Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 187: Nữ nhân thần bí



Mân Huyên vừa ở công ty xuống dưới lầu, liếc mắt một cái liền nhìn thấy xethể thao của Chỉ Dao đậu ở chỗ này, đi ở phía sau nàng là các đồng sự vừa mới ởvăn phòng nói chuyện phiếm, không nghĩ làm cho bọn họ nhìn thấy xe Chỉ Dao ,bằng không chính mình thế nào cũng giải thích không rõ ràng lắm.

Nàng âm thầm hướng ánh mắt với Chỉ Dao, nhanh hơn cước bộ chạy đến hạ mộtbên, chờ đợi Chỉ Dao lái xe đi qua.

Tại đây trước nàng chưa bao giờ vào một công ty, nhưng nàng đã sớm mưa dầmthấm đất, biết rõ văn phòng có một ít bệnh chung, nơi đó vĩnh viễn là lời đồnđãi chuyện nhảm như nước chảy. Có một bạn bè giàu có như Chỉ Dao vậy, hơn nữalại là em gái của tổng giám đốc Giản Quân Dịch, lại không thể làm cho văn phòngđồng sự biết.

Chỉ Dao đem xe chạy đến trước mặt Mân Huyên , nhìn thấy Mân Huyên tránh ở câycột mặt sau tham đầu tham não, chạy nhanh xuống xe.“Mân mân, cậu nhìn ai vậy ?Như thế nào thần thần bí bí ?”

“Hư!” Mân Huyên làm cái động tác chớ có lên tiếng, nhìn đến vài đồng sự hướngđi ngược hướng một nhà ăn đi ăn cơm trưa , thế này mới phóng tâm mà đi ra.

“Mân Mân, cậu như thế nào sợ thành như vậy? Có phải hay không tân đồng sự bắtnạt cậu, cậu nói cho mình biết, mình gọi là ca ca đem bọn họ……”

Chỉ Dao xúc động đã nghĩ rút ra di động trong túi, Mân Huyên cầm tay nàng,vội vàng ngăn cản xuống .“Không phải vậy, Chỉ Dao, không phải như cậu tưởngtượng đâu,mình là sợ người khác biết thân phận của cậu, đã cho mình là thông quaquan hệ mới vào được tạp chí .”

“Nga, như vậy a!” Chỉ Dao thè lưỡi, biết chính mình hiểu sai .

“Đi thôi, chúng ta ăn cơm trưa đi, cậu muốn ăn cái gì, mình mời khách.” MânHuyên kéo Chỉ Dao , ngang khởi duyên dáng cằm, khó được hào phóng một hồi.

Chỉ Dao trượt con mắt chuyển động ba quang, nghiêng đầu suy nghĩ mộthồi,“Vậy đi nhà hàng trung đi, mình biết gần đây mới mở một nhà hàng,người đếnăn rất đông, mình cũng nghĩ đi nếm thử.”

“được, phải đi nơi đó,cậu dẫn đường.” Mân Huyên lôi kéo Chỉ Dao vui vẻ đi nhàhàng trên đường, kỳ thật nàng biết Chỉ Dao ăn quán cao cấp nhà ăn, nàng lần nàyđề nghị đi nhà hàng, hoàn toàn là chiếu cố đến nàng khô quắt hầu bao.

Chỉ Dao khi không khắc không vì nàng suy nghĩ, trong lòng cảm động như lấyphục thêm, này cũng càng thêm kiên định nàng thoát khỏi Doãn Lạc Hàn là cựcchính xác.

Thật tốt! Không bao giờ nữa dùng cùng Chỉ Dao cùng một chỗ khi, còn miễncưỡng cười vui, bao vây lấy một sự áy náy không thôi.

Nàng nghiêng đầu nhìn Chỉ Dao, rạng rỡ đôi mắt phiếm chân thành ánh sáng nhuhòa.“Chỉ Dao, chúng ta làm bạn bè tốt cả đời nha!”

Chỉ Dao cau tinh xảo khéo léo cái mũi,“Đương nhiên, Mân Mân, cậu đã quên sao?Chúng ta sớm nói qua phải cả đời làm bạn bè tốt.”

Mân Huyên thấp mâu cười cười, những lời này nàng đương nhiên biết các nàngtrước kia nói qua, chính là nàng từng đã phản bội Chỉ Dao, hiện tại nói nhữnglời này ý nghĩa là không đồng dạng như vậy, bên trong bao hàm là vô hạn áy náy của nàng nhưng sự giải thoát sau vô cùng thoải mái tâm tình.

