Bất Diệt Long Đế

Chương 262: Không có một trong



Không có đường lui!

Sau phút chốc khủng hoảng ngắn ngủi, người Thiên Đảo Hồ đều đoàn kết lại. Nếu đã trốn không thoát, vậy liền tử chiến đến cùng, có thể kéo được tên nào bồi táng hay tên đó.

Toàn bộ trưởng lão các gia tộc tứ phẩm đi tới Bạch Đế sơn, chuẩn bị lần nữa diện kiến Yên phu nhân, thương nghị kế hoạch đối địch.

Đại trận bảo hộ Bạch Đế Sơn rốt cục mở ra, Yên phu nhân để những trưởng lão gia tộc tứ phẩm kia lên núi.

Từ lúc nhận được tin tức đến hiện tại, Yên phu nhân chưa có quá một canh giờ để nghỉ ngơi, nét mặt vốn kiều mị như hoa kia giờ đây chất đầy mỏi mệt. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đứng bên cạnh nàng cũng thần sắc ảm đạm, tựa như mất đi hồn phách.

Thời gian hai ngày, Yên phu nhân đã thực hiện hoàn mỹ kế hoạch Tiềm Long, thậm chí bên ngoài đều không nghe được nửa điểm phong thanh.

Rất nhiều đệ tử tinh anh và vô số tài phú được đưa vào tiểu thế giới, những người còn lại đều không nguyện ý đi, chuẩn bị cùng tồn vong với Bạch Đế Sơn.

Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liền là hai người trong đó.

Yên phu nhân thuyết phục rất nhiều lần, thiếu chút sai người cường hành trói hai nàng lại đưa vào tiểu thế giới. Cuối cùng nhìn thấy ánh mắt quyết tuyệt kia của Bạch Thu Tuyết, Yên phu nhân không dám làm loạn. Nàng biết nếu mình không đi, hai tỷ muội chắc chắn sẽ không đi. Nàng đành phải chờ đợi đến thời khắc cuối cùng, lúc thủ không được nữa mới dẫn theo hai nàng thoát đi.

- Lão tổ tông nhà ta chết rồi, Hỉ bá chết rồi, Lãnh ca cũng không biết có thể trở về hay không. Dù có trở về được cũng không mấy ý nghĩa!

Yên phu nhân quét mắt nhìn đám trưởng lão gia tộc tứ phẩm, không chút nào che giấu, thẳng thắn nói:

- Theo như tin Lãnh ca truyền về và phỏng đoán của chúng ta, chuyện Quỷ Cốc lần này, Quân Hầu Cảnh của ba đại Vương tộc và mấy gia tộc ngũ phẩm đều xuất động. Tổng cộng chín tên Quân Hầu Cảnh, ngoài ra còn có một cường giả bí ẩn, không có gì bất ngờ thì đó hẳn là Đỗ Tranh, mười tên Quân Hầu Cảnh tổ chức mai phục lão tổ tông và Hỉ bá trong Quỷ Cốc.

- Lão tổ tông một mình độc đấu bảy tên Quân Hầu Cảnh, còn chém giết tộc trưởng Dạ gia Thiên Lương Quốc, phế đi bản mệnh châu của một tên Quân Hầu Cảnh Thiên Hàn Quốc khác, đồng thời đánh trọng thương hai người, cuối cùng mới bị giết chết. Hỉ bá thì kéo theo một tên Quân Hầu Cảnh Tử gia đồng quy vu tận, Lãnh thúc chém giết sáu tên võ giả Bất Diệt Cảnh, đứt mất một cánh tay, may mắn trốn thoát được, chính là hắn phát tin cảnh báo cho chúng ta.

Tê tê …

Nguyên một đám trưởng lão hít sâu mấy hơi khí lạnh, mấy câu ngắn ngủi của Yên phu nhân, lại khiến trong đầu mọi người hiện lên một bức cảnh tượng thảm liệt, chúng nhân tựa như đều tận mắt thấy được trận đại chiến kinh thiên trong Quỷ Cốc.

Tộc trưởng Dạ gia Thiên Lương Quốc bị giết? Phế đi bản mệnh châu của một tên Quân Hầu Cảnh? Bạch Hỉ cũng kéo theo một tên Quân Hầu Cảnh khác đồng quy vu tận?

