Bất Diệt Long Đế

Chương 124: Một đám ngu xuẩn



Chỉ nửa canh giờ, Lộc trưởng lão liền đã điều tra xong tình hình, toàn bộ đám người Huyết Cừu đều đã trở về Huyết Sát đảo.

Kết quả trận chiến này cũng được xác định, đại hoạch toàn thắng, trừ hai tên Lục Ải Nhân chiến tử ra, còn lại gần như không có tổn thất nào quá lớn mất. Liễu gia chết hơn ba mươi người, chiến tử một trưởng lão Thần Hải Cảnh, so với Huyết Sát đảo, chút tổn thất ấy quả thực không đáng là gì.

Các trưởng lão cùng tụ tập lại thương nghị bước kế hoạch tiếp theo. Tất cả đều đồng ý với kiến nghị của Thất trưởng lão, thừa thắng xông lên, tới bên ngoài Huyết Sát đảo chờ thời cơ hành sự.

Lục Ly vốn muốn khuyên chúng nhân đừng nên liều lĩnh, nhưng lưu thủ Huyết Long Đảo cũng không phải cách hay, hắn càng nghĩ càng không ra được mưu kế nào tốt hơn, đành chỉ có thể trầm mặc không nói.

Thời gian hắn phóng thích huyết mạch đã tương đối lâu, lúc này đã rất hư nhược, cảm giác buồn ngủ ập tới. Chỉ là hiện tại thế cục bất minh, hắn sao dám cứ vậy ngủ say? Thế là đành phải tiếp tục gắng gượng.

Sau một phen thương nghị, cuối cùng Thất trưởng lão quyết định dẫn theo toàn bộ Thần Hải cảnh Liễu gia và một bộ phận Huyền Vũ cảnh, cùng tám tên Lục Ải Nhân tới bên ngoài Huyết Sát đảo.

Lục Ly thân là chủ lực Liễu gia, tự nhiên cũng được yêu cầu cùng hành động chung. Hắn không tiện trái ý chúng nhân, bèn cắn răng đi lên chiến thuyền hướng tới Huyết Sát đảo. Hắn nhắm mắt ngồi xếp bằng trong khoang thuyền, khôi phục lại thể lực và tinh thần lực đã tiêu hao quá độ.

Lần này Liễu gia có thể nói là đã dốc hết toàn bộ lực lượng, tất cả Thần Hải Cảnh đều xuất động, Huyền Vũ cảnh cũng được điều động hơn phân nửa. Đương nhiên hơn phân nửa cũng vẫn chưa đủ trăm người, số lượng võ giả Liễu gia thực tế vẫn còn quá ít.

Dù tổng cộng mới chừng một trăm, nhưng tinh thần ai nấy đều phấn chấn không thôi, chỉ cần diệt đi Huyết Sát bang, Liễu gia liền có thể làm chủ Huyết Sát đảo.

Có được địa bàn lớn như vậy, trong tay còn có Huyết Trùng thảo, Liễu gia lập tức có thể nhanh chóng lớn mạnh, triệt để đứng vững chân ở Thiên Đảo Hồ.

Huyết Sát đảo rất an tĩnh!

Đợi lúc hai chiến thuyền đi đến bên ngoài Huyết Sát đảo, phát hiện trên bến tàu không một bóng người, chiến thuyền cũng tan biến không thấy. Dạo qua một vòng quanh Huyết Sát đảo mới thấy, ở ngoại vi toàn bộ thám báo Huyết Sát bang đều đã biến mất.

Tiếp tục di chuyển vài vòng quanh Huyết Sát đảo, vẫn không thấy có bất cứ người nào, trong lòng chư vị trưởng lão Liễu gia có chút thấp thỏm. Bọn hắn vốn tưởng đến ngoài đảo rồi tiến có thể công lui có thể thủ, nhưng giờ mới phát hiện tiến lui đều khó mà tuyển chọn.

Tiến vào, Huyết Sát đảo là địa bàn người ta, Huyết Sát bang còn sót lại một hai ngàn võ giả, ba tên Hồn Đàm cảnh. Ai biết đi vào sẽ phát sinh tình huống nào? Còn lui về, chúng nhân lại không cam tâm.

- Lộc lão tam, dẫn người tiến vào thăm dò một phen, chú ý cẩn thận.

