Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 172



Chương 172

Đối tượng chữa bệnh của cô ta là một người già bị cảm lạnh, theo lý mà nói loại bệnh nhẹ như cảm lạnh sẽ được giải quyết rất dễ dàng. Lý Tuyết Nhi kê mấy đơn thuốc đông y, không ngờ là người kia không chỉ không thể khỏi bệnh mà ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Vài ngày trôi qua, người kia đã thoi thóp, lần này người thân của ông cụ không muốn tiếp tục nữa, trực tiếp đến viện y khoa làm loạn một trận, nghe nói là còn đánh mấy giáo viên bị thương, chỉ mặt gọi tên đòi Lý Tuyết Nhi bồi thường tiền.

Trường học sợ xảy ra chuyện, thế là liền đuổi học Lý Tuyết Nhi.

“Bọn họ muốn tôi bồi thường mười lăm tỷ, trong vòng ba ngày phải gửi vào trong tài khoản ngân hàng của bọn họ, nhưng mà tôi chỉ là sinh viên đại học thì lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” Lý Tuyết Nhi ưu sầu không thôi.

Vương Nhất gật gật đầu, đúng là như vậy. Mặc dù gia thế của Lý Tuyết Nhi hiển hách, nhưng mà tiền tiêu vặt mỗi tháng cũng chỉ có khoảng sáu trăm triệu mà thôi.

Số tiền đó đối với người bình thường mà nói là một số tiền cao ngất ngưỡng, nhưng mà đối với Lý Tuyết Nhi mà nói, đó chỉ là tiền tiêu vặt trong vòng một tháng.

Cộng với việc bình thường Lý Tuyết Nhi dùng tiền vung tay quá trán đã quen, mỗi tháng cơ bản đều tiêu sạch, cô ta chắc chắn không thể bỏ ra nổi mười lăm tỷ.

“Cho nên cô liền muốn đẩy chuyện này lên trên người chị cô?” Vương Nhất lườm Lý Tuyết Nhi, lên giọng chất vấn.

Lý Tuyết Nhi chột dạ đỏ mặt, nhưng mà vẫn nhỏ giọng lầm bầm: “Bình thường chị tôi rất thương tôi, còn là một phú bà, đừng nói là tiền tiết kiệm, ngay cả mấy món đồ trang sức mà trước đó chị tôi mua bán ra ít nhất cũng năm sáu mươi tỷ rồi.”

“Đủ rồi!”

Giọng điệu của Vương Nhất có hơi lớn, Lý Tuyết Nhi lập tức bị dọa run lên một cái, có hơi ấm ức mà cúi đầu.

Đau đầu xoa xoa khóe mắt nhức mỏi, Vương Nhất bất đắc dĩ mà nói: “Tôi sẽ giải quyết chuyện này giúp cho cô, nhưng mà cô phải đồng ý với tôi, từ nay về sau không cho phép làm ra loại chuyện này nữa, càng không thể đến nhà chị gái cô mà trộm đồ, cô làm như vậy là làm tổn thương trái tim chị gái cô, có biết không hả?”

Lý Tuyết Nhi lại mang theo vẻ mặt không tin: “Anh ấy hả? Anh giải quyết như thế nào, anh có thể giúp tôi tìm ra mười lăm tỷ trong vòng ba ngày?”

“Cô đừng có quan tâm.”

Vương Nhất lạnh mặt: “Ngày mai đến đại học Thiên An với tôi, tôi sẽ nói với giáo viên hướng dẫn của cô.”

“Làm hư luôn thì có…”

Lý Tuyết Nhi bĩu môi, vẻ mặt không vui.

“À đúng rồi, lúc chữa bệnh cho ông cụ đó, cô kê thuốc đông y gì vậy?” Vương Nhất đột nhiên lại hỏi.

Đây chính là vấn đề mấu chốt, nếu như phương thuốc mà Lý Tuyết Nhi kê không sai, vậy thì là do vấn đề của thuốc.

Lý Tuyết Nhi vội vàng trả lời: “10g bạch thược, 10g quế, 10g phục linh, 6g cuống quýt.”

Vương Nhất gật đầu, những thứ này đúng là dược liệu đông y dùng để trị bệnh cảm lạnh, mà từ dáng vẻ trả lời nhanh chóng của Lý Tuyết Nhi, có thể nhìn thấy được cô ta đã nhớ kỹ trong lòng.

Ở bên phía Lý Tuyết Nhi không có vấn đề, vậy thì vấn đề nằm ở thuốc.