Cầu Đạo

Chương 130: Hạo Nguyệt Chân quân trợ giúp



Nhìn đến năm ngàn điểm cống hiến cứ như thế biến mất khỏi túi riêng, Hạo Nguyệt Chân quân biểu hiện từ đầu đến cuối biểu hiện lạnh nhạt, không hề để tâm, tựa hồ như mất đi là năm viên Linh thạch chứ không phải năm ngàn điểm cống hiến.

"Đa tạ đạo sư." Năm người Trần Nguyên khom người hành lễ. Đổi lại là bất cứ ai, đột nhiên nhiều ra một số điểm cống hiến lớn đến như vậy, đều sẽ cao hứng, cười đến không ngậm được miệng. Ngay cả Trần Nguyên cũng không che giấu được nét kinh hỉ; một mực lạnh nhạt Thanh Uyển tiên tử khóe miệng không tự chủ giương lên.

Có lẽ, ngoại lệ duy nhất chính là vị kia, để cho người ta cảm thấy thần bí nhất Giao Châu Yêu nữ. Nàng từ đầu đến cuối biểu lộ so với Hạo Nguyệt Chân quân còn lạnh nhạt hơn, khiến cho vị Lục phẩm đỉnh phong Chân quân này không khỏi nhìn nhiều hai mắt.

Bất quá cũng chỉ như thế mà thôi. Nàng đường đường một vị Lục phẩm đỉnh phong đại lão, đã nửa bước đặt chân vào cảnh giới Thất phẩm Tôn giả, luôn không có khả năng nhìn chằm chằm một tên tiểu bối.

Khẽ gật đầu đáp lại năm người, Hạo Nguyệt Chân quân nới tiếp: "Một chuyện tiếp theo, Luyện Thần phong đã thành lập, bản tọa đã y theo hứa hẹn trước đó, để cho các ngươi trở thành đệ tử hạch tâm của Thái Linh học viện nội viện. Theo như ước định trước đó, mỗi người trong các ngươi có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của Luyện Thần phong.

Các ngươi đều đã biết, học sinh nội viện phân chia làm bốn đẳng cấp, từ thấp đến cao lần lượt là: phổ thông, tinh anh, hạch tâm và thân truyền. Mỗi một cấp độ được nhận lấy đãi ngộ, quyện hạn ưu tiên cùng địa vị khác biệt hoàn toàn. Các ngươi hiện nay, tuy là hạch tâm đệ tử, tại trong hàng ngũ tân sinh cũng là đúng ở vị trí cao nhất loại kia. Thế nhưng đây cũng không phải kết quả tốt nhất các ngươi có thể đạt tới. Đối với người khác khó khăn, riêng biệt đối với các ngươi liền đơn giản hơn nhiều. Không những thế, trở thành Thần Luyện phong thân truyền đệ tử, mỗi năm khoản ưu đãi một ngàn điểm cống hiến sẽ được nâng lên thành hai ngàn."

Năm người Trần Nguyên nghe vậy, nội tâm khẽ giật mình, trong lòng ý động không ngớt. Quyền hạn và sự ưu đãi Thái Linh nội viện dành cho thân truyền đệ tử là không phải bàn cãi. Không chỉ là nội viện, mà đi khắp Nam Hoàng vực, chỉ cần mang lên biệt hiệu Thái Linh học viện thân truyền đệ tử, tại bất cứ đâu đều nhận được sự kính trọng, đãi ngộ cao nhất cùng sự ngưỡng mộ và ưu tiên ở mức khó mà hình dung. Ngoài ra, để Trần Nguyên đám tân sinh này thổn thức chính là khoản hai nghìn điểm cống hiến mỗi năm. Một ngàn điểm đã là cự kỳ nhiều với bọn hắn, hai ngàn điểm chính là khó có thể tưởng tượng nổi.

Bất quá, năm người Trần Nguyên chưa có một ai vội vã đồng ý. Bọn hắn hiểu, trên đời không có bữa trưa miễn phí. Bất cứ lựa chọn nào đều cần có sự cân nhắc chu toàn trước khi đưa ra quyết định cuối cùng.

