Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 86: Thằng nhóc này, thiếu giáo dục!



Cố Hi trở về phòng mình giống như một làn khói, cảnh tượng vài phút trước đã khiến cậu xấu hổ đến mức muốn chui xuống lỗ.

Điện thoại rung lên, liếc mắt nhìn là ảnh đại diện của Vinh Kinh, nhưng Cố Hi hoàn toàn không tiện xem.

Không bao lâu sau, cửa phòng bị gõ, Cố Hi thu dọn tâm tìm mở cửa, nhìn thấy Tạ Lăng vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn qua so với Vinh Kinh còn đứng đắn hơn.

Vốn là lửa thiêu đỏ ửng trên mặt còn chưa lui xuống, lần này mắt thường còn nhìn thấy được vẻ quẫn bách, khí tức thanh lãnh toàn thân tiêu tán hơn nửa: “Tạ, Tạ tiên sinh, vừa rồi tôi đi nhầm!” Trời ạ, cái cớ này sao mà nói ra zậy.

Tạ Lăng xách theo một hộp dụng cụ, bình tĩnh không gợn sóng hỏi cậu: “Không mở cửa sao?”

Cố Hi sững sờ nghiêng người sang, trên người Tạ Lăng có một cỗ khí tức người khác nhịn không được muốn thần phục, đang muốn đóng cửa lại, Tạ Lăng liền xoay người: “Một omega như cậu không có ý thức phòng bị?”

Cố Hi: “A?”

Tạ Lăng: “Khi ở một mình với Alpha, sao có thể đóng cửa, mở!”

Cố Hi lại yếu ớt mở ra, nếu đối phương không phải là ai trai có quan hệ đặc biệt thân mật với Vinh Kinh, cậu cũng không có khả năng tín nhiệm như vậy.

Cố Hi đang nghĩ, đã thấy Tạ Lăng đi vào phòng tắm. Lúc này Cố Hi mới ý thức được Tạ Lăng đến sửa cái vòi ‘hỏng’ cho cậu, bây giờ mới xấu hổ.

Hơn nữa, quan trọng nhất là Tạ Lăng là tổng giám đốc của một tập đoàn đa quốc gia, cư nhiên mang theo hòm công cụ đến sửa đồ cho cậu, ít nhiều làm cho người ta cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Cố Hi nhanh chóng chạy đến cửa phòng tắm, chắn ở phía trước: “Phòng tắm, trong phòng tắm còn đồ riêng tư của tôi, tôi, tôi đi vào thu dọn trước một chút.”

Tạ Lăng rất tự giác dừng lại, đối với giới hạn cùng omega, hắn vẫn luôn chú ý.

Tạ Lăng ra hiệu Cố Hi đều dọn xong thì nói hắn. Vì thế đoan chính đoan chính ngồi trên sofa phòng khách, lấy điện thoại di động ra bắt đầu trả lời tin tức quan trọng, sau đó like trạng thái của bạn bè tiểu đệ. Trong cuốn ‘Nếu ở chung với thời kì phản nghịch’ bên trong ghi rõ, muốn ở chung với mấy đứa nhóc kém tuổi, phải tham gia vào cuộc sống của chúc. Tạ Lăng cho là đúng.

Hôm nay bạn bè của tiểu đệ phát một vé xem phim, Tạ Lăng nhớ rõ là bộ ‘365 ngày của Lothal’, Vinh Kinh còn có một ấn bản đặc biệt, xem không biết mấy lần rồi, cư nhiên còn đến rạp chiếu phim xem lại. Tiểu đệ nhàn rỗi như vậy cư nhiên không thèm đến công ty giúp hắn?

Tạ Lăng có chút ghen tuông mà liếc nhìn Cố Hi. Cố Hi luôn cảm thấy tầm mắt Tạ Lăng có chút khác thường, không được tự nhiên đi vào nhà vệ sinh, đối với vòi nước hoàn hảo, đang suy nghĩ xem nên phá hư như thế nào mới có thể có vẻ đặc biệt tự nhiên.

