Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 215



Chương 215

“Vậy sao…”

Vương Nhất gật đầu sau đó anh quay đầu nhìn về phía Lý Khinh Hồng đang dạy toán cho Vương Tử Lam. Nếu tất cả giám đốc đều được mời thì chắc Lý Khinh Hồng cũng được mời.

“Chủ nhân của toà nhà Quốc Tế cũng được mời.”

Vương Nhất bấc giác cười lên: “Vậy thì ông đi là được rồi, dù gì trước đây đều do ông giải quyết.”

“Vấn đề chính là ở đây.”

Tăng Quốc Vinh đau khổ nói: “Cậu Vương, cậu quên mất trong buổi đấu giá lần trước, tôi đã nói là mình không phải chủ nhân của toà nhà Quốc Tế rồi sao?”

Nghe tới đây, Vương Nhất cũng gật đầu: “Được, tôi biết rồi, nói với doanh nghiệp Ẩn Long là tôi sẽ tới.”

“Vậy thì tốt rồi.” Tăng Quốc Vinh thở phào một hơi.

“Ngoài ra, bảo Ẩn Long gửi cho nhà họ Lý một thiệp mời đi.” Bỗng Vương Nhất nói thêm một câu.

Tăng Quốc Vinh nghi hoặc, không hiểu tại sao phải mời nhà họ Lý nhưng vẫn đồng ý với Vương Nhất.

Cùng lúc này, tại toà nhà Ẩn Long.

Tuy đã rất muộn rồi nhưng đèn trong phòng chủ tịch vẫn còn sáng.

Bên trong phòng không ngừng truyền đến những tiếng chửi mắng của Thường Kỉ.

“Tên Vương Nhất đáng chết, nếu không phải tại hắn thì mọi chuyện đâu có ra nông nỗi này.”

“Đừng để tôi tóm được cậu, nếu không tôi sẽ không nhịn được mà khiến cậu nhà tan cửa nát đấy.”

Thường Kỉ tức giận tới mức hất cả gạt gàn xuống. Quan Như Đình đứng cạnh sợ tới mức không dám nói nửa lời.

ở phía đối diện, Kim Thành Vũ đang bình tĩnh nhìn Thường Kỉ nổi điên, anh ta nhẫn nại đợi Thường Kỉ xả xong mới cười cười an ủi: “Chủ tịch Thường, ông là bậc trưởng bối nên còn hiểu rõ hơn tôi câu nói “Nóng nảy hại tim” nhỉ, ông bớt giận bớt giận đi.”

“Bớt giận? Tôi bớt giận thế nào đây?”

Nét mặt Thường Kỉ vô cùng tức giận, ông ta gầm lên: “Đều tại hắn nên tôi mới phải đối xử với con trai nhỏ quyết liệt như thế, còn phải đuổi nó khỏi nhà họ Thường. Đều đã tuyên bố mở họp báo rồi, nhìn những tên nhà báo vô lương tâm này xem—-chúng đang viết cái quái gì vậy?

Kim Thành Vũ nhìn xuống, trong phút chốc vui vẻ hẳn lên.

Trên mặt báo tràn ngập những bài viết chỉ trích việc dược phẩm Thường Kỉ bán thuốc giả, ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của dược phẩm Thường Kỉ. Chưa kể tới việc rất nhiều chi nhánh đã phải đóng cửa, giá cổ phiếu trên sàn chứng khoán đã trượt dài như cầu trượt lao thẳng xuống, chỉ trong vòng một ngày đã giảm tới 70-80%.

Không chỉ thế, áp lực từ dư luận quá lớn khiến nhiều công ty có quan hệ hợp tác lâu dài với dược phẩm Thường Kỉ đã đơn phương tuyên bố chấm dứt hợp đồng, khiến dược phẩm Thường Kỉ bị tốn thất nặng nề.

“Tên Vương Nhất đó, đúng là người suýt chút nữa trở thành em rể tôi, một chiêu sử dụng phương pháp của người khác để làm lợi cho bản thân quá hay.

Kim Thành Vũ nhấp một ngum cà phê rồi chậm rãi nói: “Chủ tịch Thường, cảm giác bị trúng kế của bản thân thế nào?”

“Kim Thành Vũ, cậu bớt ở đây cười trên nỗi đau của người khác đi.”

Đôi mắt Kim Thành Vũ loé lên sự lạnh lùng, anh ta nói tiếp: “May mà bọn nhà báo còn không biết chuyện này có liên quan đến vụ 316, nếu không thì ông đã tiêu rồi.”

“Yên tâm đi, tôi đã mua chuộc hết đám nhà báo rồi. Bộ phận quan hệ công chúng trên internet cũng đang giúp cậu tẩy trắng, bây giờ chỉ là vấn đề thời gian thôi.”