Trong tình huống bị mười tên Quân Hầu Cảnh phục kích, Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ vẫn có thể lấy được chiến quả huy hoàng như vậy, thực sự quá mức hãi người, dù chết cũng vinh.

Tộc trưởng Dạ gia là quốc chủ Thiên Lương Quốc, cũng chính là tổ phụ của Dạ Vũ Hàm, đó là cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, một trong ba đại bá chủ Bắc Mạc, thế mà không ngờ lại bị Thiên Ngục lão nhân chém giết. Phỏng chừng lúc này toàn bộ Thiên Lương Quốc đều đã loạn, Dạ gia không còn vị cường giả tuyệt đỉnh này, còn có thể giữ được vị thế Vương tộc nữa ư?

Đương nhiên …

Đó là chuyện riêng của Thiên Lương Quốc, đám trưởng lão rất nhanh liền vứt nó sang một bên. Hiện tại Thiên Đảo Hồ đã không còn Quân Hầu Cảnh, mà dù Bạch Hỉ không chết, thật ra ý nghĩa cũng không lớn.

Ba nước chỉ cần tùy tiện phái tới hai tên Quân Hầu Cảnh liền có thể quét ngang Thiên Đảo Hồ, bởi thế lần này không có gì phải huyền niệm. Chỉ xem có thể kiên trì được bao lâu, có thể kéo theo bao nhiêu người liên quân ba quốc bồi táng cùng mà thôi.

Yên phu nhân dừng một lát mới nói tiếp:

- Các gia tộc bọn ngươi chuẩn bị một cái, mỗi gia tộc chọn ra một trăm đệ tử tinh anh, ta sẽ giúp các ngươi bí mật đưa đi, còn lại liền bồi ta tử thủ Bạch Đế Sơn.

Ánh mắt đám tộc trưởng khẽ sáng lên, Bạch gia xưng bá Thiên Đảo Hồ hơn hai nghìn năm, khẳng định sớm đã lưu sẵn đường lui. Mặc dù chỉ có thể mang đi một trăm đệ tử, nhưng vậy cũng tránh được không đến nỗi bị diệt tộc.

Các vị tộc trưởng và trưởng lão lập tức dồn dập đi ra đưa tin, an bài sự tình, tiếp sau lại cùng Yên phu nhân thương nghị đến tận nửa đêm rồi mới vội vàng rời đi.



….

Cũng đêm đó, Lục Ly khởi hành đi Địa Long Đảo.

Tiêu tốn hai ngày, Liễu gia đã bí mật chuyển dời toàn bộ tộc nhân đệ tử tới Địa Long Đảo. Trời sáng Minh Vũ liền sẽ trở về, Lục Ly tự nhiên phải có hành động.

Hắn không để người Liễu gia lập tức đi xuống núi lửa, mà là mang theo Thiên Đà Tử đi xuống. Hắn để Thiên Đà Tử ở bên ngoài canh giữ, sau đó một mình truyền tống vào trong tiểu thế giới.

- Tham kiến Thánh Chủ!

Cấm chế truyền tống bên này có hai người thủ hộ, đều là võ giả Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong, Lục Ly khẽ gật đầu hỏi:

- Dạ tộc trưởng xuất quan chưa?

- Rồi!

Hai tên tộc nhân Thanh Loan Tộc trùng trùng gật đầu, một người kích động nói:

- Lần này còn phải đa tạ Thánh Chủ, tộc trưởng rốt cục đã đột phá Quân Hầu cảnh!

- Tốt!

Trên mặt Lục Ly hiện lên ý cười, tâm tình vui vẻ phần nào, sau đó lại hỏi tiếp:

- Những người còn lại thì sao?

- Vẫn chưa!

Người kia lắc đầu, bổ sung nói:

- Chẳng qua hẳn cũng sắp rồi, nhiều nhất là mười ngày nửa tháng nữa.

- Ngươi truyền tin để Dạ tộc trưởng tới một chuyến, ta tìm hắn có việc.

Lục Ly dứt khoát không đi bộ lạc, đi đi về về chỉ lãng phí thời gian, cứ để Dạ Tra tới là được, dù sao tốc độ hắn cũng nhanh.

Trong tay người kia lập tức hiện ra một tấm ngọc phù, hắn bóp nát rồi nói:

- Thánh Chủ ngồi đây nghỉ ngơi, lát nữa tộc trưởng sẽ tới.