Quả nhiên, Hạo Nguyệt Chân quân ngay sau đó bổ sung: "Tuy nhiên, trở thành thân truyền đệ tử không có dễ dàng như vậy. Nếu không, Thái Linh nội viện thân truyền đệ tử liền không còn đáng giá. Muốn thành thân truyền đệ tử, cần đạt được hai yêu cầu.

Yêu cầu thứ nhất, đó chính là vượt qua khảo nghiệm của bản tọa. Khảo nghiệm này không đơn giản, thời gian cũng không ngắn. Bản tọa dự định sử dụng thời gian năm năm tính từ bây giờ làm mốc. Trong năm năm này, người tham gia khảo nghiệm không chỉ bị bản tọa kiểm tra tiến độ tu luyện, kiểm trắc ngộ tính, khảo sát tâm tính cùng đạo tâm, mà còn bị bản tọa giao phó cho nhiệm vụ cần hoàn thành, có đôi khi là nhiệm vụ ẩn mà bản tọa không công bố; đến lúc đó tùy xem phản ứng cùng đối sách của các ngươi trong tình huống không có sự chuẩn bị từ trước. Thời gian năm năm vừa kết thúc, bản tọa sẽ căn cứ theo kết quả kiểm tra cùng mức độ hoàn thành nhiệm vụ để đánh giá xem các ngươi có vượt qua hay không.

Điều kiện thứ hai của bản tọa, muốn trở thành Thần Luyện phong thân truyền đệ tử, yêu cầu tiên quyết là bái bản tọa vi sư, từ đó về sau tuyệt đối trung thành với bản tọa và Thái Linh học viện."

Hạo Nguyệt Chân quân vừa dứt lời tâm tình kích động của bọn người Trần Nguyên lập tức sụt giảm đi phân nửa.

Yêu cầu thứ nhất không có gì quá đáng, bọn hắn không ngại khảo nghiệm. Vượt qua khảo nghiệm để trở thành thân truyền đệ tử là điều bọn hắn biết chắc chắn phải làm. Thân truyền đệ tử là cấp bậc học sinh cao nhất của Thái Linh học viện, nào có dễ dàng đến tay đến như vậy. Nếu không, chính như Hạo Nguyệt Chân quân nói ra, Thái Linh nội viện cái này thân truyền đệ tử quá không đáng giá, danh không xứng với thực, không cần làm cũng được.

Chân chính để cho đám người Trần Nguyên khó khăn là điều kiện thứ hai, trở thành đệ tử Hạo Nguyệt Chân quân, trung thành tuyệt đối với Thái Linh học viện và sư phụ. Theo lý mà nói, yêu cầu này của nàng không quá đáng. Trái ngược lại, hết thảy mọi sơn phong, mọi đạo sư đều có yêu cầu tương tự đối với bất kỳ vị đệ tử nào trước khi tấn thăng làm thân truyền. Không trung thành với Thái Linh học viện, không chân chính buộc lại với Thái Linh học viện cùng một chỗ, Thái Linh học viện dựa vào cái gì cung cấp cho ngươi mức đãi ngộ cao nhất?

Có thể, mỗi một người tại trong Yên Nhiên cung này đều xuất thân không tầm thường, lai lịch không nhỏ chút nào, như thế nào lại dễ dàng dứt bỏ, triệt để trở thành người Thái Linh học viện?

Hàn Tường Minh và Liễu Viễn Duệ đứng phía sau là Tông môn và Vương triều, hai người bọn hắn đều là hy vọng quật khởi của mỗi thế lực, là niềm tin cho thế lực sau lưng bọn hắn có thể tiến thêm một bước. Tông môn và Vương triều đã đầu tư không ít tài nguyên vào bọn hắn, bọn hắn như thế nào có thể từ bỏ? Ngay từ đầu, mục đích đến Thái Linh học viện của bọn hắn chỉ là lịch luyện mà thôi, không phải để đầu nhập.

