Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1499: Thần thú giãy giụa (21)



Từ ngày Ninh Thư đánh cho Ấn Thiên lâm vào ngủ say một lần nữa, thì quan hệ giữa Ninh Thư và Ngọc Lưu Li đã đóng băng luôn rồi.

Cho dù Ngọc Lưu Li đi tới nơi nào cũng không thèm kêu Ninh Thư.

Còn linh hồn Ninh Thư bị thương nặng, sắc mặt tới nhợt như quỷ, đi đường đều 'nhược liễu phù phong' (nhành liều phất phơ trước gió).

Không khác gì phiên bản nữ của Lâm Đại Ngọc. (nhân vật nam trong phim 'Hồng Lâu Mộng')

Ngọc Lưu Li không muốn thấy nàng, Ninh Thư cảm thấy thực tốt.

Trong khoảng thời gian này Ninh Thư vẫn luôn tu luyện, nhưng mà thương tổn linh hồn không phải dễ dàng giải quyết như vậy.

Chỉ có thể chờ Ngọc Hùng Phi tìm được dược liệu luyện đan.

Ngọc Lưu Li làm lơ Ninh Thư, ngay cả khi đến học viện thí luyện cũng không gọi Ninh Thư đi cùng.

Lần này thí luyện ở học viện phải mất vài ngày.

Ninh Thư không hề có chút nóng nảy, bởi vì Ngọc Lưu Li căn bản sẽ không chết, luôn có thể gặp dữ hóa lành.

Trong khi nàng muốn ở nhà chờ luyện đan.

Nàng muốn nhanh chóng giải quyết cho xong khế ước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì lần đi ra ngoài này, Ngọc Lưu Li sẽ lại khế ước được một thần thú cường đại.

Đến lúc đó thì nàng sẽ thật sự phải bị mạt sát.

"Công tử, gia chủ mời người qua đó một chuyến." Nha hoàn vào phòng hướng Ninh Thư hành lễ nói.

Trong lòng Ninh Thư vui vẻ, nhất định là đã gom đủ dược liệu.

Ninh Thư hướng nha hoàn nói một tiếng tạ, chuẩn bị đi đến thư phòng của Ngọc Hùng Phi.

"Công tử, để nô tỳ dẫn đường cho người." Nha hoàn hướng Ninh Thư nói: "Công tử nhất định không biết thư phòng của gia chủ ở nơi nào đâu, để nô tỳ dẫn đường đi."

Ninh Thư:......

Ninh Thư kéo kéo khóe miệng, bị ánh mắt của tiểu nha hoàn nhìn như vậy, thật nói không nên lời câu tự tuyệt, gật gật đầu, "Vậy ngươi dẫn đường đi."

Nha hoàn đi phía trước dẫn đường, đi về phía thư phòng của Ngọc Hùng Phi.

Dọc trên đường đi nha hoàn không ngừng cùng nói chuyện với Ninh Thư, ngẩng đầu lên nhìn Ninh Thư, khi nhìn mặt Ninh Thư, trong mắt còn hiện lên ngôi sao.

Ninh Thư:......

Bị đồng tính nhìn như vậy, Ninh Thư cảm thấy thực xấu hổ.

Ta chính là thần thú a, vì sắc đẹp mà đến mệnh cô nương cũng từ bỏ sao......

Được cái gương mặt này cũng thật đẹp, đi đến nơi nào cũng có người nhìn xem.

Nha hoàn dẫn Ninh Thư đến trước cửa thư phòng nhưng không dám đi theo vào.

Ninh Thư đẩy cửa thư phòng, nhìn thấy Ngọc Hùng Phi hỏi: "Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong rồi sao?"

"Đã tốt, trong gia tộc không có, ta đều phải tới cửa hàng mua."

Ninh Thư gật gật đầu, "Vất vả rồi, hiện tại dẫn ta đi luyện đan đi."

Ngọc Hùng Phi mở cửa mật thất, trong thư phòng có một thông đạo bí mật. Thông đạo này dẫn tới một tòa nhà nhỏ.

