Bất Diệt Long Đế

Chương 134: Huyết mạch ngũ phẩm



Liễu Di nói tin tức này cho Lục Ly, Lục Ly cũng nghĩ không thông. Trước kia Yên phu nhân rất coi trọng hắn, còn muốn hợp tác với hắn, thậm chí cho hắn nợ một lần bốn mươi vạn Huyền Tinh, vì sao lại đột nhiên chuyển biến thái độ?

Tâm tư đại nhân vật đúng là không cách nào suy đoán, dù sao loại quái vật khổng lồ như Thiên Ngục thương hội chắc sẽ không cố ý nhắm tới thế lực cỏn con như Huyết Sát đảo làm gì, Lục Ly suy nghĩ một lát liền cũng mặc kệ.

Đám người Thất trưởng lão lo lắng thoáng chốc rồi cũng vứt việc này sang một bên, Bạch gia không khả năng đối phó một thế lực cỏn con như Liễu gia. Rốt cuộc mười tên Lục Ải Nhân đều đã mua, chờ những Lục Ải Nhân này được đưa đến, Huyết Sát đảo liền triệt để an toàn.

Lạc Thần đảo giải trừ uy hiếp, các trưởng lão Liễu gia đều an tâm, bắt đầu đại quy mô gieo trồng Huyết Trùng thảo.

Lần này Liễu gia không sợ bị lộ, vạch ra một mảng lớn thổ địa làm dược điền, kiến tạo một Huyết Trì cực lớn. Chẳng qua sau khi kiến tạo xong Huyết Trì, mặt trên lại dựng lên một thổ bảo cực lớn che giấu đi.

Đám người Thất trưởng lão không biết thứ Lục Ly dựa vào là răng thú, vẫn tưởng rằng hắn có bí phương đặc biệt, tự nhiên không muốn để cho bất cứ kẻ nào dò la ra được, thế nên mới giấu Huyết Trì bên dưới thổ bảo.

Biết được chuyện này, Lục Ly rất là hài lòng, hắn để Thất trưởng lão kiến tạo một tòa lầu các trên Long Tượng Sơn ở gần thổ bảo Huyết Trì. Hắn muốn nơi này cũng tương tự như Trúc Sơn ở Huyết Long Đảo khi trước, có thể tự do yên tĩnh một mình. Như thế, Tiểu Bạch cũng có chỗ để chơi.

Thất trưởng lão nghe được yêu cầu của Lục Ly, trong lòng càng thêm mừng thầm. Lục Ly làm thế khác gì công khai nói không xen vào bất cứ nội vụ gì của Huyết Long Đảo, Liễu Di lại không hiểu chuyện, đảo chủ Huyết Sát đảo trên thực tế vẫn là hắn.

Hắn triệu tập mấy trăm người, dựng lên một tòa thành bảo xa hoa trên Long Tượng sơn cho Lục Ly tu luyện, còn bố trí mấy tên thị nữ, mấy người đầu bếp và vài hộ vệ, thậm chí còn đặc ý điều một Lục Ải Nhân bảo hộ Lục Ly.

Mấy trăm người khởi công, xây dựng rất nhanh, chỉ sau ba ngày một tòa thành bảo xa hoa đã đứng sừng sững trên Long Tượng sơn.

Thương thế Lục Ly đã đỡ bảy tám phần, đi xem qua thành bảo một lượt, rất là hài lòng. Chẳng qua lại điều đi mấy tên hộ vệ, chỉ giữ mỗi Lục Ải Nhân và bốn thị nữ, mấy tên hộ vệ Huyền Vũ cảnh kia chẳng có chút tác dụng thực tế nào, giữ lại còn chướng mắt.

Tiểu Bạch rất thích địa bàn mới này, bởi vì Long Tượng sơn không chỉ có Trúc Thử, còn có các loại động vật nhỏ khác, đủ giúp nó giết thời gian những lúc nhàm chán.

Long Tượng sơn cách thành bảo Huyết Sát đảo chỉ chừng ba nén hương đi đường, dược điền ngay dưới chân núi, bình thường nơi này không người đến quấy nhiễu, rất thích hợp cho việc tu luyện.

Lục Ly vào ở Long Tượng sơn, chuẩn bị bế quan tu luyện. Song mới tu luyện vẻn vẹn ba ngày, Liễu Di lại tới, thông báo nói có khách tới chơi.