Trần Nguyên ngược lại không có ràng buộc lớn như thế. Thế nhưng, kể từ khi biết ba ngàn thế giới rộng lớn nhường nào, tầm mắt của hắn cũng trở nên cao hơn, mục tiêu của hắn trong tu hành cũng trở nên xa hơn, Thái Linh học viện không phải là đích đến của hắn, mà chỉ là một trạm dừng chân tạm thời mà thôi.

Lại nói, bái sư trong tu chân giới có thể mang nhân quả lớn lắm. Trần Nguyên không muốn bị những sự vật, con người này trói buộc quá chặt.

Giao Châu Yêu nữ biểu cảm lạnh nhạt chưa hề phản ứng với lời nói của Hạo Nguyệt Chân quân. Nàng chưa từng cân nhắc qua chuyện bái sư.

Người duy nhất sinh ra ý động là Thanh Uyển tiên tử. Luận đến lai lịch, luận đến mục đích gia nhập Thái Linh học viện, luận đến tình huống, nàng là người có động cơ lớn nhất trở thành thân truyền đệ tử. Bất quá, vì thận trọng, nàng chưa từng vội vã đáp ứng.

Biểu lộ của cả năm người Trần Nguyên, Hạo Nguyệt Chân quân đều thu hết vào tâm mắt. Nàng không có tức giận vì sự chần chờ của năm người. Hết thảy đều nằm trong dự tính trước của nàng. Hạo Nguyệt Chân quân giờ đây mới nói: “Bái sư và trở thành thân truyền đệ tử là sự tình quan trọng, không những ảnh hưởng đến tiền đồ tương lai của các ngươi mà còn liên lụy tới gia tộc, tông môn phía sau mỗi người các ngươi. Bản tọa không làm khó các ngươi. Bản tọa cho các ngươi ba ngày thời gian suy nghĩ. Nếu như muốn trở thành thân truyền đệ tử, bái bản tọa vi sư, ba ngày sau đến tìm bản tọa.”

“Vâng, thưa đạo sư.” Năm người cung kính đáp lại.

Hạo Nguyệt Chân quân lần nữa khe khẽ gật đầu. Nàng nói: “Chuyện tiếp theo cần đề cập liên quan đến tương lai mấy năm tu hành của các ngươi. Theo thông lệ của nội viện đến nói, khoảng thời gian ba năm sau khi tân sinh gia nhập sơn phong là thời gian để các tân sinh củng cố tu hành cùng làm quen điều kiện sinh hoạt nội viện. Ba năm này, các tân sinh không tham gia làm thực hiện nhiệm vụ, cũng không được tự ý rời khỏi phạm vi nội viện, trừ khi được sự cho phép của đạo sư. Ba năm này, nhiệm vụ chủ yếu của tân sinh là tu hành, tận lực vững chắc cơ sở, gia tăng căn cơ và thực lực, làm chuẩn bị cho tương lai sau này. Cũng trong khoảng thời gian này, các sơn phong sẽ liên tục phái ra các đạo sư, thay phiên nhau giảng đạo cho tân sinh, cung cấp công pháp, tận tình chỉ điểm tân sinh tu hành, tư vấn tu luyện thuật pháp và định hình cho hướng đi tương lai. Cho nên, Thái Linh học viện đối với tân sinh ba năm đầu được xưng là ba năm trù bị.”

Dừng lại, nàng hướng về năm người Trần Nguyên, cảm nhận trong từng người bọn hắn thể nội linh lực hùng hậu, cuồn cuộn không dứt, vượt xa tu sĩ cùng cảnh giới, nàng nói ra: “Nhưng tại bản tọa xem ra các ngươi không giống tân sinh thông thường. Các ngươi từng người đều thiên tư xuất chúng, tốc độ tu hành nhanh chóng. Đáng khen là căn cơ dị thường vững chắc, khí tức trên thân nội liễm trầm ổn, rõ ràng tu hành từng cảnh giới đều có thời gian lắng đọng, không xúc động vội vàng. Điều này nói rõ, mỗi người các ngươi đều có truyền thừa của riêng mình, con đường tu hành đã định hình sẵn, không cần bản tọa thay các ngươi chỉnh sửa, đề điểm. Ba năm trù bị này, không đến bản tọa hỗ trợ, các ngươi cứ theo lối cũ tu hành, chỉ cần không mắc phải sai lầm lớn, ắt sẽ ổn thỏa.”