Sau cùng Thất trưởng lão hạ lệnh, trước thăm dò tình hình một lượt rồi tính. Lộc trưởng lão mang theo năm thám báo đỉnh cấp nhất, từ hướng một ngọn núi nhỏ lặng lẽ tiềm hành tới thành bảo Huyết Sát đảo.



Chúng nhân dừng chiến thuyền lại trên bến tàu, lẳng lặng chờ đợi kết quả thăm dò. Nửa canh giờ sau, nơi xa một đạo bóng người bay vụt mà đến, nét mặt đắng chát.

- Lộc lão tam, tình hình thế nào? Sao chỉ có một mình ngươi quay về?

Chờ người kia chạy vội lên thuyền, Thất trưởng lão liên thanh chất vấn, Lộc trưởng lão vừa trở về liền không ngừng lắc đầu thở dài, nói:

- Người ngoài thành bảo Huyết Sát đảo nhiều lắm, đại trưởng lão bọn hắn đích thân ra tay, nếu không phải ta chạy nhanh, sợ rằng đã không về được.



Không thăm dò được gì, ai còn dám mạo muội xuất động? Chúng nhân ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều không biết nên làm thế nào.

Thời gian từ từ trôi qua, một canh giờ sau, trên đường lớn phía bến tàu, Huyết Cừu bất ngờ dẫn theo hai tên Hồn Đàm cảnh và mấy trăm người đi tới.

- Lui ra sau trăm trượng, tùy thời chuẩn bị chiến đấu!

Thất trưởng lão quát lớn một tiếng, chúng nhân đồng loạt rút binh khí ra khỏi vỏ, chiến thuyền cấp tốc lui lại. Thất trưởng lão Cửu trưởng lão và Liễu Di đứng ở trên boong thuyền, nét mặt cảnh giác nhìn đám người Huyết Cừu chậm rãi đi tới.

Đã sắp qua hai canh giờ, Lục Ly vẫn chưa khôi phục lại, chẳng qua tinh thần đã không còn mệt mỏi như trước. Hắn không đi ra mà vẫn ngồi xếp bằng trong khoang thuyền.

Huyết Cừu và hai tên trưởng lão Hồn Đàm cảnh không đi ở mặt trước nhất, trước mặt có mấy trăm người che chắn, rõ ràng là sợ Lục Ải Nhân đánh lén.

Trên bãi đất trống trước bến tàu, Huyết Cừu khoát tay ra hiệu chúng nhân đi theo ngừng lại, mắt nhìn chằm chằm Thất trưởng lão, miệng quát khẽ nói:

- Sơn Hà huynh, chúng ta thu lưu Liễu gia các ngươi, các ngươi lại đối xử với chúng ta như vậy ư?

Trên mặt Thất trưởng lão chớp qua một mạt lúng túng, việc này chưa nói tới đúng sai. Liễu gia tuy mang tiếng vong ân phụ nghĩa, nhưng Huyết Sát đảo cũng chẳng tốt đẹp gì, ngay từ đầu đã mưu đồ thôn tính Liễu gia, Huyết Bất Quy thiếu chút còn cưỡng bức Liễu Di, thấy Liễu gia có thể bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả phẩm chất cao liền lập tức trở mặt khai chiến…

Bởi thế đứng ở bên nào đều không cảm thấy mình sai, hai thế lực đều muốn phát triển lớn mạnh, để tránh không bị diệt vong, làm ra bất kỳ quyết định gì đều là đúng.

Thất trưởng lão ngượng ngùng cười một tiếng, chắp tay nói:

- Huyết huynh, đừng nói mấy lời này làm gì, Sơn Hà vì Liễu gia cũng phải bất đắc dĩ làm vậy. Hay là thế này đi, các ngươi rời khỏi Huyết Sát đảo, ta cam đoan không đối địch với các ngươi nữa, đồng thời mỗi năm còn đưa các ngươi trăm vạn Huyền Tinh, thế nào?



- Trăm vạn Huyền Tinh!

Không chỉ phía Liễu gia, ngay cả phía Huyết Sát đảo cũng ồ lên một mảnh, cái giá Thất trưởng lão đưa ra này khiến rất nhiều người hãi hùng khiếp vía, trăm vạn Huyền Tinh đối với Huyết Sát đảo cũng là con số không nhỏ.