"Đây là tòa nhà mà ta đã đặt mua, hoàn cảnh thanh u, thực thích hợp để ngươi luyện đan."

Ninh Thư nhìn đan lô trong lòng, không ít dược liệu.

Đều là một ít dược liệu 'thiên tài địa bảo' khó có được, còn dùng hộp ngọc để đựng.

"Lão phu liền canh gác bên ngoài." Ngọc Hùng Phi hướng Ninh Thư nói, thần sắc có chút chờ mong cùng thấp thỏm.

Để gom đủ mấy thứ này, ông đã phải hao tổn sức lực rất lớn.

Nếu thần thú này thật sự có thể luyện chế ra đan dược, đó chính là luyện đan sư, tóm lại có được một luyện đan sư đối với gia tộc có chỗ lợi.

Ninh Thư thả Hỏa Dương Lực ra dẫn vào lò, sau đó bắt đầu chậm rãi phóng dược liệu vào trong đan lô, phóng xuất tinh thần lực ra để theo dõi toàn bộ quá trình diễn biến trong đan lô.

Ninh Thư phóng xuất ra tinh thần lực, đầu óc đau giống như bị kim đâm, nhưng Ninh Thư đều phải cắn răng chịu đựng.

Chỉ cần luyện chế ra thần đan là có thể nghỉ ngơi, đan dược có thể chữa trị linh hồn và tinh thần, khiến cho linh hồn kiên cường dẻo dai.

Như vậy khi đối phó với tiểu cầu sẽ không sợ linh hồn bị tổn hao, bị tổn hao liền trực tiếp cắn đan dược.

Dưỡng thần đan là loại đan dược tương đối cao cấp, Ninh Thư cần thiết phải thời thời khắc khắc chú ý tình huống trong đan lô, nếu thất bại, thì dược liệu chỉ còn lại một phần, dược liệu dự phòng cũng không có.

Chẳng qua lúc trước bị Ngọc Lưu Li trừng phạt, nên hiện tại linh hồn ở trong tình trạng không quá tốt, Ninh Thư cơ hồ cắn chặt răng lại mà chống.

Dưỡng thần đan rất khó luyện chế, dù sao cũng là đan dược nhằm vào linh hồn.

Ninh Thư cũng không biết mình đã ngây người ở trong phòng bao lâu, chỉ biết trới tối lại sáng, sáng lại tối.

Đôi mắt Ninh Thư đều hồng tơ máu, thật muốn ngã vật xuống mà nghỉ ngơi một hồi.

May sao nghe thấy được trong đan lô truyền ra hương đan dược, tinh thần Ninh Thư thoáng chốc phấn chấn lên.

Chỉ ngửi mùi đan dược, Ninh Thư đã cảm giác trong lòng vô cùng thoải mái.

Ra đan hương, Ninh Thư cũng không mở lò ra vội, mà chậm rãi uẩn dưỡng.

Ngọc Hùng Phi ở ngoài cửa phòng cũng đã ngửi thấy mùi đan hương, ánh mắt sáng lên, nắm tay này nện lên lòng bàn tay kia.

Thật tốt quá, Bổ Thiên Đan có hi vọng rồi.

Có thể giúp cho Ngọc Linh Lung tu luyện lại một lần nữa, trong lòng Ngọc Hùng Phi vẫn thật cao hứng.

Tuy rằng hắn thích nhất là Ngọc Lưu Li, nhưng nếu Ngọc Lưu Li còn ở, thì Ngọc gia sẽ không được sống yên ổn.

Hơn nữa, hiện tại có phải Ngọc Lưu Li là Ngọc Lưu Li thật hay không, còn chưa có biết chắc đâu.

Thời điểm mở lò ra, Ninh Thư ẩn ẩn toát ra vui sướиɠ trong lòng, giống như ngọn cỏ xanh mướt toát ra chồi non từ trong lòng đất.

Ninh Thư mở nắp lò, đan hương càng thêm nùng liệt, dưới đáy lò có sáu viên đan dược tròn xoe.