Hạo Nguyệt Chân quân lời nói không có chút nào sai lầm. Trước không cần đề cập tới Trần Nguyên. Giao Châu Yêu nữ lai lịch bất phàm, sau lưng bối cảnh hùng hậu kinh khủng, không đến phiên nàng một cái Lục phẩm Chân quân chỉ đạo tu hành.

Hàn Tường Minh và Liễu Viễn Duệ ngược lại khá tốt, sau lưng bọn hắn là cường đại Tông môn và Vương triều. Mặc dù những thế lực này không đi ra nổi Lục phẩm Chân quân, thế nhưng tích lũy hàng vạn năm nội tình, tìm ra truyền thừa phù hợp cho hai người là vẫn có khả năng. Bọn hắn tu luyện truyền thừa này đã có hai mươi năm có dư, đánh căn cơ từ khi tuổi chưa lên năm, cơ thể đã sớm thích nghi với công pháp đó, hiện tại nếu như Hạo Nguyệt Chân quân mạnh mẽ cưỡng ép nhúng tay, ngược lại hóa hay thành dở.

Thanh Uyển tiên tử cũng là như vậy. Nàng mặc dù xuất thân không sánh bằng hai người trước, thế nhưng khí tức trên thân không yếu kém hơn chút nào, thể nội linh lực vận chuyển phi tốc nhanh, độ tinh thuần cũng cực kỳ cao. Điều này khẳng định, công pháp nàng tu luyện cực kỳ huyền ảo, tinh diệu. Nàng cũng là có cơ duyên cho riêng mình.

Cho nên mới nói, ba năm trù bị, đệ tử Thần Luyện phong đều có thể tự mình làm nấy. Hạo Nguyệt Chân quân nhiều nhất chỉ có thể chỉ điểm vài câu mà thôi.

Trầm mặc một lát, nàng bổ sung: “Bản tọa thân là đạo sư của các ngươi, cũng là đạo sư hướng dẫn duy nhất của các ngươi tại Thái Linh nội viện. Ba năm trù bị quan trọng không thể xem thường, ta lại không thể giúp các ngươi quá nhiều, này cũng không ổn…

Như vậy đi, các ngươi có yêu cầu gì cần bản tọa trợ giúp, chỉ cần không quá đáng, bản tọa sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của các ngươi. Này cũng coi như là bản tọa bù đắp thua thiệt cho các ngươi.”

Nói xong, ánh mắt của nàng hướng về năm người phía dưới. Năm người sau đón lấy ánh mắt của nàng, trong nội tâm lại có một trận vui vẻ. Đạt được một vị Lục phẩm Chân quân đỉnh phong trợ giúp một yêu cầu, như thế so ra có lời hơn quá nhiều nếu so sánh với học sinh các phong khác. Không nói đến các phong ấy có đi ra nổi nhân vật cấp Lục phẩm Chân quân hay không, tân sinh bọn hắn muốn gặp mặt Ngũ phẩm Chân nhân cũng là một kiện chuyện khó khăn vô cùng. Đạo sư giảng đạo tại các phong, đại đa số đều là tầng lớp Tứ phẩm Thượng nhân mà thôi.

Lục phẩm cùng Tứ phẩm, chênh lệch sao mà lớn, nói là trời và đất cũng không quá đáng.

Hạo Nguyệt Chân quân không có thời gian ngồi xem các tân sinh kinh hỉ. Nàng bắt đầu từ Giao Châu Yêu nữ, người ngồi tại phía trong cùng, bên trái, nói ra: “Thiên Lan, ngươi là người tại đây tu vi tối cao nhất. Bắt đầu từ ngươi trước đi. Trong thời gian này, ngươi có cần bản tọa trợ giúp điều gì? Cứ nói, đừng ngại. Bất luận là công pháp, kinh thư, linh thạch, đan dược, pháp thuật, động phủ, pháp khí, nhân mạch quen biết... hay có chỗ nghi hoặc trong tu hành, đều có thể nói ra, bản tọa sẽ tận lực đáp ứng ngươi.”