Một lát sau, Vinh Kinh mang theo nhân viên bảo trì khách sạn tới, công nhân lập tức gia nhập đội ngũ sửa chữa, bọn họ hoàn toàn không nhận ra người xắn tay áo, nắm tuốc nơ vít vẻ mặt nghiêm túc là người thừa kế tập đoàn lớn.

Vinh Kinh và Cố Hi đứng ở phòng khách, còn lưu lại dư vị sau khi tỏ tình với nhau, chỉ là nhìn nhau đơn giản cũng lộ ra nhiệt độ triền miên.

Một đám người ở trong phòng tắm, phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ.

Thời gian phát tình của Cố Hi rất thường xuyên, trong khoảng thời gian này trong mắt tất cả Alpha, giá trị mị lực của cậu lại một lần nữa tăng vọt, giơ tay nhấc chân đều lộ ra phong tình độc đáo của Omega.

Đặc biệt là vị Alpha đã đánh dấu cậu, theo bản năng sẽ đem ánh mắt đặt ở trên người Omega của mình, chỉ là một lần nhìn nhau đơn giản, đều mang theo tia lửa thầm lặng.

Bạn biết hem, sau khi cực phẩm omega động tình, toàn thân hắn từ dung mạo, khí tức, ánh mắt hết thảy cơ hồ tất cả là dụ dỗ alpha đã đánh dấu hắn. Thậm chí mùi thơm da thịt, thần thái giơ tay nhấc chân, mõi một ngữ điệu nói chuyện, đều giống như một cái bẫy.

Vinh Kinh gian nan dời tầm mắt, tầm mắt dừng trên cái thùng chuyển phát nhanh đặt trên thảm nhung, chậm rãi nói: “Em…đừng dùng ánh mắt ấy nhìn anh, anh sơ..anh sẽ không khống chế được.”

Cố Hi cười đến ngây thơ, bên trong lộ ra tia yêu mị.

Cậu tiến lên một bước, Vinh Kinh lui về phía sau một bước.

Tiến lên nữa, Vinh Kinh lui về sau nữa.

Thẳng đến trước khi bị ép vào tru, Vinh Kinh không thể lui được nữa, liền thấy Cố Hi đã chậm rãi đi tới, tiến đến trên người anh, cũng không dán lên, chỉ là khí tức từ lồng ngực cậu tràn lên đến cổ, vươn đầu lưỡi đỏ tươi, liếm yết hầu anh mà cậu thích nhất một chút.

Mùi hương của hoa, quanh quẩn ở chóp mũi Vinh Kinh, đây là hương vị của Cố Hi. Một khi ở trên giường, đóa hoa này đột nhiên nở rộ, mùi thơm làm cho huyết mạch Alpha phun trào.

“Vậy, tại sao phải khống chế?” Cố Hi nhón chân lên, ánh mắt trực tiếp câu dẫn Vinh Kinh.

Vinh Kinh có thể cảm thấy mình đang dao động, ý chí lung lay sắp đổ, có vô số mảnh lông vũ lướt qua trên tâm hồ của anh.

Bàn tay mềm mại của Cố Hi đè lại ngực Vinh Kinh, ngón tay ở phía trên làm loạn, lại nói: “Tim anh đập thật nhanh nha, em tưởng anh vẫn không lay động đấy.”

Yêu tinh này!

Tay của Vinh Kinh trong phút chốc muốn nhấc lên, Cố Hi nhận ra được, giảo hoạt kéo giãn khoảng cách.

Chiêu lạt mềm buộc chặt này tuy rằng cũ, nhưng đối phó với Vinh Kinh thường hay cự tuyệt này, thì lại có hiệu quả kỳ lạ.

Bầu không khí vốn nóng rực, trong nháy mắt bị không khí hơi lạnh rót vào.