Còn ẩn tỏa nhiệt khí.

Ninh Thư nhanh chóng đem đan dược bỏ vào trong chai, sau đó tắc ngay một viên vào trong miệng.

Dưỡng thần đan vừa vào miệng, hóa thành một cổ nhiệt lưu len lỏi khắp mọi ngóc ngách trong thân thể.

Ngay sau đó, Ninh Thư cảm giác một cổ mát lạnh dung nhập vào trong linh hồn, thoải mái đến Ninh Thư sắp phải thăng thiên.

Hơn nữa, cảm giác ẩn ẩn đau cũng chậm rãi biến mất.

Trên miệng Ninh Thư lộ ra tươi cười, đã lâu không có cảm giác tinh thần phấn chấn như vậy.

Đôi mắt Ninh Thư tỏa sáng, không hề có một chút bộ dáng thức khuya vài ngày.

Ninh Thư mở cửa ra, chắn chắn ánh sáng bên ngoài, Ngọc Hùng Phi vội vàng hỏi: "Thành công rồi sao?"

Ninh Thư gật gật đầu, "Đan dược mà ta yêu cầu đã thành công, ta cần nghỉ ngơi một thời gian, tiếp theo sẽ luyện Bổ Thiên Đan."

"Dạ, hảo hảo nghỉ ngơi, luyện đan là sự tình thực vất vả."

Ninh Thư được Ngọc Hùng Phi an bài phòng để nghỉ ngơi.

Hiện tại tinh thần phấn chấn, thử cùng đấu một trận với tiểu cầu trong ý thức hải xem.

Ninh Thư trào ra tinh thần lực cùng linh hồn lực, chuẩn bị bao bọc lấy tiểu cầu.

Tiểu cầu chấn động một chút, trực tiếp đánh tan lực lượng của Ninh Thư ra.

Ninh Thư 'phốc' rồi hộc ra một búng máu, linh hồn giống như một trang giấy bị xé rách.

Ninh Thư lại nhanh chóng ăn vào một viên dưỡng thần đan, dưỡng thần đan chữa trị linh hồn Ninh Thư, chỗ bị xé rách đau đến thống khổ chẫm rãi biến mất.

Xem ra cần phải lâu dài chuẩn bị thứ này.

Ninh Thư mở cửa, hướng Ngọc Hùng Phi nói: "Ngươi giúp ta tùm thêm dược liệu luyện dưỡng thần đan, mỗi lẫn luyện ra một mẻ dưỡng thần đan, sẽ giúp ngươi luyện một loại đan dược."

"Về sau Ngọc gia cần luyện chế đan dược gì, ta sẽ tận lực hỗ trợ."

Ngọc Hùng Phi gật gật đầu, "Ta tận lực, chỉ là dược liệu của dưỡng thần đan quá trân quý."

Ninh Thư giật giật cổ, hiện tại cần luyện chế Bổ Thiên Đan cho Ngọc Linh Lung.

Đã luyện chế thành công dưỡng thần đan một lần, đến lần luyện Bổ Thiên Đan sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Hơn nữa tinh thần no đủ, luyện đan nhẹ nhàng hơn.

Lúc thành Bổ Thiên Đan, mặt trên đan dược cư nhiên có đan văn.

Chỉ có đan dược phẩm chất cao mới có đan văn.

Lại còn có được tới tám viên.

Trong lòng Ninh Thư vui mừng, thuật luyện đan của mình đã tiến bộ thêm một bước.

Thật không uổng công trước kia nàng vất vả đi theo Rong Biển học luyện đan như vậy.

Ninh Thư vô cùng thỏa mãn trong lòng, càng thấy vui mừng chính là, kỹ năng mà nàng có lại một lần nữa giúp nàng thoát khỏi cảnh khốn cùng.

Trời cao không phụ nàng a.

Ninh Thư đem Bổ Thiên Đan còn đang nóng hầm hập bỏ vào trong bình ngọc, nha đầu Ngọc Linh Lung kia được cứu rồi.