Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 186



Chương 186

“Được.”

Trên mặt bác Trương mang theo nụ cười phức tạp, ông ta không hề kháng cự chút nào, nhưng chỉ có Vương Nhất biết rằng bác Trương đã chấp nhận số phận.

“Bác Trương, cháu sẽ không để bác chết đâu.”

Vương Nhất chạm tay vào cổ tay của bác Trương, cẩn thận cảm nhận.

“Ba em thế nào rồi?”

Tô Thắm và Lý Tuyết Nhi vô cùng khẩn trương.

Vương Nhất lắc đầu: “Mạch đập yếu ớt, tà thịnh vượng ngoại, nhịp tim không đủ, thể trạng bất ổn, giống y như là bệnh viện đã chẩn đoán, cảm lạnh vào phổi, trong nóng ngoài lạnh.”



Lời này vừa mới nói ra, sắc mặt của Tô Thắm và Lý Tuyết Nhi trở nên tái nhợt.

“Nhưng mà còn có thể cứu.”

Vương Nhất nghiêm túc nói: “Anh cần có người hỗ trợ.”

“Để em.”

Lý Tuyết Nhi xung phong nhận việc, biểu cảm nghiêm túc: “Em phải làm thế nào?”

“Đỡ bác Trương dậy giúp tôi, tôi phải thanh trừ nội hỏa rồi lại dùng ngân châm trừ khử phong hàn.”

Lý Tuyết Nhi nhẹ gật đầu, sau đó cẩn thận đỡ bác Trương ngồi dậy, để ông ta ngồi thẳng người.

Reng reng!

Đúng lúc này, điện thoại di động của Lý Tuyết Nhi lại vang lên, là một số điện thoại lạ.

Cô ta nhíu mày, trong lúc mấu chốt mà ai lại gọi điện thoại cho cô ta vậy chứ?

Nhưng mà cô ta vẫn nhấn nghe: “A lô, cho hỏi ai vậy?”

“Em gái, nhanh như vậy đã không nghe ra giọng nói của anh rồi à?”

Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười trầm thấp của một người đàn ông.

Sắc mặt của Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm liền thay đổi, lại là Trương Lượng.

“Cái thằng thối tha này…”

Bác Trương tức đến xanh cả mặt, Vương Nhất lại ra dấu kêu ông ta và Tô Thắm im lặng, tạm thời không thể để Trương Lượng biết bọn họ đang ở nhà của bác Trương.

“Sao anh lại biết số điện thoại của tôi?” Lý Tuyết Nhi tức giận hỏi lại.

“Cô đừng có quan tâm chuyện này.”

Trương Lượng chậm rãi nói: “Tôi gọi tới hỏi một chút, số tiền mười lăm tỷ bồi thường, cô đã chuẩn bị đến đâu rồi?”

“Mười lăm tỷ? Mười lăm tỷ cái gì chứ?” Tô Thắm mờ mịt.

Nhìn biểu cảm hoàn toàn không biết gì của Tô Thắm, Vương Nhất lại càng thêm chắc chắn phía sau có một tổ chức có một âm mưu to lớn.

Trương Lượng tiếp tục hung hăng uy hiếp: “Chuyện lúc trước coi như tôi nhận thua, nhưng mà chuyện cô chữa bệnh cho ba tôi bị tàn phế thì là chuyện chắc chắn, nếu như còn không bỏ ra mười lăm tỷ bồi thường thì cô đợi mà ngồi tù đi.”