Cửa lớn vẫn luôn mở rộng, một trận khí hít vào, chính là Hạ Mạn Ni muốn ra ngoài ăn thịt nước kinh ngạc nhìn bọn họ, cũng không biết đứng ở đó bao lâu.

Nội tâm của cô điên cuồng rít gào, còn có ai!

Còn có ai có thể giống như cô xem tận mắt, vừa mới gia nhập nhóm CP Bắc Cực. Trên mặt Hạ Mạn Ni bình thản hướng hai người gật đầu, đi ra một đoạn dài, mới không tiếng động hò hét.

Vì sao Cố Hi lại dụ dỗ như vậy, omega cũng không chịu nổi.

Chuyện này quả thực có thể lấy ra làm tham khảo, khi nào mình mới giống như anh ta. Cái gì cũng không làm, chỉ dựa vào ánh mắt cùng ngôn ngữ cơ thể đã khiến Alpha cấp bậc như Vinh Kinh thiếu chút nữa phá công?

Vì sao Vinh Kinh lại nắm chạt như vậy? Xông lên đánh dấu đi, đem cậu ta đi vào chỗ chết, làm cậu ta không có biện pháp xuống giường được.

Hắc, Hạ Mạn Ni, đúng là biến thái quớ.

Hai người bọn họ đang trong thời kì mập mờ, hay là đã ở cùng một chỗ, muốn hỏi thì phải làm sao?

Hạ Mạn Ni nhịn không được rống trong đám CP một tiếng:

—— các cậu nhất định đoán không được lão nương mới vừa mới nhìn thấy gì!!!!

Nhóm CP quá lạnh, đến bây giờ số lượng fan mới chỉ dừng ở hai chữ số.

Mọi người đều hỏi chuyện gì, Hạ Mạn Ni thần bí: “Phật nói: không thể nói.”

Loại cảm giác khắp thiên hạ này chỉ mình ta biết, quá sảng khoái.

Cùng lúc đó, Tạ Lăng từ phòng tắm đi ra, phát hiện tiểu đệ nhà mình cư nhiên không nghe lời lại tới, còn vẻ mặt bị chà đạp qua, một Alpha như anh làm sao có thể bị chà đạp.  



Hơn nữa thoạt nhìn thần sắc của Cố Hi vô cùng bình thường, còn rất lễ phép nói cảm ơn, đã làm phiền bọn họ.

Tạ Lăng xách tiểu để trở về, đợi đến đến khi trong phòng chỉ còn lại Cố Hi, Cố Hi: “Hơ——”

Nếu có hệ thống độ hảo cảm, thì tính lúc Vinh Kinh tỏ tình là 60, vừa rồi còn có +1, +1, +1 không?

Thật ra Cố Hi cũng chưa từng làm chuyện như vậy, cậu nhịn ngượng ngùng, hơn nữa Cố Phong từ bên cạnh dụ dỗ và chỉ đạo, bất chấp tất cả

Cậu xem không ít thông tin về phương diện này, tổng kết kinh nghiệm, vừa rồi thí nghiệm nhỏ một chút, hiểu quả hẳn là có thể.

Tiếp tục cố gắng, thừa dịp Vinh Kinh không còn cách nào, phải bắt cậu, thỏa thích trêu chọc.

Nếu phía sau Cố Hi có đuôi, có thể đã vểnh lên rất cao.

Cố Hi mở hộp chuyển phát nhanh ra, dưới lớp bao bì tinh xảo, là một sợi dây chuyền giống hệt trên cổ cậu.

Lúc trước sau khi nhân được quà, quá mức kinh hỉ, sau đó lại đi khoe khoang một lần trên sóng truyền hình trực tiếp toàn thế giới. Vốn định trả lại cái này, nhưng sau đó nhận được tin vòng cổ đặt trước không thể trả lại, Cố Hi liền dứt khoát nhận.

Cố Hi cầm dây chuyền, suy tư.