Lục Ly từ phòng tu luyện đi ra, hắn biết nếu là người bình thường, Liễu Di chắc chắn sẽ không tới làm phiền. Hỏi thăm một phen mới biết quả nhiên là đại nhân vật, đại công tử Lạc Thần đảo Hứa Diệu Dương và tứ tiểu thư Hứa Phương Phỉ cùng nhau tới chơi.

Mấy ngày trước trưởng lão Lạc Thần đảo từng nói sẽ phái người đến thăm Lục Ly, không ngờ lại tới nhanh thế. Hơn nữa còn là một vị công tử và một vị tiểu thư trọng yếu trong gia tộc, mặt mũi cho đủ, Lục Ly tự nhiên không thể không tiếp.

 

Hắn theo gót Liễu Di và mấy tên hộ vệ đi tới thành bảo Huyết Sát đảo, tiến thẳng vào trong thạch bảo lớn nhất, Uy Vũ điện.

Vừa vào Uy Vũ điện, ánh mắt Lục Ly lập tức bị một vị công tử tuấn tú và vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh hấp dẫn.



Công tử tuổi chừng hai mươi, môi hồng răng trắng, tuấn tú như nữ tử, thân khoác ngọc bào màu bạc, lưng đeo đai lưng vàng, mang đến cho người cảm giác rất phong lưu phóng khoáng.

Nữ tử nhỏ tuổi hơn một chút, chỉ khoảng mười bảy mười tám, một bộ váy trắng viền hồng, vành tai đeo đá quý xanh lục, mắt ngọc mày ngài, cười tươi như hoa, khí chất cao nhã, vừa xuất hiện liền biến Liễu Di thành phông nền.

- Hai tên huyết mạch chiến sĩ, còn đều là huyết mạch ngũ phẩm!

Ánh mắt Lục Ly dừng lại trên cổ hai người, nơi cổ bọn họ đều có một ấn ký hai lá liễu màu xanh, không biết là huyết mạch gì.

Phía sau hai người còn đứng hai tên lão giả Hồn Đàm cảnh, rõ ràng là hộ vệ. Hai tên Hồn Đàm cảnh đứng đấy, càng tôn thêm địa vị chủ nhân.

- Hứa Diệu Dương Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, Hứa Phương Phỉ Thần Hải Cảnh hậu kỳ?

Lục Ly cảm ứng khí tức một phen, trong lòng không khỏi ngấm ngầm kinh hãi, công tử tiểu thư thế lực tứ phẩm quả nhiên không tầm thường, Hứa Diệu Dương bằng chừng ấy tuổi đã đột phá Hồn Đàm cảnh, còn là huyết mạch chiến sĩ, tiền đồ vô lượng a.

Hai người thấy Lục Ly đi tới, ánh mắt quét tới, trong mắt cả hai đều lộ ra một tia kinh ngạc. Bởi vì Lục Ly mặc áo bào xanh hết sức bình thường, cảnh giới cũng chỉ là Thần Hải Cảnh trung kỳ, trên thân không có khí chất cao quý xuất thân đại gia tộc, nhìn thế nào đều không giống như là thiếu chủ của Minh Vũ.

Hai người xuất thân đại gia tộc, lòng dạ đều rất sâu, trên mặt thoáng lộ ý cười, dồn dập đứng dậy, công tử tuấn tú Hứa Diệu Dương chắp tay nói:

- Vị này chắc là Lục Ly đảo chủ? Tại hạ Hứa Diệu Dương, đây là gia muội Hứa Phương Phỉ.

Hứa Phương Phỉ mỉm cười gật đầu, Lục Ly chắp tay nói:

- Lục Ly gặp qua Hứa công tử, Hứa tiểu thư, không tiếp đón từ xa, thứ lỗi thứ lỗi.

Lục Ly nói xong liền trực tiếp ngồi vào chủ vị, Hứa Diệu Dương và Hứa Phương Phỉ liếc nhau một cái, càng thêm nghẹn lời.

Khách nhân còn chưa ngồi, hắn thân là chủ nhân lại ngồi xuống trước. Xem ra quả đúng không phải xuất thân đại gia tộc, chẳng hiểu lễ nghĩa tôn ti gì cả.

Lại nói, Huyết Sát đảo chính là thế lực phụ dung Lạc Thần đảo, Hứa Diệu Dương và Hứa Phương Phỉ nói thế nào đều tính là chủ tử trên danh nghĩa của Lục Ly, chủ tử chưa ngồi, hạ nhân đã dám ngồi trước?

