Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 126:



Uyển Tình nhìn thoáng qua, người cô đã muốn như gió cuốn ra ngoài. Uyển Tình thở dài, rũ mắt xuống, xem báo.

Đống báo lung tung này, chẳng những có hôm nay, còn có ngày hôm qua cùng hôm kia. Uyển Tình nhìn nửa ngày, phát hiện giải trí bát quái có vẻ đẹp mặt, cũng chỉ xem tin này.

Nhìn nhìn, liền phát hiện một số ảnh chụp thật to, một nam nhân ôm một nữ nhân ôm hôn, bối cảnh hẳn là nhà hàng cơm Tây, bộ dáng thực lãng mạn.

Nam nhân có hơi nhìn quen mắt. Tuy rằng nhìn không tới mặt của hắn, nhưng cô liếc mắt một cái biết hắn là ai —— Mục Thiên Dương. Thân hình của hắn, tóc của hắn, còn có đồng hồ đeo tay kia...... Toàn bộ nói cho cô, là hắn!

Dưới ảnh chụp lớn còn có ảnh chụp nhỏ, là hắn đứng phía sau nữ nhân, đeo vòng cổ cho nữ nhân, mà nữ nhân kia —— Đinh Thải Nghiên. Uyển Tình cười, xem ra bọn họ xác định rồi? Bằng không khẳng định sẽ không cho truyền thông chụp đến, lại càng không tùy tiện đưa tin lớn như vậy.

Uyển Tình qua loa nhìn lướt qua văn tự, đều nói bọn họ trai tài gái sắc, chuyện tốt sắp tới. Hai ngày khác, cũng đều có tin tức bọn họ, chẳng qua trang báo không lớn như vậy.

Uyển Tình nhíu mi lại, trong lòng thực khủng hoảng. Nếu hắn kết hôn, cô sẽ thật cao hứng, nhưng nếu người kia là Đinh Thải Nghiên, liền toàn không phải như vậy......

Đột nhiên, đỉnh đầu truyền đến âm thanh: "Em một người, Thiên Tuyết đâu?"

Uyển Tình chấn động, ngẩng đầu, thấy Mục Thiên Dương nhìn mình từ trên cao.

"Tôi không biết cô ấy đi đâu."

Sắc mặt Mục Thiên Dương đen lại. Tốt lắm, con nhóc kia là thật muốn chết. Nhìn lướt qua tờ báo trên đùi cô, mặt hắn không chút thay đổi ngồi xuống. Uyển Tình cũng mặt không đổi sắc, đặt tốt tờ báo sang một bên.

Mục Thiên Dương nhìn động tác của cô, rất muốn lắc cổ của cô hỏi một câu: Em không phản ứng? Em không hỏi? Em không sợ?

"Bác sĩ nói như thế nào?"

"Trật khớp, cố định một tháng......" Uyển Tình nhíu nhíu mày, nhìn hắn, "Cuối tháng tôi còn muốn về nhà được không? Tôi hỏi qua bác sĩ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khi đó có thể tháo bột."

"Vậy cẩn thận một chút!" Mục Thiên Dương nói, "Bằng không thời gian nghỉ hàng tháng em liền nán lại trong biệt thự."

"Ừ."

Mục Thiên Dương còn muốn nói về nhà cũng muốn chú ý một chút, nhưng há miệng mà chưa nói ra. Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh, Thiên Tuyết một bàn tay bưng một ly trà sữa nóng hôi hổi, tay kia thì cầm hai gói to đi vào. Nhìn thấy Mục Thiên Dương, cô sợ tới mức ngẩng đầu thẳng ngay, một đôi mắt loạn liếc chung quanh, chỉ là không dám nhìn hắn.

Mục Thiên Dương âm trầm cười lạnh một tiếng: "Em đi đâu vậy?"

Thiên Tuyết nói: "Em sợ Uyển Tình đói, mua cho cậu ấy một chút đồ ăn vặt cùng hoa quả. Nha, còn có trà sữa nóng hổi!" Nói xong, chạy nhanh cung phụng qua.

Mục Thiên Dương liếc nhìn cô một cái, cầm trà sữa đưa cho Uyển Tình: "Chậm rãi uống." Sau đó túm Thiên Tuyết một phen, "Em đi ra theo anh!"

"A!" Thiên Tuyết quát to một tiếng, đồ bên trong túi nhựa trên tay một trận rối loạn.

Đi ra khỏi phòng bệnh, Mục Thiên Dương phanh đóng cửa, rống giận với Thiên Tuyết: "Em muốn chết phải không!"

Thiên Tuyết hoảng sợ, lắp bắp trấn an: "Nhỏ, nhỏ giọng một chút, sẽ dọa đến Uyển Tình......"

Nhắc tới đến Uyển Tình, thần sắc Mục Thiên Dương liền dịu đi một chút, chậm rãi hít mấy hơi, hắn buông cô ra: "Đi làm thủ tục xuất viện!"

Thiên Tuyết nhìn hắn: "Tiền không đủ......"

" Em......" Mục Thiên Dương cắn răng, lấy ví tiền ra ném qua, "Nhanh một chút!"

Thiên Tuyết đưa đồ ăn vặt cùng hoa quả cho hắn: "Cầm cho Uyển Tình ăn."

Mục Thiên Dương xacha theo này nọ đi vào, thấy Uyển Tình nhìn cửa chấn kinh, không khỏi thu liễm thần sắc. Bước qua, hắn xoa xoa tóc của cô: "Không trách em, đều là em ấy, anh sẽ hảo hảo thu thập em ấy."

"Không quan hệ." Uyển Tình cười nhẹ, cắn ống hút tiếp tục uống trà sữa.

Mục Thiên Dương ngồi xuống, nhìn tờ báo bên cạnh, đưa tay mở ra.

Uyển Tình vừa thấy, hỏi hắn: "Anh kết hôn với chị em?"

Hắn liếc nhìn cô một cái: "Tại sao biết được?"

Uyển Tình dừng một chút, nói: "Tôi chỉ là đoán."