánh bại anh lần thứ hail”

“Một khi anh gây rắc rối ở Lạc Việt và để anh ta bắt được thì anh nghĩ rằng anh vẫn có thể sống được nữa sao?” Cao Khánh Dư cười lạnh.

Đây cũng là suy nghĩ của tất cả mọi người có mặt tại đây.

Dù sao thì nhiều người ở Kinh Thành đã chứng kiến Trần Hữu Đạo đánh bại Diệp Lâm Quân.

Trong suy nghĩ của mọi người, Trần Hữu Đạo mạnh hơn Diệp Lâm Quân rất nhiều!

Sự xuất hiện của Diệp Lâm Quân lúc này sẽ chọc giận Trần Hữu Đạo, một khi bị phát hiện, hậu quả sẽ rất tai hại.

“Cút ngay! Tôi sẽ tha cho các người một mạng!” Cao Khánh Dư lạnh lùng nói.

“Đánh!” Diệp Lâm Quân ra lệnh.