Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này

Chương 137-2



Ngư Nhi uống một ngụm nước nhỏ, “Công ty Ngô thụ chủ yếu là loại mỹ phẩm tắm rửa, tiêu thụ chủ yếu là phái nữ, nhân viên trong công ty cũng 80% là phái nữ, theo như ở chỗ tôi thám thính, giống như phần lớn đồi với việc chuyện của tình nhân Ngô đại thiếu gia không hiểu nhiều lắm, muốn từ trong nhiều người như vậy tìm kiếm vị tình nhân kia, chúng ta nên ra tay từ phương diện nào?”

“Căn cứ vào dò thăm của mọi người, cùng với điều tra của tôi và Bạch Miêu, trước tiên có thể xác định mấy mục tiêu”, Haineko nói tiếp, lấy ra máy tính mỏng như cánh ve đặt ngay ở giữa, vừa hoạt động vừa tự thuật, “Ngô Viễn Thanh vào cổng ty được ba năm, bởi vì thích sạch sẽ, đã kết hôn, cho nên người đặc biệt thân cận trong công ty, không nhiều hơn ba người. Một, là người giúp việc tư nhân làm bữa sáng mỗi ngày ở Ngô thị, gọi là chị Lâm; một, là lúc Ngô Viễn Thang vừa tiến bào công ty chỉ đạo anh ta tiến hành nhiệm vụ chỉ đạo bộ R&D, Triệu Đình, ba tháng trước xin nghỉ mang thai, hôm nay không có ở công ty: một người khác, chính là thư ký Ngô Viễn Thâm, Tiêu Nhã.”

Ba tập tài liệu hiện trên màn hình vi tính, một người giúp việc bình thường chị Lâm, một chủ nhiệm lão luyện chừng ba mươi tuổi Triệu Đình, một nhìn như vô cùng nhu nhược, cũng có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, khí chất động lòng người Tiêu Nhã.

“Tiêu thị.....” Ngư Nhi nhìn tài liệu của Tiêu Nhã, hơi ngừng, “Thì ra là Tiêu Nhã, con gái duy nhất của nhà họ Tiêu.”

“Vốn nhà họ Tiêu cũng là danh môn vọng tộcc, đã từng cũng coi như là đầu rồng kinh tế E thị, dựng lên một bầu trời, đáng tiếc về sau lại phá sản, vị Tiêu tiểu thư này sau khi tốt nghiệp đại học lại giống như con gái bình thường khó khăn tìm việc làm, cho đến nửa năm trước, mới tiến vào Ngô thị, làm thư ký Ngô Viễn Thâm”, Bạch Miêu nói tiếp, “Bây giờ nhìn, hiềm nghi lớn nhất, chính là vị Tiêu tiểu thư này rồi.....”

Ngư Nhi đang muốn nói tiếp, chỉ thấy Hạ Lãng Lãng đột nhiên huýt sáo bên cạnh, hướng về phía cửa chính Ngô thị thấp giọng khen, “Oa, mỹ nữ này so với trong hình càng đẹp mắt hớn!”

Mấy người đồng thời nhìn lại, thấy trước cửa Ngô thị người con gái tóc dài búi cao, đồng phụ công sở, dáng vẻ ling lung hấp dẫn người khác đi ra, không phải là ai khác, đúng là người bọn họ vừa mới thảo luận Tiêu Nhã.

Vị Tiêu tiểu thư này, khí chất thanh nhã, diện mạo thoát tục, lúc đi không nhìn thấy vẻ ngang ngược càn rỡ, luôn cúi thấp đầu, bước chân cẩn thận, khuôn mặt thậm chí có lo lắng, đối với ánh người qua đường nhìn chăm chú lại e sợ, đứng trong góc trước cửa cao ốc Ngô thị, sắc mặt lo lắng, như đang đợi cái gì.

“Có muốn gọi đến chất vấn hay không?”

Hạ Lãng Lãng thích nhất bắt mỹ nữ, lấp tức xắn tay áo làm bộ xông về phía trước, “Tôi trước ——!”

“Đứa nhỏ này!” Bạch Miêu trừng mắt nhìn cô, giáo dục, “Pháp chế xã hội, phải điều tra theo quy tắc, chúng ta cũng không phải thổ phỉ.”

Bọn họ là có đạo đức có tư chất của sát thủ.

Hạ Lãng liếc nhìn Ngan Ngư Nhi có ánh mắt giống nhau, lặng yên —— được rồi, nói cô có tư tưởng bất chính, cô kiếm thảo đi.

“Ok”, ngón tay Haineko vừa động, trực tiếp in ra, cầm trong tay, “Làm xong.”

Nhan tiểu thư vừa nhìn, kinh ngạc, đây không phải là lệnh kiểm soát mà chỉ có Viện Kiểm Sát mới có thể đưa cho ngành công an sao?

Anh như thế nào lahi có thể tuỳ ý từ trong máy tính đánh ra như vậy?

Còn có mang theo dấu nữa sao?

Mẹ nó, đây có quá huyền ảo!