Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 214



Chương 214

Trong bếp chỉ có tiếng nước chảy róc rách, không khí vô cùng gượng gạo.

“Hôm nay, việc hợp tác với nhà họ Lý đã được thông qua rồi, kế hoạch có thể được triển khai trong vài ngày tới.”

Đột nhiên Lý Khinh Hồng lên tiếng đánh vỡ sự trầm mặc: “Ngoài ra, em cũng đã chọn xong nữ diễn viên rồi, là một người tên là Vương Thanh Hòa, là học trò của Lạc Si.”

“Em biết Lạc Si sao?”

Vương Nhất kinh ngạc nhìn Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng gật đầu: “Lạc Si Thái Kim Phụng, đương nhiên là biết rồi.”

Vậy nên Vương Nhất cũng không nói nữa mà quay đầu nhìn về phía bầu trời đang dần chuyển về đêm.

Lạc Si Thái Kim Phụng là nổi tiếng nhất trong Thất Si nước H.

Cô ấy không thuộc giới giải trí nhưng cả vòng giải trí đều lưu truyền những truyền thuyết về cô ta.

Một miếng voan trắng che mặt, một bản nhạc du dương, bất cứ ai nghe Lạc Si đánh đàn đều sẽ vô cùng chấn động.

Nhưng muốn nghe Lạc Si đánh đàn thì chỉ có thể dựa vào một chữ “Duyên.”

Nếu có duyên thì không cần bỏ ra một đồng vẫn có thể được xem Lạc Si biểu diễn. Nếu không có duyên thì dù có bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không được chứng kiến một lần. Từng có người bỏ ra cái giá 10.000.000 USD để mời Lạc Si ra mặt vì ông ta đàn một bản nhưng lại bị từ chối. Cuối cùng vị tỷ phú này thẹn quá hoá giận, cưỡng ép Lạc Si đánh đàn cho hắn, cuối cùng thảm bại.

Việc này cũng phủ lên người Lạc Si một tấm màn bí ẩn. Không ai biết ngoại hình của Lạc Si ra sao vì không ai có năng lực khiến Lạc Si tháo tấm voan che mặt xuống cả.

Trừ một người đàn ông.

Điều khiến Vương Nhất bất ngờ là Vương Thanh Hòa lại là học trò của Lạc Si.

Thấy Vương Nhất trầm mặc như thế, Lý Khinh Hồng lại hỏi tiếp: “Công việc thế nào rồi? Anh có cần đến Lệ Tinh không?”

Vương Nhất vội vàng từ chối: “Anh sẽ tự giải quyết chuyện tìm việc.”

Lý Khinh Hồng ừ một tiếng, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Cô cảm thấy nếu hiện giờ ba người bọn họ sống chung rồi thì người làm ba như Vương Nhất cũng phải có một công việc ổn định, hơn nữa còn có không gian phát triển.

Vương Nhất cũng suy nghĩ về vấn đề này, anh có nên tìm một công việc nào đó không? Không thể cứ ở nhà rảnh rỗi mãi được?

Reng reng reng—–

Lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Là Tăng Quốc Vinh gọi.

Vương Nhất hơi sững sốt, trễ thế này rồi mà ông ta còn gọi anh làm gì?

“Có chuyện gì sao?”

“Cậu Vương, tôi muốn báo cáo một chút về việc cậu đã phân phó.”

ở đầu bên kia, Tăng Quốc Vinh nịnh nọt: “Là thế này, ngày mai công ty Ẩn Long muốn chuyển vào toà nhà Quốc Tế. Bọn họ mới đến nên muốn tạo mối quan hệ tốt với chủ toà nhà. Vậy nên một tuần sau bọn họ sẽ tổ chức một bữa tiệc, tất cả giám đốc doanh nghiệp trong toà nhà Quốc Tế đều được mời.”