Sau khi trở về, đầu óc Vinh Kinh có chút choáng váng, nhất cử nhất động vừa rồi của Cố Hi, hình ảnh tràn đầy sức hấp dẫn không thể xua đi được.

Chu Du bên này báo cáo rằng có mấy công ty cần họp video, sau khi định ra thời gian, lại nói một chuyện, chính là trước đó sau khi tai nạn sân khấu của anh được tung ra, không ít phương tiện truyền thông tìm được bạn học đại học của anh, tựa hồ muốn đào một chút quá khứ của anh, làm một tin tức lớn.

Vinh Kinh nổi quá nhanh, chắn không ít người, từ nhiên sẽ bị cắn trả. Vinh Kinh nổi tiếng bởi vì ‘Hoàng quyền’ bộc lộ tài năng bị Tuân Gia Thụy chọc ra là đối phương do Cố Hi dùng quy tắc ngầm. Đương nhiên hậu kỳ cũng chứng minh chuyện này là giả, nhưng tai nạn sân khấu thì không thể nghi ngờ.

Ngoài ý muốn chính là, những người bạn cùng lớp không từ chối được phỏng vấn, lại đem mấy câu hỏi sắc bén của phóng viên ném trở lại.

Vinh Kinh mở một đoạn video có lượt xem tương đối cao, bên trong là câu trả lời của Lữ Tiến: “Ai khi còn trẻ mà không phạm sai lầm, bám vào những điều này là có ý gì? Quan tâm đến tác phẩm của cậu ấy đi!”

Lữ Tiến trong video đã trở lại sân khấu của ‘Thần tượng tuyệt đối’, để ghi hình tập đầu tiên.

Vinh Kinh mở wechat ra, thấy được tin nhắn của Lữ Tiến trong nhóm bạn đại học. Hắn trịnh trọng hướng Vinh Kinh tỏ vẻ xin lỗi, vì ba năm nay đã không ngừng nhục nhã.

Từ lần trước bị Ngô Phất Dục dọa vỡ mật, Lữ Tiến làm tâm lý trị liệu một thời gian, chờ bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, liền lập tức hướng Cố Hi cảm ơn.

Cố Hi lại nói: “Nếu như không phải chuyện này liên quan đến anh ấy, tôi sẽ không quản, Người mà cậu muốn cảm ơn không phải là tôi.”

Wechat của Vinh Kinh nổi tiếng khó thêm, Lữ Tiến không có biện pháp nói chuyện riêng, chỉ có thể nói trong nhóm.

Có người hỏi tới, liền đại khái nói Vinh Kinh bất kể hiềm khích trước kia giúp hắn, nhưng cũng không nói chuyện cụ thể bại lộ cái gì. Một khi nói ra sự thật sẽ liên lụy đến một vị lão đại khác, vị kia thật sự quá khó chọc.

Lời xin lỗi lần này không tùy ý như lần đầu tiên, cũng không giống lần thứ hai vì tình thế bức bách, là đặc biệt chân thành.

Vinh Kinh biết rõ, nguyên chủ cũng xin lỗi đám bạn học này, đây là chấp niệm của nguyên chủ, muốn làm cũng không dám làm. Nhưng trên thực tế, kể từ khi tai nạn xảy ra, nguyên chủ chưa từng xin lỗi. Trong mắt những người khác ‘hắn’ không hề hối hận, cũng là một trong những lý do gián tiếp bị cô lập.

Sự tình đến tình trạng này, nhất định phải dứt điểm. Vinh Kinh hầu như không bao giờ xuất hiện trong nhóm, trả lời Lữ Tiến @: Đối với tai nạn ba năm trước, tôi rất xin lỗi mọi người.

Không liên quan đến sự tha thứ hay không, những tổn thương đã gây ra.

Mà là những gì mình phải gánh vác, cũng phải tự gánh chịu.

Lần này Vinh Kinh trả lời, lập tức khỏi nên ngàn cơn sóng.