Thiên Lan là tên thật của Giao Châu Yêu nữ. Trần Nguyên không chắc, đây có phải là tên thật của nàng hay không. Khởi Nguyên nhãn đối với nàng chưa bao giờ có tác dụng; nguyên nhân có thể do Khởi Nguyễn nhãn của hắn chưa thành thục, cũng có thể do thực lực thật sự của nàng quá mạnh, hoặc cũng có thể do nàng đặc thù. Bất quá, không quan trọng, người ta đều quen gọi nàng với danh hiệu Giao Châu Yêu nữ; ngược lại, danh tự Thiên Lan không mấy người sử dụng.

Dưới con mắt tò mò của bốn người Trần Nguyên, Thiên Lan không có chút bối rối nào. Nàng khẽ nhíu mày, lâm vào trầm tư suy nghĩ. Chừng mười hơi thở sau, nàng mới ngẩng đầu lên, đối với Hạo Nguyệt Chân quân nói ra: “Đạo sư, ta tu luyện một môn công pháp đặc thù. Môn công pháp này có thể mượn nhờ tham ngộ các bộ kinh thư, gia tốc tu hành. Vì thế, nếu như có thể, đạo sư có thể chỉ cho ta mượn một bộ kinh thư tốt.”

Hạo Nguyệt Chân quân nghe vậy, nhẹ gật đầu, không suy nghĩ gì thêm. Nàng rơi vào trầm tư, không biết nên đưa cho đứa trẻ này bộ kinh thư nào tương đối phù hợp. Ba người Hàn Tường Minh nghe đến đó cũng là mất đi hứng thú. Duy để cho bọn hắn thấy kinh ngạc là vị này tham ngộ kinh thư để mạnh lên, nhiều khả năng thuộc về Nho Gia tu hành, bất quá, đối phương chẳng có lấy một điểm khí chất nào của Nho Gia.

Duy nhất chấn kinh là Trần Nguyên.

Rốt cuộc hắn biết, nguyên nhân trước đó thật lâu, tại Viên Minh thành, lần đầu tiên nhìn thấy nàng, hắn có cảm giác quen thuộc; cùng với lần thứ hai gặp lại nàng, cảm giác sinh ra cộng minh từ nơi sâu xa bên trong thân thể hắn khi đối mặt nữ nhân này.

Công pháp người này tu luyện, tuyệt đối có liên quan tới Khởi Nguyên kinh xuất hiện trong đầu hắn.

Từ tình huống trước mắt đến xem, hắn không dám chắc, sự liên quan này chặt chẽ đến mức nào. Chỉ là có nguồn gốc xuất xứ tương đồng? Hay là chỉ chia sẻ chung lý niệm, triết lý? Hay thậm chí, nàng cũng sở hữu một bản khác Khởi Nguyên kinh?

Trần Nguyên không rõ ràng. Hắn không có cách nào xác nhận được sự thật này. Hắn thậm chí còn không có cách nào biết rõ, lời nói của nàng đối với Hạo Nguyệt Chân quân là thật hay giả, rằng nàng chỉ có thể cảm ngộ kinh thư, hay còn có thể thông qua thiên địa vạn vật cảm ngộ đại đạo như hắn. Hắn không biết.

Hết thảy đều là mơ hồ.

Bất quá, hắn dám nói chắc chắn, nàng tu luyện có liên quan đến khởi nguyên kinh. Hắn có linh cảm, chỉ cần thông qua nàng, hắn có thể biết đến rất nhiều bí mật mà hắn muốn biết, bao quát Khởi Nguyên kinh, thậm chí là có thể giải thích vì sao bộ kinh thư này xuất hiện trong đầu hắn.

Và có lẽ, cả lai lịch của chính hắn nữa.