Nhưng là này đó Chỉ Dao hiện tại cũng không biết, nàng cũng không muốn chonàng biết, hy vọng chuyện này từ nay về sau bị thời gian vùi lấp, trở thành mộtđoạn phủ đầy bụi trí nhớ.

“Đến rồi.” thanh âm Chỉ Dao trong veo kéo suy nghĩ của nàng, ngẩng đầu thấylà một nhà trang hoàng cực Trung Quốc , bên trong ngồi đầy khách, thoạt nhìn làhẳn là thực không sai.

Vừa đi đi vào, người bán hàng cũng thực nhiệt tình, vừa ngồi xuống liền đemđến chox các nàng điểm một ít đồ ăn.

Người bán hàng nhẹ nhàng nói câu,“Thỉnh chờ một chút, lập tức sẽ.”

Khi đưa lên cái chén, bên trong mùi lá trà thơm ngát xông vào mũi. Chỉ Daothử uống, cái miệng nhỏ, liên tục gật đầu,“Uống ngon thật!”

Nhìn bộ dáng Chỉ Dao ra vẻ lão luyện, Mân Huyên không khỏi cười ra tiếng ,nàng cúi đầu uống mấy ngụm, lập tức nghe được tiếng nói Chỉ Dao lộ vài phần khẩntrương ,“Mân Mân,mình nhìn thấy người quen , nên hay không đi qua chào hỏi?”

“Cái gì người quen?” Nàng nâng mi mắt lên, theo ánh mắt của Chỉ Dao, cùng vớicác nàng ngồi ở vị trí cách mấy bàn rõ ràng là có hai thân ảnh.

Một người phụ nữ trung niên quay mặt hướng về phía các nàng, đối phương cửchỉ tao nhã hàm súc, làn da trắng nõn bóng loáng, trên mặt cơ hồ nhìn không cónếp nhăn, nhìn ra thì biết là được chăm sóc rất tốt, là gương mặt mà nàng chưabao giờ gặp.

“Mân Mân, mình rốt cuộc nên hay không đi qua chào hỏi?” Chỉ Dao lại ở đèthấp tiếng nói hỏi nàng.

Không hiểu ra sao, Mân Huyên không khỏi quay đầu nhìn Chỉ Dao,“cô ta là quenbiết với gia đình cậu sao?”

“Không phải , là người đối diện với người phụ nữ kia!” Chỉ Dao thanh âm độtnhiên có chút cấp,“Nguy rồi, mình bị người phụ nữ kia thấy được.”

Mân Huyên xoay qua nhìn đến người phụ nữ đang cùng người đối diện kia nóicái gì, hơn nữa ngón tay cũng chỉ hướng về phía vị trí các nàng, nàng tiện đàthấy được người ngồi đối diện với người phụ nữ kia xoay người lại.

Người này là…… Lão bá,cha của Doãn Lạc Hàn, như thế nào lại trùng hợpvậy.

“Quên đi, nếu đã thấy, vẫn là đi lên tiếng trước. Về sau mình cùng Lạc ca cakết hôn , chính là người một nhà .” Chỉ dao thở dài, đứng lên, miệng còn tại lầubầu .

Đối nga, lão bá là cha chồng tương lai của Chỉ Dao, hiện tại bị thấy được,đương nhiên muốn đi chào hỏi, Mân Huyên lúc này mới nghĩ tới mặt này.

Đang lúc nàng thiểm thần hết sức, Chỉ Dao đột nhiên lại đây kéo nàng,“MânMân, theo giúp mình cùng đi !”

Nghe ra thanh âm của Chỉ Dao có điểm không tình nguyện, chẳng lẽ nàng cùngDoãn Lạc Hàn giống nhau, không thích cha hắn? Nhưng là nàng nhiều lần cùng lãobá tiếp xúc, ông ấy là một người hòa ái dễ gần, không giống như là cái bộ dángphiền toái.

Chỉ Dao quay sang như là nhìn thấy Mân Huyên nghi hoặc, vội vã giảithích,“Không phải , Mân Mân, mình không phải chán ghét cha của Lạc ca ca, là vìquan hệ của ông ấy với người phụ nữ đối diện kia, tóm lại, một hồi mình sẽ kểcho cậu.”

Đang nói chuyện, hai người cước bộ chạy tới bọn họ trước bàn, lão bá ánh mắtđầu tiên là nhìn nhìn Chỉ Dao, sau đó lại nhìn về phía Mân Huyên, trên mặt lộ ravẻ tươi cười thân thiết.