Group bạn học hoàn toàn sôi trào.

Thực ra so với bọn họ cũng cảm thấy sử dụng bạo lực lạnh và ngược đãi còn quá đáng hơn một chút, Vinh Kinh không xin lỗi cũng không có gì, nhưng Vinh Kinh vẫn xin lỗi.

Bất kể ai cảm thấy xấu hổ, sẽ không thấy thoải mai. Kế tiếp giống như là một đại hội xin lỗi, mọi người lúc trước không có dũng khí nói ra cũng nhao nhao đứng ra.

Cũng có thể là bởi vì quan hệ của Vinh Kinh, còn có người thuận tiện nói với bạn học khác, cũng có người khác cùng trong cuộc sống từng có mâu thuẫn bạn học đứng ra xin lỗi.

Sao mi dám xóa số lão từ!

Thêm nó lại coi!

Vinh Kinh, mi đừng giả chết!

Được rồi, lại cho mi thêm cơ hội!

Thật sự là cơ hội cuối cùng, mi đừng có kiêu ngạo

Thêm một chút sẽ không mất miếng thịt nào, này!

Xem như ta cầu xin mi, ông nội Vinh…



Vinh Kinh xem đến phần sau, có chút muốn cười, suy nghĩ một chút, đồng ý với tin mới nhất.

Tại đầu bên kia thành phố, trong bóng tối, Ngô Phất Dục đang tạo acc mới đột nhiên từ trên giường nhảy lên.

“A!!!!” Hắn kích động rít gào, đánh thức Kỷ Quýnh Giới đang say nằm ở cuối giường.

Kỷ Quýnh Giới không mở mắt ra, phẫn nộ nói: “Em rống cái gì!”

Ngô Phất Dục rống trở lại: “Anh quản ông đây làm giề! Có thể để cho anh ở lại chỗ này chính là ông đây phá lệ khai ân!”

Rống xong, Ngô Phất Dục lại nhếch khóe miệng, lập tức trở về Vinh Kinh: Biết tôi là ai không, cậu liền đồng ý thêm!

Vinh Kinh: Biết, cá?

Ngô Phất Dục: A.

Mịe, một tiếng cá này nghe thật tốt, ông đây chết rồi.

Mặc dù không phải là tin nhắn thoại, chỉ là một đoạn tin nhắn, nhưng hắn đã tưởng tượng rồi.

Vinh Kinh: Làm phiền cậu một chuyện.



Ngô Phất Dục đắc ý nhướng mày: “Liền biết cậu thêm ông đây không có chuyện tốt, nói nghe một chút.

Vinh Kinh: Giúp tôi theo dõi hành tung của Kỷ Quýnh Giới.  

Ngô Phất Dục:!

Cậu nói giề, tui nghe không hiểu.

Phóng hỏa đốt nhà là do Kỷ Quýnh Giới phái người làm, thậm chí ngay từ đầu vì thuận tiện làm việc, dùng danh nghĩa người khác mua hết căn nhà trên lầu dưới của Cố Hi. Nếu Cố Hi còn ở chung cư kia, phàm là xảy ra chuyện gì cũng kêu trời trời không biết nên, công việc kết thúc của hắn làm rất tốt, không cho người ta không tra ra được liên hệ tới hắn.

Lú đó mấy người phóng hỏa cùng tang vật cũng lấy được, Vinh Kinh vốn định thuận đằng mò mẫm bắt ra kẻ đứng sau màn, ngay khi mấy người này muốn nói ra tên người nọ, bọn họ mấy ngày trước ở trại tạm giam tự sát. Nghe nói gia đình họ đã nhận được một khoản tiền lớn, sau đó lần lượt ra nước ngoài, đã không còn dấu vết.

Rất rõ ràng, là có người xúi giục mấy người này sợ tội tự sát, manh mối hoàn toàn đứt đoạn, trước mắt không tìm được chứng cứ phạm tội của Kỷ Quýnh Giới.

