Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này

Chương 159-2: Thấu ~~ Thấu ~~



Đây hoàn toàn căn bản là tính cách của một vương giả nhìn tất cả phải chiếm thượng phong mới được đây mà!

"Những món tùy tiện bây giờ cũng chỉ có kem thôi, nhưng mà hình như ở đây không có bán, Nam Cung tiên sinh, không bằng chúng ta đổi món ăn khác đi..." Tiểu Ngư buông tha việc so đo với tâm tư của Thấu thiếu gia, thuận mắt rũ mi xuống khuyên, "Bên ngoài cũng không bằng ở nhà, món ăn đặc sắc ở khách sạn này hình như là cá kho, nhìn màu sắc cũng không tệ lắm, thật chuyên nghiệp, không bằng anh hãy hạ mình nếm thử một chút đi..."

Yên lặng chốc lát.

"Được", mặc dù trong giọng nói có chút trầm khàn, nhưng cũng may là đồng ý.

Tiểu Ngư thở phào nhẹ nhõm, gọi điện thoại gọi cá kho và mấy món ăn sáng bán bên ngoài.

Nhưng khi cô để điện thoại xuống xoay người định thông báo, thì hoàn toàn chấn động————

Bởi vì cô lại thấy Thấu thiếu gia đang mang ánh mắt câu người vô cùng mập mờ nhìn cô từ trên xuống dưới, hết sức tỉ mỉ đánh giá ngực, eo và hai chân dài trắng trẻo của cô nhiều lần, hơn nữa ánh mắt kia rõ ràng là nhìn kỹ sắc vị, hoàn toàn là ánh mắt trần trụi hừng hực bùng cháy lửa dục...

Cá Kho...

Đỏ! Đốt! Cá!

Trong đầu Nhan tiểu thư thoát ra những từ ám chỉ tên món ăn nào đó ...

Vẻ mặt Tiểu Ngư lập tức sợ hãi, cuống quýt lùi lại, không đợi anh nói chuyện đã vội vàng khoát tay thanh minh, "Em không có ý gì khác, Nam Cung tiên sinh ngàn vạn lần anh đừng hiểu lầm, tôi không có ám chỉ với anh gì đâu, vả lại trước đây anh đã đồng ý với em, tuyệt đối không ép buộc em phát sinh bất kỳ hành động không thích hợp nào trước khi cưới..."

"Hôm nay đến chỗ này, mục đích là tra án", Thấu thiếu gia đứng lên, chậm rãi nhìn cô từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: "Nhan tiểu thư, thu hồi những suy nghĩ không đứng đắn của em lại đi."

Bạn học Ngư lập tức rơi lệ...

Này, em cũng không phải là gấu mèo nhỏ của anh, không đùa giỡn một chút thì không vui sao, anh đừng bắt nạt em nữa không được à?

******

Ting ——!

Điện di động đặt trên bệ cửa sổ đang quay phim truyền đến tiếng thông báo, Tiểu Ngư tỉnh hồn đi tới, cầm điện thoại di động lên thì phát hiện dữ liệu trong điện thoại đã đầy, mới vừa quay được mười mấy phút liền nhắc nhở không thể tiếp tục nữa.

Cá kho còn chưa đưa tới.

Nhưng với trình độ ngây thơ của Thấu thiếu gia thì nhất định cô sẽ phải phục vụ anh ăn cơm.

Thậm chí có khả năng hơn chín mươi phần trăm là cô bị uy hiếp phải tự tay phục vụ Thấu đại thiếu dùng cơm...

Mà đây lại là lúc không có gì cản trở, nếu không cách nào theo dõi thì khi Tiêu Nhã đi thì cô sẽ không phát hiện kịp thời được.

Chuyện này đối với việc điều tra là hết sức bất lợi, dù sao cũng là đầu mối hiếm có, Tiểu Ngư xoắn xuýt liếc nhìn ngoài cửa sổ, rồi lại liếc nhìn điện thoại di động.

Lúc này, Nam Cung Thấu đi tới, mắt vừa nhìn thấy dòng thông báo dữ liệu đã đầy trong điện thoại Ngư tiểu thư thì không nói lời nào mà lấy đi.

Thấu thiếu gia là hacker, ở lĩnh vực thiết kế và chế tạo súng ống đạn dược cũng là cao thủ, có lẽ thứ đồ vật như điện thoại di động sẽ không thể nào làm khó được anh.

Tiểu Ngư thấy Nam Cung Thấu hiếm khi yên lặng trợ giúp mình như vật, lúc này đột nhiên thay đổi cách nhìn với Nam Cung Thấu, cũng không khỏi sinh ra mấy phần cảm giác áy náy với anh—— Nam Cung Thấu, là người tốt!

Tinh! Tinh! Tinh! Tinh!

Ngon tay thon dài củaThấu thiếu gia ấn thật nhanh trong điện thoại di động, bên trong không ngừng vang lên các loại âm thanh thông báo nhắc nhở dũng mãnh phi thường.

Gương mặt ngu si của Ngư tiểu thư mang ánh mắt sùng bái tới gần.

Chuyện này không đến gần thì khá tốt, vừa đến gần một chút thì Nhan Tiểu Ngư suýt chút nữa là điên mất!

Lọc sạch bộ nhớ bên trong—— Thấu thiếu gia thật sự lọc sạch bộ nhớ bên trong.