Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2720: Nghịch thì trì trệ, thuận thì cứng như xương (1)



- Kinh tế thị trường là một con nước lớn mênh mông cuồn cuộn, nghịch thì trì trệ, thuận thì hóc xương. Những khu vực càng phát triển kinh tế thì càng đẩy mạnh xây dựng, có thể nói là các thành phố anh truy tôi đuổi, thành phố Rừng Mật có nhiệm vụ phát triển kinh tế khá gian khổ, thế nên chủ tịch Vương à, thời gian cũng không chờ đợi con người! Kim Chính Thiện đi thế nhưng lời nói cuối cùng vẫn vang vọng bên tai, điều này làm cho Vương Tử Quân khó thể nào bình tĩnh lại. Mặc dù lúc này tạm thời Kim Chính Thiện bị Vương Tử Quân thuyết phục, thế nhưng Vương Tử Quân hiểu rõ Kim Chính Thiện sở dĩ cúi đầu nghe theo có liên quan đến vị trí của mình. Linh Long phát triển quá nhanh, điều này làm cho Kim Chính Thiện và cán bộ thành phố Rừng Mật áp lực không nhỏ, như vậy những thành phố khác có cảm nhận được áp lực hay không?

Vương Tử Quân nghĩ đến tình huống của các thành phố khác mà không khỏi có vài phần phiền muộn. Lúc này Sầm Vật Cương là người liên lạc với Linh Long, hơn nữa phương diện phân công đã nói quá rõ ràng, cho dù Vương Tử Quân có muốn nhúng tay vào cũng khó tìm được điểm phát lực.

Đối với những văn kiện cần được phê duyệt thì chữ ký của Sầm Vật Cương cực kỳ có tác dụng, Vương Tử Quân biết rõ ràng điều này. Nghiêm Khâm Binh có thể đưa đến cho mình xem, thế nhưng hắn tin tưởng có không ít cán bộ không dám nói gì.

- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, Văn Ngư Nhi cầm văn kiện đi vào. Khi thấy Vương Tử Quân thì nàng cười nói: - Chủ tịch, đây là văn kiện của tỉnh ủy, mời ngài nhìn qua.

Tuy đã vào mùa đông thế nhưng Văn Ngư Nhi vẫn mặc váy nhìn khá lung linh hấp dẫn. Vương Tử Quân nhìn gương mặt như chồi non xinh tươi của Văn Ngư Nhi, hắn thật sự cảm khái, thanh niên thật sự quá tốt.

- Bí thư Sầm, cung điện trung tâm của Phát Ly Cung được chúng tôi xây dựng theo đúng tiêu chí lịch sử. Ngài nhìn mà xem, gỗ này được chúng tôi mua từ các nước láng giềng, vì tìm được gỗ phù hợp mà chủ tịch Miêu đã mất rất nhiều công sức. Đồ Phấn Đấu đội mũ bảo hộ chỉ vào một cây gỗ lớn dài hơn hai mươi mét nói.

Vì xây dựng Phát Ly Cung theo đúng tiêu chí lịch sử, hơn nữa còn tăng lực hấp dẫn, phía thành phố Linh Long căn bản hô vang khẩu hiệu xây dựng đúng như nguyên bản.

Sầm Vật Cương nhìn công trường sôi nổi mà không khỏi cảm thấy bị cuốn hút. Lão chỉ tay vào Phát Ly Cung rồi dùng giọng hứng thú nói: - Xây dựng hạng mục như Phát Ly Cung thì từ đầu đến cuối cần phải kiên trì một nguyên tắc, không những đảm bảo chất lượng công trình, hơn nữa còn phải tái hiện sự hào hùng của thời đại năm xưa. Điểm này Phấn Đấu anh và Dược Hổ cdanaf phải tăng cường giám sát, nếu như chúng ta xây dựng công trình lịch sử mà có vấn đề ở phương diện an toàn, thậm chí còn kém cả cổ nhân, như vậy thật sự là đáng cười.

- Bí thư Sầm cứ yên tâm, chúng tôi có sắp xếp cực kỳ chặt chẽ ở phương diện an toàn. Lần này chúng tôi xây dựng Phát Ly Cung không những để cho công ty giám sát công trình tốt nhất tham gia, còn yêu cầu cục quản lý chất lượng công trình xây dựng của thành phố điều động binh hùng tướng mạnh đến làm tốt công tác giám sst Phát Ly Cung. Đồ Phấn Đấu dùng giọng cực kỳ tự tin nói.

Sầm Vật Cương gật đầu nói: - Tốt, phương diện an toàn là không thể bỏ qua.

Khi Sầm Vật Cương chuẩn bị tiến lên thăm quan địa điểm tiếp theo, lúc này Đồ Phấn Đấu khẽ gật đầu với Miêu Dược Hổ, thế là Miêu Dược Hổ cười nói: - Bí thư, có được một cây gỗ lớn như thế này là không dễ dàng, chở từ phương bắc về đây cũng mất nhiều công sức. Tôi nghe nói nước láng giềng có một quy củ, đó là trước khi xẻ gỗ thì phải có người đức cao vọng trọng viết lên chữ phúc, mong có được phúc khí.

