Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 195



Chương 195

Vương Nhất không nói gì, chỉ gật đầu với Lãnh Nhan, Lãnh Nhan lập tức xách anh ta lên, đi vào trong rừng sâu.

“Anh Vương Nhất, người bạn kia của anh muốn làm gì với anh trai của tôi?”

Tô Thắm lập tức chạy lên vẻ mặt lo lắng hỏi, bác Trương cũng lo lắng nhìn anh.

Mình đánh là mình đánh, nhưng nói thế nào cũng là con trai của mình.

“Yên tâm đi, bác Trương, Thắm.”

Vương Nhất mỉm cười an ủi nói: “Chỉ cần Trương Lượng phối hợp một chút, cháu đảm bảo, anh ta sẽ không mất một sợi lông nào.”

Bác Trương và Tô Thắm vừa nghe thấy vậy, sắc mặt đều có chút thay đổi, ngược lại, nếu như không phối hợp, không biết…

Bác Trương còn muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không nói ra, dù sao, đây cũng là anh ta gieo gió gặt bão.

“A…”

Đột nhiên, vang lên tiếng hét kinh hãi đến cực điểm của Trương Lượng: “Tôi nói, tôi nói….”

Vương Nhất nghe thấy vậy, cũng cười: “Xem ra, anh ta vẫn rất phối hợp.”

Tất cả đều nằm trong dự đoán của Vương Nhất, mặc dù nhân phẩm của Trương Lượng rất tồi tệ, nhưng cũng là một người bình thường, tâm lý mạnh đến mức nào, có thể có ý chí quyết tâm như người lính sao?

Cuộc thẩm vấn của Lãnh Nhan, ngay cả một người có ý chí kiên định cũng sẽ trên bờ sụp đổ, chứ đừng nói đến một người bình thường như Trương Lượng, chỉ lần cần dọa dẫm một chút đã nhận tội.

Đương nhiên, cái này cũng liên quan đến nghiệp vụ của Lãnh Nhan trước khi rửa tay gác kiếm.

Rất nhanh, Lãnh Nhan đã kéo Trương Lượng từ trong rừng đi ra.

Thật sự giống như Vương Nhất nói, không mất một cọng lông tơ, nhưng, khuôn mặt tái nhợt, kinh hồn bạt vía.

“Đã nhận tất cả rồi sao?”

“Nhận tất cả rồi.”

Lãnh Nhan gật đầu: “Người xúi giục anh ta tên là Thường Dĩnh, giúp anh ta trả nợ, nhưng, muốn kêu ba anh ta đi đến chỗ cô Lý khám bệnh, thuốc mà viện y khoa cung cấp, đều do dược phẩm Thường Kỉ cung cấp, duy nhất thảo dược của cô Lý, đều là thuốc đã quá hạn, khi dùng sẽ có hại cho cơ thể.”

“Trương Lượng đã đi đến công ty bảo hiểm để tăng số tiền bảo hiểm của bác Trương, sau đó lại dẫn người đến vơ vét tài sản của cô Lý, cho dù cô Lý có lấy ra được 15 tỷ hay không, đều sẽ bị bắt cóc, anh ta cũng thừa nhận, đây là ván cờ nhắm vào cô Lý.”

Sự thật đã được phơi bày, Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm nghe xong sắc mặt đều tái nhợt, lòng người nham hiểm, có thể đạt đến mức này.

Vương Nhất cũng vẻ mặt lạnh lùng, ngay cả bên phía trường học cũng tham gia vào, dược phẩm Thường Kỉ này đùng là uy phong rất lớn…

“Tôi nhớ ra rồi!”

Đột nhiên, Lý Tuyết Nhi hét lên một tiếng, sắc mặt u ám, bất định.

“Nhớ ra cái gì?” Vương Nhất lập tức truy hỏi.

“Thường Dĩnh học cùng trường với tôi, nhưng lại không cùng khoa.”

Lý Tuyết Nhi vừa kinh ngạc vừa tức giận: “Anh ta đã theo đuổi tôi rất lâu rồi, gần đây có một lần quấn mãi không buông, bị tôi hắt cafe vào mặt ở trước mặt mọi người, sau đó anh ta bảo tôi đợi đó.”

Vương Nhất trầm mặc rất lâu, nói: “Chuyện này không thể bỏ qua như vậy.”