Thông tin truyện

Chị Vợ, Theo Anh Về Nhà Nào

Chị Vợ, Theo Anh Về Nhà Nào

Tác giả:

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 9.0/10 từ 2 lượt

Chị Vợ, Theo Anh Về Nhà Nào Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Thể loại: Ngược- Sủng yêu- H++++“Phan Quân Khánh. Chúng ta dừng lại đi. Tôi không có rảnh để tiếp tục cuộc chơi với cậu.”“Anh nhắc lại một lần nữa. Dù anh có nhỏ tuổi thua hay em muốn chối bỏ mọi thứ thì sự thật anh vẫn là người chồng hợp pháp của em. Yêu cầu em phải đổi cách xưng hô đi. Gọi chồng hoặc ông xã.”

“Quân ơi! Đi câu chuồn chuồn với em không? Chị Quân ơi! Chị Quân.”


Giọng một cậu bé lanh lảnh ngoài cổng nhà không ngừng gọi tên Quân. Thấy không có người trả lời, cậu bé chạy vọt vào mà không chú ý nên va phải bậc thềm rồi ngã xuống.


“Á! Đau quá!”


“Trời đất, em đi đứng kiểu gì thế.”


Quân vừa đỡ cậu bé dậy vừa lấy tay phủi sạch đất trên người cậu vừa lầm bầm:


“Lần sau chú ý vào. Ngã xuống rồi nhỡ bị thương ở mặt có sẹo là mai mốt lớn lên không có bạn gái đâu nhé!”


“Hì hì, em có chị Quân làm bạn gái em rồi. Em xấu trai cũng được.”


Vừa nói vừa móc trong túi ra một quả ổi rồi đưa cho Quân:


“Khánh cho chị nè. Nhận ổi của em là không được mắng em nữa nhé.” Cậu nhóc híp mắt mở nụ cười giòn tan rồi nhanh dúi quả ổi vào tay cô bé.


Khánh Quân cầm quả ổi trong tay rồi nói:


“Mới có sáu tuổi thôi mà ranh ma thế rồi hả?” 


Cô bé vừa nói vừa nhéo má củ tỏi mầm mới cao ngang vai mình và trêu. Chưa dừng lại đó cô bé lại truy hỏi thằng nhóc:


“Ổi đâu ra mà đầy trong túi em thế? Nói mau! Có phải em trèo tường nhà bà Bi vặt trộm không hả?”


“Không....không có đâu! Em thề!” Cậu nhóc đưa tay chỉ hai ngón lên trời và nói một cách ấp a ấp úng, biểu cảm hiện tại lại bán đứng cậu nhóc.


“Được rồi! Không nhận thì để chị mách chú Hưng xem chú ấy trị em như thế nào.” Quân nghiêm nghị.


“Ối chị đừng mách ba em. Lần trước em ăn đòn vẫn chưa lành cái mông nè. Chị tha cho em đi! Em hứa lần sau không trộm ổi nữa.”


Cậu nhóc sợ hãi khi nhắc lại trận đòn hai ngày trước của ba mình. Chỉ vì mải leo lên để hái xoài mà làm hỏng cả hàng rào của hàng xóm. Lúc hàng xóm qua nhà tố cáo thì mẹ đi vắng. Không ai bênh giúp cậu nên mới bị đánh đòn thừa sống thiếu chết. Nghĩ lại Khánh vẫn rùng mình nên mới kéo tay năn nỉ Quân.


“Đấy thấy chưa? Em tự nhận là mình đi trộm đồ của người khác rồi nhé.” Quân tiếp tục.


“Ơ...ơ....ơ.” Khánh ngơ ngác mắc tròn xoe há miệng chữ O nhìn Quân.


Danh sách chương

Bình luận truyện