Thất trưởng lão bồi cùng phản ứng rất nhanh, mỉm cười nói:

- Hứa công tử Hứa tiểu thư, mau mời ngồi, người đâu, mang Vân Vũ Diệp tốt nhất lên, mời hai vị thưởng thức.

Hứa Diệu Dương hàm dưỡng rất không sai, hắn không quá để ý tới sự thất lễ của Lục Ly, mỉm cười nói:

- Lục đảo chủ, đoạn thời gian trước nghe nói ngươi bị thương? Trận chiến giữa các ngươi với Huyết Sát đảo chúng ta cũng nghe qua, chẳng qua khi ấy các ngươi đều là thế lực phụ dung Lạc Thần đảo, chúng ta không tiện can thiệp, mong ngươi hiểu cho.



Lục Ly gật đầu nói:

- Những điều này chúng ta đều hiểu, Hứa công tử có lòng, thương thế của ta cũng đỡ nhiều, vốn định đi bái kiến Hứa đảo chủ. Chỉ là trên đảo còn có chút sự tình phải xử lý, thế nên để lỡ, còn mong Hứa công tử giúp ta chuyển đạt khiểm ý.

Thất trưởng lão khe khẽ gật đầu, lần này Lục Ly đối đáp còn tính tạm ổn, còn biết nói chút lời khách sáo.

Hứa công tử gật đầu đáp lại, Hứa Phương Phỉ cũng góp lời, trong mắt sóng quang lưu chuyển, hỏi một câu rất bén nhọn:

- Lục đảo chủ, nghe nói ngày đó Minh Vũ đại nhân tới, còn nói ngươi là thiếu chủ của hắn, chẳng biết việc này có thật không? Hì hì … Phương Phỉ nói chuyện tương đối trực tiếp, thực sự là rất hiếu kỳ về chuyện này, mong Lục đảo chủ đừng trách.

Hứa Phương Phỉ vừa dứt lời, trong mắt Hứa Diệu Dương lóe lên quang mang, hai lão giả Hồn Đàm cảnh đứng sau lưng cũng quét mắt nhìn Lục Ly, rõ ràng đều rất để ý việc này.

Lục Ly nhếch miệng cười nói:

- Việc này ta không tiện nói nhiều, Minh Vũ đại nhân cũng không muốn ta nhiều lời, có cơ hội các ngươi nên đi hỏi Minh Vũ đại nhân thôi.

“Tuyệt!”

Thất trưởng lão và Liễu Di thầm khen Lục Ly một câu, quả cầu này đá quá tốt, để đám người Hứa Phương Phỉ đi hỏi Minh Vũ? Các nàng dù có gan cũng không cơ hội.

Minh Vũ nổi danh độc hành hiệp, ai cũng không biết hắn đang ở đâu. Dù có cơ hội gặp được, đừng nói các nàng, có là Hứa Trần cũng không chắc dám hỏi.

Ánh mắt Hứa Phương Phỉ lộ vẻ thất vọng, Hứa Diệu Dương và hai tên Hồn Đàm cảnh lại sa vào trầm tư. Lời này của Lục Ly khiến bọn hắn đoán được chút nội tình, xem ra giữa Lục Ly và Minh Vũ nhất định là có quan hệ, chẳng qua Lục Ly xưng hô Minh Vũ là đại nhân? Vậy hắn không phải là thiếu chủ?

Lục Ly không nói, các nàng cũng không tiện hỏi nhiều, Hứa Phương Phỉ còn có chút bực bội không nói gì thêm. Hứa Diệu Dương và Lục Ly hàn huyên một phen liền cũng cáo từ rời đi.

Đang lúc đi ra Uy Vũ điện, Hứa Diệu Dương như chợt đột nhiên nhớ tới điều gì, quay người nói:

- Đúng rồi, ngày mười tám tháng sau là thọ thần (sinh nhật) gia phụ, nếu có thời gian mời Lục đảo chủ tới Lạc Thần đảo uống chén rượu nhạt, quay đầu ta sẽ phái người dâng tới thiệp mời.

- Được, ta nhất định đi!

Lục Ly thuận miệng đáp ứng, chờ đưa đi đám người Hứa Diệu Dương, hắn lập tức nhíu mày.

Xem ra đảo chủ này không dễ làm a, đủ loại xã giao dồn dập, hắn lại không thích xuất đầu lộ diện, giả mù sa mưa khách sáo hàn huyên với một đám người lạ.

Đối với hắn mà nói tu luyện mới là đại sự hàng đầu, giờ hắn chính đang cấp bách muốn đi Thanh Châu tìm Lục Linh …