Nếu lúc đó không phải là bản sao chép của hắn, cõ lẽ còn có cơ hội ngăn cản. Hiện tại cục diện đã định, Kỷ Quýnh Giới lại chạy trốn. Vinh Kinh cảm thấy công dã tràng.

Độ nguy hiểm của Kỷ Quýnh Giới quá cao, muốn bắt được hắn so với mấy người trước khó khăn hơn, Vinh Kinh tạm thời không có biện pháp tốt, quyết định cầu cứu viện trợ bên ngoài.

Quan sát Ngô Phất Dục đã lâu, có lẽ có thể thử thu lưới.

Trong khoảng thời gian này, Kỷ Quýnh Giới cũng rất khó chịu, ai có thể ngờ cảnh sát bên kia đã nhận định là rò rỉ khí gas, Vinh Kinh còn có biện pháp tìm ra chứng cứ.

Hắn đã trả giá gấp mấy lần cho mấy người lòng tham không đáy kia, đương nhiên chờ vụ án qua đi, mấy người đó đừng nghĩ sẽ dễ chịu. Hắn nghẹn một bụng lửa, lặng lẽ đi tìm Cố Hi. Cố Hi vẫn như trước, một ánh mắt cũng không thèm cho hắn, thậm chí còn gọi bảo vệ tới. Lúc này hắn mới đến chỗ em họ mượn rượu giải sầu.

Cố Hi, omega của hắn, trong mắt lại hoàn toàn không có hắn.

Ngô Phất Dục: Cậu không quên hắn là anh họ tui chứ.

Vinh Kinh: Không quên, nhưng không phải cậu nói hai người không giống nhau sao?

Ngô Phất Dục bị nghẹn lại: Vậy cũng không được, hắn nói thế nào cũng là anh họ tôi, tôi mà đối xử với hắn thế thì sau này tôi phải ăn nói thế nào?

Vinh Kinh: Chỉ cần quan sát nhất cử nhất động của hắn, cũng không bảo cậu báo cáo. Cậu chỉ cần báo cho tôi mấy thứ bất thường của hắn là được, phần còn lại thì không quan hệ đến cậu. Hơn nữa cậu như vậy cũng coi như trừng ác dương thiện, có lẽ có thể cứu được vài mạng người.

Kỷ Quýnh Giới phát điên, không thèm để ý đến tính mạng của người khác

Ngô Phất Dục đi tới đi lui trong phòng, nhìn Kỷ Quýnh Giới có chút phiền não, có nên đồng ý hay không?

Hắn đương nhiên biết Vinh Kinh đang lợi dụng hắn, phản bội Kỷ Quýnh Giới. Không hổ là alpha hắn coi trọng.

Nhìn kìa, dám nghĩ, dám làm, người bình thường sẽ tìm tới hắn để bàn chuyện này sao? Vinh Kinh thì dám.

Ngô Phất Dục nhìn Kỷ Quýnh Giới say khướt, vừa nãy lúc uống rượu với hắn, hai người còn tán gẫu không ít chuyện, hơn phân nửa là đều về Cố Hi.

Ngô Phất Dục đến bên cạnh Kỷ Quýnh Giới: “Anh họ, nếu như anh biết lần này người làm anh suýt chút nữa lòi đuôi là ai, anh sẽ làm thế nào?”

“Trói lai, nhấn nước…ha ha” Đối với em họ, Kỷ Quýnh Giới không hề che giấu bản tính.

Tôi đi, không hổ là anh.

Ngô Phất Dục tự nhận mình đã vô cùng phách lối, nhưng hắn cũng không dính đến mạng ngươi, đây mới làm điểm quan trọng.

Anh họ, đây chính là do anh quá phận rồi.

