Bàn Tay Vàng Là Lão Công

Chương 9: Bị địt lúc sáng sớm, bắn tinh, nuốt tinh (cao H)



***

Hồ Trụ khó thở, chóp mũi bắt đầu đổ mồ hôi, hắn ngẩng đầu lên với vẻ mặt nhăn nhó. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, hai chân lại bị gác lên đôi bờ vai gầy gò của người đàn ông, giống như một khung cửi rung lắc. Cơ thể như bị đóng đinh vào giường mà thúc dập.  Hai môi lồn bị con cặc quen thuộc chặn mở, bụng bị chọc cho hơi nhô lên. Hắn nóng vã cả mồ hôi, vừa khóc vừa kêu thảm thiết:

"A a a—— Chậm thôi— Chậm thôi sắp chết rồi——— Bị địt chết mất a a a a—"

Tiếng kêu của hắn nghe như bị ai đánh đập dã man, thống khổ lại đáng thương. Nhưng lúc này hắn so với bị đánh đập cũng không khác là bao. Bên trong bị con cặc thô to và tròn trịa của người đàn ông va chạm mạnh mẽ. Tốc độ và cường độ như muốn xé toạc khoang sinh sản và đâm thật mạnh vào bên trong tử cung vậy.

Hồ Trụ khóc đến nghẹn cả thở, bám chặt vào giường, vẻ mặt giống như đau đớn lại giống như sảng khoái, cơ thể vẫn không ngừng rung lắc. Môi lồn bị chèn sưng tấy, thậm chí làm cho cặc khi cao trào bắn tinh cũng bị kẹt ở trong lồn, tinh dịch tưới vào quy đầu, làm con cặc thô và cứng hơn nữa.

Hắn cảm thấy bản thân đã trở thành cốc thủ dâm của người đàn ông, hai chân bị kẹp mạnh đến mức sắp mất cảm giác rồi, trong lỗ lồn nhỏ hứng đầy tinh dịch của y, còn hắn chỉ có thể há miệng chảy nước dãi, trợn mắt kêu rên một cách dâm đãng .

Hắn trông không giống một chàng trai vừa mới mất trinh chút nào, trái lại, hắn dâm đãng đến không thể chịu nổi, cái vẻ mị hoặc đắm chìm trong tình dục đó, cái tiếng rên dâm đãng the thé cao vút đó, nếu có ai đó đang đứng ngoài cửa nghe thấy, chắc là đã sớm xô cửa xông vào quét bay mấy thứ dâm tà [1] này đi rồi.

Nguyễn Mục nằm trên người Hồ Trụ đổ mồ hôi nóng hổi, y ồ ồ thở dốc, đôi lông mày lúc đầu nhíu chặt rồi sau đó lại từ từ giãn ra, hơi thở gấp đến lợi hại, nửa thân dưới vừa nặng trĩu vừa khó chịu, chọc vào trong lồn người kia mạnh mẽ, túi dái đập mạnh vào môi lồn mềm mại và đầy đặn của người kia, tát nó sưng tấy, đỏ bừng cả lên. Đôi mắt xám cũng nheo lại ghim lên thân thể nam nhân, y thở dốc, liếm hôn cổ người nọ, vừa cắn vừa hôn, an ủi cơ thể đang run rẩy của hắn.

Giữa ban ngày ban mặt, hai người này lại ở trong phòng say sưa làm tình.

Hồ Trụ kêu đến giọng khàn đặc, Nguyễn Mục nhẹ nhàng chặn miệng hắn lại, mà nên nói là cắn vào miệng hắn, hàm răng hơi nhọn không ngừng cọ xát môi hắn, giống như đang ăn thạch jelly, cắn một miếng lại nuốt xuống một miếng.

Bởi vì là ban ngày, Hồ Trụ đang ngủ thì đột nhiên tỉnh giấc, đàn ông vào buổi sáng thường có ham muốn mạnh mẽ. Cho nên lúc Nguyễn Mục thò tay vào trong quần lót, Hồ Trụ sau khi "ỡm ờ lưỡng lự" [2] cầu xin y nhẹ một chút, liền "ỡm ờ lưỡng lự" bị cởi quần lót ra rồi đè dưới thân.

Kết quả, hờ.   (tiếng cười khẩy)

Cặc mới đi được nửa quãng đường đã mất hết kiên nhẫn, y trực tiếp nhấc hai chân Hồ Trụ lên, dùng sức đâm toàn bộ vào, đau đến mức hắn cảm thấy như bị mất trinh lần thứ hai. Nước mắt trào ra ngay tại trận, tí nữa thì "thăng thiên" tại chỗ.

Muốn đàn ông làm nhẹ?