- Tuy chúng tôi không đi theo phương diện mê tín phong kiến, thế nhưng đây là văn hóa của người ta, tôi cảm thấy tôn trọng nó cũng không có vấn đề gì. Bí thư Sầm, nếu có thể thì mong ngài cổ vũ cho chúng tôi một chút.

Sầm Vật Cương nhìn Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ một trái một phải mỉm cười nhìn mình, sau đó lại thấy nhân viên công tác đưa giấy bút đến, lão sao không hiểu ý của hai người kia? Nhưng lão căn bản khá thỏa mãn với Phát Ly Cung, thế nên cũng không tức giận vì chuyện nhỏ nhặt này.

- Các anh rõ ràng là sắp xếp xong xuôi tư thế gậy ông đập lưng ông rồi. Sầm Vật Cương dùng ngón tay chỉ lên người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ, sau đó cầm bút trên bàn, cẩn thận nhìn cây đại thụ phía bên kia, sau đó múa bút viết xuống ba chữ: "Cột trụ tài!"

- Chữ rất đẹp, bút lực của bí thư ngày càng mạnh mẽ có lực, nếu như cây đại thụ này có linh, nhất định sẽ không phụ lòng khuyến khích của bí thư. Đồ Phấn Đấu là bí thư thị ủy Linh Long, tất nhiên là người có quyền lên tiếng, thế nên hắn cũng không keo kiệt từ ngữ ca ngợi của mình mà lớn tiếng nói.

Miêu Dược Hổ còn định lên tiếng thì Sầm Vật Cương đã khoát tay nói: - Được rồi, hai anh nếu còn tiếp tục nói những lời nhảm nhí như vậy, tôi cũng không có thời gian đi với hai anh. Đi thôi, chúng ta mới tham quan được một nửa, bây giờ đi đến nơi khác xem thế nào.

Sầm Vật Cương cũng không đi theo hành trình mà phía thành phố Linh Long thiết lập sẵn, trên đường đi liên tục tiến hành đột kích, thế nhưng dù lão đến chỗ nào cũng thấy khung cảnh xây dựng thật sự hào hứng náo nhiệt.

Lúc này Sầm Vật Cương căn bản yên tâm hơn với tình huống của thành phố Linh Long. Sau khi quay lại khách sạn, Sầm Vật Cương nghỉ ngơi đơn giản một chút, sau đó gọi Đồ Phấn Đấu vào trong phòng, nghe Đồ Phấn Đấu nói về phương hướng phát triển Linh Long. Đồ Phấn Đấu là cán bộ theo chân Sầm Vật Cương lâu năm, tất nhiên phương diện báo cáo công tác rất cởi mở.

- Phấn Đấu, có khó khăn tài chính ở phương diện xây dựng Phát Ly Cung hay không? Sầm Vật Cương tuy cảm thấy vấn đề là không quá lớn thế nhưng vẫn trầm giọng hỏi.

- Bí thư Sầm, tôi nhớ ngài từng cho ra một bài phát biểu về quan niệm phát triển trên một hội nghị phát triển kinh tế, đó là cần phải dựng lên hai loại ý thức: Một là bài trừ bảo thủ, quan niệm xưa cũ, dựng lên sự bao dung, hợp tác cùng phát triển thắng lợi; hai là bài trừ làm việc vì tiền, quan niệm tiếc vay kị nợ, dựng nên kinh tế thị trường, kinh doanh tư bản. Những năm qua chúng tôi luôn cố gắng đi theo tinh thần chỉ thị của ngài.

- Hạng mục Phát Ly Cung cũng không làm khó được thành phố Linh Long chúng tôi, chưa nói đến phương diện các công ty đầu tư vào hạng mục này tỏ ra rất tích cực, cho dù thành phố Linh Long dùng tài chính để xây dựng Phát Ly Cung, đây cũng không phải là sự việc gì khó khăn. Đồ Phấn Đấu nói bằng giọng điệu cực kỳ tự tin, hơn nữa hắn cũng có cơ sở để tự tin, vì tiền thuế tháng trước ở thành phố Linh Long căn bản vượt mặt Rừng Mật khá nhiều.

- Trong năm nay thành phố Linh Long chủ yếu thăng cấp chỉ tiêu phát triển kinh tế, tin chiến thắng các hạng mục lớn liên tục được báo về, diện mạo thành phố biến đổi từng ngày. Chỉ sau hai năm thì thành phố Linh Long có thể tiến vào giai đoạn phát triển mới, nhưng bây giờ vẫn còn tồn tại nhiều vấn đề cấp bách cần giải quyết.

- Ví dụ như phương diện xây dựng cơ sở của thành phố vẫn còn phát triển khá chậm, căn bản vẫn còn sự cách biệt lớn với các thành phố phát triển khác. Tài chính của các anh là tài phú của cả thành phố, khi các anh dùng tiền thì nên chú trọng vận dụng nhiều vào nhân dân, đây mới là lấy dân làm gốc, công tác vì dân. Sầm Vật Cương cảm thấy rất hài lòng với câu trả lời của Đồ Phấn Đấu, thế nhưng lại cảm thấy bộ hạ cũ của mình có chút kiêu ngạo, không gõ đầu mà được sao? Vì vậy Sầm Vật Cương không khách khí vung cây gậy của mình.