Lục Ly đi tới trên bụi cỏ ngồi xếp bằng nghỉ ngơi, vẻn vẹn một nén hương sau, nơi xa vang lên tiếng xé gió nhỏ nhẹ. Tiếp đó một đạo u hồn bay tới, ngưng kết ở trước mặt Lục Ly, không phải Dạ Tra thì còn là ai?

- Thánh Chủ!

Dạ Tra hưng phấn khom người kính lễ, tâm tình Lục Ly cũng rất phấn khởi, gật đầu nói:

- Chúc mừng Dạ tộc trưởng đột phá Quân Hầu Cảnh!

Trên mặt Dạ Tra chớp qua một tia cảm kích, lần nữa bái hạ nói:



- Đều nhờ Thánh Chủ ban cho, Dạ Tra cảm ân trong lòng.

- Được rồi, chúng ta cũng đừng khách sáo, bên ngoài xảy ra chút chuyện, ta phải nói qua với ngươi một tiếng.

Lục Ly nghiêm mặt nói, thần sắc Dạ Tra lập tức trở nên trịnh trọng, vung tay để hai tên tộc nhân lui ra, sau đó mới hỏi:

- Thánh Chủ, đã xảy ra chuyện gì, ngài cứ nói.

- Sáng mai ta liền phải rời khỏi Thiên Đảo Hồ, đi Trung Châu?

Lục Ly kể lại một lần toàn bộ sự tình phát sinh trong thời gian gần đây,  ngay cả chuyện Minh Vũ đều không giấu diếm, cả quan hệ giữa Minh Vũ với cha hắn đều nói.

Cuối cùng hắn mới hỏi:

- Ta an trí người Liễu gia ở chỗ ngươi thì không vấn đề gì chứ? Có liên lụy đến các ngươi không?

- Liên lụy?

Dạ Tra ngạo nghễ cười nói:

- Thánh Chủ ngươi cũng quá coi thường Thanh Loan Tộc chúng ta, chúng ta chính là chủng tộc có được tốc độ nhanh nhất Trung Châu, không có một trong. Hơn phân nửa đệ tử trực hệ Thanh Loan Tộc đều có thể thức tỉnh huyết mạch, ngươi có biết là mấy phẩm?

- Ách?

 Lục Ly thoáng kinh ngạc hỏi:

- Mấy phẩm?

Dạ Tra khẽ cười một tiếng nói:

- Bát phẩm! Huyết mạch bát phẩm. Chúng ta sau khi sử dụng huyết mạch thần kỹ có thể đề thăng tốc độ lên gấp mười. Nói cách khác, hiện tại với tốc độ của ta, dù là Nhân Hoàng sơ kỳ đều không bằng được. Ngươi cảm thấy chỉ với mấy tên Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc liền có thể giết được ta?

- Cái này …

Nét mặt Lục Ly không giấu được vẻ kích động, hắn biết Thanh Loan Tộc rất mạnh, lại không nghĩ rằng sẽ mạnh đến như vậy. Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:

- Dạ tộc trưởng, mặc dù tốc độ là một phần của chiến lực, nhưng … đến cấp bậc như các ngươi phải dựa vào áo nghĩa đúng không? Ngươi có nắm chắc đối chiến được với cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong?

- Ha ha ha!

Dạ Tra ngửa mặt lên trời cười ha hả, trên thân tràn ra một cỗ khí tức khủng bố, hắn giễu cợt nói:

- Chỉ với mấy tên phế vật ở Bắc Mạc này, Dạ Tra ta còn chưa để vào trong mắt. Áo nghĩa? Ngươi tưởng Thanh Loan Tộc chúng ta không tu luyện áo nghĩa? Nói thực cho Thánh Chủ biết, từ hơn một trăm năm trước ta liền đã cảm ngộ áo nghĩa. Bằng vào áo nghĩa và huyết mạch bát phẩm, một trăm năm trước ta đã có lòng tin quét ngang Quân Hầu Cảnh phổ thông chưa cảm ngộ áo nghĩa.

- Bởi thế …

Dạ Tra lần nữa cười ngạo nghễ nói:

- Thánh Chủ hoàn toàn không cần lo lắng, nếu Thánh Chủ không muốn chạy trốn. Có ta ở đây, đừng hòng ai công được vào Lạc Thần Thành!