Việc đó khó như việc bắt anh ta không được xuất tinh vào lồn vậy.

Hồ Trụ bị đè lên giường, người đàn ông từ phía sau ôm lấy eo hắn, thúc mạnh về phía trước. Hắn khóc đến chóp mũi đau nhức không chịu được. Quỷ nào nói đàn ông không dễ rơi nước mắt, chẳng qua là chưa bị phá trinh thôi.

Lồn sắp bị địt thành một cái cốc thủ dâm để cho đàn ông hưởng dụng rồi, tinh dịch đặc sệt và nóng hổi giống như súng laser, bắn mạnh vào thành tử cung của anh. Ngoài nghẹn ngào la mắng, Hồ Trụ căn bản không thể làm gì để ngăn cản người đàn ông một lần nữa đục một cái lỗ ở giữa khe lồn nhỏ của mình, lấp đầy tử cung bằng tinh dịch đặc quánh, còn dùng đầu cặc dập mạnh vào thành tử cung, giống như lưu luyến hôn lên đó một nụ hôn.

Sáng sớm tinh mơ đã làm tổng cộng hai lần, cái này là đối với Nguyễn Mục, còn Hồ Trụ thì đã xuất tinh liền bốn lần, thân thể gần như kiệt sức, tưởng như một con búp bê vải bị chơi rách nát. Tinh dịch màu trắng đục chảy ra từ cái lỗ nhỏ không thể đóng lại được, hắn thẫn thờ nhìn đầu giường, đã sớm hồn lìa khỏi xác.

Giống như bị một tên ác nhân cực kỳ thô bạo cưỡng hiếp, cái lồn đã sớm không thể khép lại được, hai chân đầy vết bầm tím. Miệng Hồ Trụ chảy nước dãi, ánh mắt đờ đẫn, tóc ướt đẫm nước, thậm chí ngực cũng toàn là vết răng cắn và dấu mút, vừa bẩn thỉu vừa dâm loạn.

Mà Nguyễn Mục cũng khẽ rít lên, sau lưng đầy vết đỏ do bị cào, nhưng cũng không quá lộ liễu, nguyên nhân chủ yếu là do Hồ Trụ cắt móng tay rồi, nếu không thì sẽ nghiêm trọng hơn thế này gấp trăm lần.

Ngoài cái này ra, y còn bị tên này cắn vào cổ và cánh tay.

Vết răng đẫm máu trên cổ cực kỳ hung hãn, Nguyễn Mục bị cắn có chút mất khống chế, hành động sau đó càng hung bạo hơn. Hồ Trụ khóc rất nhiều, răng cũng dùng lực rất mạnh để cắn. Y không biết cách an ủi người khác, chỉ có thể ức hiếp Hồ Trụ càng thêm lợi hại. Quả thực có hiệu quả, sau đó người này đã trực tiếp bị chèn khiến hắn không thể phát ra âm thanh, chỉ là eo của ai đó vẫn bị nhéo vài cái.

Hai người làm tình mà cứ như đang đánh nhau, mà Hồ Trụ thì trực tiếp biến thành một tên tàn phế cấp độ mười, oán giận nhìn Nguyễn Mục, hận không thể cắn chết y.

Phớt lờ vẻ mặt oán trách của hắn, Nguyễn Mục duỗi hai ngón tay ra, đút vào lồn hắn chọc ngoáy vài lần, người này lại mềm ra thành một vũng nước, bồn chồn kẹp chặt hai chân. Mà Nguyễn Mục chỉ lấy tinh dịch còn đọng lại trong âm đạo ra ngoài, từng chút một bôi lên lớp lông dày ở hạ thân người này, đen trắng xen lẫn, còn dính thứ nước dâm đãng sền sệt, trông hỗn độn và tục tĩu.

Hồ Trụ im lặng ngơ ngác nhìn tên này làm bẩn hắn, lại còn xấu xa mà vê, niết tinh dịch chảy ra từ người hắn trên hai đầu ngón tay một cách hứng thú, ngón tay chậm rãi khép lại rồi tách ra, kéo ra sợi tơ dinh dính dơm dớp cùng với tinh dịch của người này trộn lại một chỗ, dâm tà và dơ bẩn.

Rõ ràng đang làm những việc biến thái và khiêu dâm như vậy nhưng người đàn ông lại mặt vô biểu tình, chỉ là vành tai và mặt dần dần nóng lên, lan ra một tầng sắc hồng rộng lớn.

Đúng là có tật xấu mà. Trong lòng thì chửi mắng, nhưng gương mặt tròn trịa của ai đó dần đỏ lên.

"Cốc cốc——"

Phía bên ngoài phòng ngủ có âm thanh truyền đến.