Chẳng qua mấy người Liễu Di ngẫm kỹ thì thấy cũng ổn, nếu Liễu gia có thể được đến Huyết Sát đảo, như vậy có thể bồi dưỡng ra được bao nhiêu Huyết Trùng quả phẩm chất cao? Một năm kiếm mấy trăm vạn Huyền Tinh hoàn toàn là điều nằm trong tầm tay, cho Huyết Sát bang trăm vạn lại đã làm sao?

Huyết Cừu trầm mặc, lát sau lại chụm đầu thầm thì với hai vị trưởng lão đi cùng, thương nghị suốt chừng ba nén hương, Huyết Cừu mới quay đầu nói:

- Sơn Hà huynh, hay là thế này đi. Huyết Long Đảo vẫn sẽ cho các ngươi, ngoài ra chúng ta còn có thể đưa các ngươi thêm ba hòn đảo phụ cận. Một năm các ngươi đưa chúng ta trăm vạn Huyền Tinh, sau này chúng ta chung sống hòa bình, nước sông không phạm nước giếng.

Xem ra Huyết Cừu có vẻ sợ Lục Ải Nhân, không muốn tiếp tục khai chiến mà muốn chuyển sang đàm phán. Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão liếc nhau, trong mắt hai người đều lấp lánh quang mang.

Thật ra hai người cũng không muốn tiếp tục khai chiến, Liễu gia cần thời gian phát triển, chỉ cần có thể kéo dài một thời gian, Liễu gia liền có thể mua sắm càng nhiều Lục Ải Nhân. Có thể dùng tài nguyên chồng ra một nhóm lớn Thần Hải Cảnh, từ đó không ngừng lớn mạnh, sau cùng triệt để đứng vững chân ở Thiên Đảo Hồ.

Thất trưởng lão và mấy vị trưởng lão thương nghị một phen, cuối cùng Thất trưởng lão quyết định chủ ý, quét mắt nhìn về phía Huyết Cừu nói:

- Huyết huynh, các ngươi nhường Huyết Sát đảo cho chúng ta một năm. Các hòn đảo còn lại vẫn đều thuộc về các ngươi, mỗi tháng chúng ta đưa các ngươi mười vạn Huyền Tinh, như thế song phương đều có thể được đến cơ hội khoái tốc phát triển. Một năm sau chúng ta sẽ rời hết khỏi Huyết Sát đảo, đi tranh đoạt hòn đảo có đất nham tương còn lại. Chúng ta có thể lập xuống huyết thề, nếu vi phạm sẽ không được chết an lành.

Điều kiện Thất trưởng lão đưa ra rất có thành ý, đối với Liễu gia cũng rất có lợi. Chỉ cần nhường Huyết Sát đảo cho Liễu gia một năm, Liễu gia đủ khả năng kiếm được lượng Huyền Tinh mua sắm mười mấy tên Lục Ải Nhân, đến lúc đó liền có thể công chiếm bất kỳ hòn đảo có đất nham tương nào.

Quả nhiên!

Bên phía Huyết Cừu tựa hồ cũng động tâm, đôi mắt Huyết Cừu khẽ lấp lánh, nói là có thể cân nhắc, nhưng hắn phải triệu tập toàn bộ trưởng lão gia tộc để thương nghị, đề nghị Liễu gia cho hắn một canh giờ.

Huyết Cừu dẫn người trở về, bên này các trưởng lão Liễu gia đều không giấu được vui mừng. Trong đầu đã nghĩ đến chuyện sau khi giành được Huyết Sát đảo, Liễu gia sẽ phát triển lớn lệnh thế nào, làm sao đi mở rộng dược điền, gieo trồng càng nhiều Huyết Trùng Quả …

Liễu Di cũng rất hưng phấn, lập tức tiến vào khoanh thuyền chia sẻ tin tức tốt này với Lục Ly.

Trạng thái tinh thần Lục Ly đã khá hơn một chút, hắn nghe xong Liễu Di kể lại liền trầm mặc, suy tư một lúc lâu mới đột nhiên mở mắt ra, quát khẽ nói:

- Một đám ngu xuẩn, các ngươi bị lừa rồi. Đây là chiêu câu giờ của Huyết Cừu.