Đừng nói tới mấy chuyện khác, vừa nghĩ tới chuyện Vinh Kinh có khả năng bị Kỷ Quýnh Giới bắt được nhấn nước. Ngô Phất Dục cắn răng, bực bội đánh vài chữ: Không có lợi, ông đây giúp làm giề.

Ngô Phất Dục bắt đầu đàm phán điều kiện, để cho hắn vô duyên vô cớ hỗ trợ, không có khả năng, đời này cũng không có khả năng.

Vinh Kinh: Cậu muốn gì?

Ngô Phất Dục: Nửa tiếng sau xuống lầu, dưới tầng để xe số E12 đấy.

Chỗ đậu xe này ngay trước cửa thang máy đi ra không xa, Ngô Phất Dục thường đi đến đây rất rõ ràng. Quan trọng nhất, 12 là con số may mắn của hắn, sinh nhật của hắn là ngày 12 tháng 12, đặc biệt may mắn

Có chút mê tín dị đoan, Ngô Phất Dục quyết định ra tay lần nữa, đừng tưởng rằng hắn sẽ dễ dàng buông tha như vậy.

Cho dù kết hôn rồi còn có thể ly hôn, tiểu ớt Cố Hi kia chính là ỷ vào ưu thế của người khác phái, tất cả mọi người đều cùng một xuất phát điểm, hắn chỉ kém Cố Hi là cái giới tính thôi!

Vinh Kinh chờ Tạ Lăng ngủ rồi mới xuống lầu.

Tạ Lăng ngủ rất nông, cho dù động tác của Vinh Kiinh rất nhẹ, nhưng hắn đã mở mắt.

Vinh Kinh nhẹ nhàng đóng cửa lại, Tạ Lăng mở cửa phòng, trễ như vậy chẳng lẽ phải đi hẹn hò?

Coi lời nói của anh trai như gió thổi qua tai? Tạ Lăng nhíu mày, vẫn không chịu được, thấy cần phải phổ cập lại quan hệ trước hôn nhân cho em mình, tính toán đi theo sau. Thật sư như lời Cố Hi nói, phải làm tốt biện pháp an toàn đi.

Hắn khoác áo khoác bên ngoài bộ đồ ngủ và đi ra ngoài. Lại phát hiện Vinh Kinh không phải đi lên lầu, mà là xuống hầm gửi xe.

Vẻ mặt Tạ Lăng vô cùng nghi hoặc, đi theo xuống lầu, liền thấy một người ngoài dự đoán xuất hiện trong tầm mắt.

Em trai hắn lén lút hẹn hò với alpha và nửa đêm?

Hơn nữa alpha này còn là đối tượng hoài nghi trọng điểm trước đó nghi ngờ tình yêu AA. Trong lúc nhất thời, Tạ Lăng sinh ra bão táp trong đầu.

Không, có lẽ chỉ có hiểu lầm gì đó.

Lúc trước đi sửa ống nước, liền phát hiện đường ống nước kia có dấu vết do người tạo ra, tuy rằng trình độ rất nhẹ, nhưng Tạ Lăng làm bộ như không phát hiện, có một số việc trong lòng hiểu rõ là tốt rồi. Hắn cũng không có ý định nhúng tay quá nhiều vào sự phát triển tình yêu của tiểu đệ, tin tưởng tính cách của tiểu đệ, ngoại trừ động tác chậm một chút, những thứ khác hẳn là sẽ để thuận theo ý trời.

Càng xem, càng không đúng.

Ngô Phất Dục hưng phấn cái gì?

Không phải bọn chúng trước đây đối đầu nhau à?

Đã thấy Ngô Phất Dục tràn đầy ý chí phải lấy được, còn thiếu chút nữa dán lên trán mấy từ ‘tui gọi alpha này’

Tạ Lăng càng nhìn càng có cảm giác nguy hiểm, tiểu đệ thật vất vả mới thoát khỏi phạm trù gay, còn muốn kéo hắn đi lạc lối?

Thằng nhóc này, thiếu giáo dục!