"Mục ca, em mang bữa trưa cho anh!" Cô gái cao giọng, dịu dàng lại đáng yêu tiếp tục nói: "Bữa trưa hôm nay có sườn heo chua ngọt, xôi gà và cánh gà chiên coca đó nha!"

"Xã trưởng[3] biết anh vừa về chắc chắn rất mệt mỏi, nhưng cuộc họp buổi chiều vẫn cần anh phải tham gia. Ai ui, mọi người có cầu tình với xã trưởng thì anh ấy cũng sẽ không cho phép anh nghỉ đâu ý hưm..."

(*T ko cách nào dịch một cách tự nhiên được mấy tiếng ưm a của nhỏ này, mọi ng tự hiểu là nhỏ đang nói chuyện kiểu nũng nịu thôi nha)

Cô gái đau khổ ca thán, hôm nay cô cố ý ăn mặc thuần khiết, mặc một chiếc váy trắng tinh, trên đầu còn đeo một vòng hoa dành dành, trang điểm vô cùng trong trắng đáng yêu, cô chỉ đợi Nguyễn Mục mở cửa liền khiến anh kinh diễm một phen, mặc dù mỗi lần cô đến đưa cơm anh đều không thèm cho cô một ánh mắt.

(Kinh diễm: kinh ngạc và cảm thán trước cái đẹp)

Hồ Trụ chăm chú lắng nghe, hắn liếc nhìn Nguyễn Mục, thấy y không nhúc nhích, vẫn đang chơi đùa dưới thân mình, vội vàng đẩy y: "Ca, bên ngoài có một em gái kìa!"

Giọng hắn hơi cao một chút. Thấy Nguyễn Mục cau mày ngước mắt lên, thờ ơ nhìn hắn, hắn đành phải kiềm chế sự kích động của mình, viện cớ khác thì thầm nói: "Ca... tôi đói bụng..."

"A a—— anh... đừng tiến vào có được không... tôi muốn ăn cơm mà" Hồ Trụ vội vàng nói, nắm lấy ngón tay đang chuyển động phía dưới của Nguyễn Mục, lấy lòng cọ cọ lòng bàn tay y: "Ăn xong... lại cho anh sờ, được không?"

Nguyễn Mục im lặng, nhìn dấu vết nhơm nhớp dính trên tay, đưa nó đến bên miệng Hồ Trụ, bình tĩnh nói: "Liếm."

Nhìn thấy Hồ Trụ không cam lòng, y thấp giọng nói: "Liếm sạch sẽ thì đi, nếu không..."

Y liếc nhìn Hồ Trụ: " ... thì sẽ tiếp tục ở đây địt nát anh."

Giọng điệu y ổn định lại bình thản, Hồ Trụ kịch liệt run lên, đành phải kìm nén cơn giận mở miệng, vừa liếm ngón tay y vừa chửi thầm trong bụng.

Đồ chó con này, sao có thể biến thái như vậy!

Trên tay y rõ ràng dính đầy tinh dịch của chính y... vậy mà còn để mình liếm lên... đậu má... cái thú vui chết tiệt này.

Đây cũng là lần đầu tiên Hồ Trụ ăn tinh dịch của người khác, có chút đắng chát, người này vẫn khá là thích sự sạch sẽ, nên không nếm được bất kỳ vị mặn nào, nhưng mùi tanh nồng nặc của tinh dịch vẫn tương đối nặng, lúc ăn vào trong miệng luôn có cảm giác rất khó chịu.

__________

[1] Quét dâm: Gốc là "Tảo hoàng": nói chung đến các chiến dịch truy quét mại dâm của cảnh sát bên TQ hoặc chiến dịch quét văn hoá phẩm đồi truỵ trên internet hoặc trong học đường. 

[2] Ỡm ờ lưỡng lự: Gốc là "Bán thôi bán tựu": kiểu nửa muốn nửa ko, "tình trong như đã mặt ngoài còn e", "nghiện còn ngại". Tác giả dùng điệp từ ở đây có ý là Thụ cả quá trình từ lúc cởi quần lót đến lúc đụ rồi mà vẫn còn đang đấu tranh tâm trạng là nên hùa với Công hay nên từ chối đẩy ngta ra ý. Cha tiên sư nhà anh, gớm nữa =))))

[3] Xã trưởng: thời xưa một khu khoảng 25 hộ gia đình tạo thành 1 xã, cùng bàn bạc việc chung gọi là "xã hội", hoặc tụ họp nhiều người làm một việc gì cũng gọi là xã, như hội xã (là công ty), văn xã (là hội nhóm làm thơ văn),...

*Hết chương 9*