Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 711: Tôi có thể chỉ dẫn anh



Đến cách đấu trường, không cần đi đường, chỉ cần nghĩ một cái, cơ thể bạn có thể xuất hiện ở trong phòng của mình ở cách đấu trường, đương nhiên ngoại trừ trong lúc đang chiến đấu.

Cho nên Sở Vĩnh Du lúc này, người đã đi đến một căn phòng màu trắng tinh, trong phòng còn có một người máy quản gia.

“Chủ nhân, ngày muốn quan sát cách đấu hay là tham gia cách đấu?”

“Tham gia cách đấu.”

Tham gia cách đấu, ngoại trừ biết rõ ID của nhau hẹn chiến, cũng có hình thức ngẫu nhiên.

“Dùng ba nghìn từ tài khoản của ngài làm phí báo danh, xác nhận?”

“Xác nhận.”

Sở Vĩnh Du nghĩ rất đơn giản, chính là làm những gì mà mình nên làm, chỉ dẫn cho những người mới kia, để bọn họ nhanh chóng trưởng thành.

Nhìn Huyền Hoàng Tinh tốn mười năm, nhưng mà cho dù khoa học kỹ thuật hay là võ lực cá nhân của người ta cũng cực kỳ xuất chúng, trái đất thật sự kém rất nhiều.

Sau khi trừ phí, đợi không đến ba giây, người máy nói ra.

“Chủ nhân, ghép đôi thành công, chúc ngài chiến thắng.”

Bởi vì Sở Vĩnh Du không có chứng nhận cách đấu gia, cho nên tính theo cấp bậc thấp nhất, mà anh cũng xác định phạm vi ngẫu nhiên ở Tam Giai Cách Đấu Gia.

Khung cảnh thay đổi, Sở Vĩnh đứng trên một đài đấu võ, sân khấu vô cùng khổng lồ, đều dùng Thanh Thạch xây dựng, bốn phía còn có chỗ ngồi, nếu có người muốn xem trận cách đấu này, sau khi trả tiền có thể ngồi ở trên đó quan sát.

“Bạch Bản? Mẹ nó! Đầu óc của mày có vấn đề à.”

Lúc này xuất hiện đối diện với Sở Vĩnh Du, là một thanh niên đẹp trai, đỉnh đầu là Tam Giai Cách Đấu Gia, xem ra là người trưởng thành không tệ.

Người thanh niên nhìn thấy Sở Vĩnh Du ngay cả chứng nhận cách đấu gia cũng không có, quả thật có chút khó tin, người như vậy, là ngại tiền nhiều quá xài không hết sao? Cái này có khác gì chịu chết.

“Tôi có thể chỉ dẫn cậu thuật cận chiến tổng hợp toàn dân, thời gian là nửa tiếng.”

Nghe lời nói của Sở Vĩnh Du, người trẻ này lập tức nháy mắt, chỉ vào đầu mình nói.

“Này! chỗ này của anh không phải có vấn đề chứ? Một người Bạch Bản như anh, ngay cả Nhất Giai Cách Đấu Gia cũng không có, lại dám dõng dạc muốn chỉ dẫn một Tam Giai Cách Đấu Gia? Anh đây là muốn tôi cười rụng răng sao?”

Nói xong, người thanh niên khoanh hai tay lại, lười chẳng muốn nói, cậu ta đi vào gấp gáp, đã quên thiết lập hạn chế phạm vi ghép đôi trong Tam Giai Cách Đấu Gia, cho nên mới đụng phải Sở Vĩnh Du.

Bây giờ cũng chỉ có thể đợi mệnh lệnh bắt đầu phát ra, anh ta sẽ giết chết Sở Vĩnh Du ngay lập tức, sau đó lập tức đi ghép đôi.

“Tin hay không tùy cậu.”

Sở Vĩnh Du nói xong, một giọng nói vang lên.

“Tuyển thủ hai bên chuẩn bị…Bắt đầu!”

Lập tức, bước chân của người thanh niên nhấc lên, trực tiếp lao về phía Sở Vĩnh Du, rất rõ ràng có ý định một chiêu giết chết.

Một cú đá bay xuất hiện, lúc sắp đụng trúng người, cơ thể Sở Vĩnh Du mỉm cười đứng ra bên cạnh tránh khỏi, cau mày nói.

“Phi Thiên Cước, lực đạo và tốc độ không tệ, nhưng mà độ cao nhấc chân còn kém một chút, như vậy, lực sát thương cuối cùng tạo nên sẽ ít đi một chút.”

Hả? Tránh thoát rồi?

Người thanh niên kia trở lại, miệng mở to, một người Bạch Bản, thế mà tránh khỏi công kích của một Tam Giai Cách Đấu Gia như cậu ta? Cái này mẹ nó sao mà có thể!

Không đúng, vừa rồi nhất định là may mắn, lại đến!

Người thanh niên lại lần nữa phát động công kích, sau khi ra mỗi chiêu, Sở Vĩnh Du sẽ nói ra khuyết điểm của cậu ta.

Sau một phút đồng hồ, người thanh niên ngơ ngác đứng tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt nhìn Sở Vĩnh Du.

“Anh…anh rốt cuộc là ai?”

Cậu ta lấy ra tất cả vốn liếng, tất cả kỹ năng cách đấu mà Tam Giai Cách Đấu Gia có đều lấy ra hết, nhưng mà ngay cả góc áo của Sở Vĩnh Du cũng không đụng đến.

“Tôi nói rồi, tôi có thể chỉ dẫn cho cậu, bây giờ còn 28 phút, có nghi hoặc hay vấn đề gì, cậu cũng có thể nói ra.”

Lúc này, người thanh niên kìm lòng không được nuốt nước miếng, khiêm tốn thỉnh giáo.

Lúc đã đến nửa tiếng, người thanh niên còn đang đắm chìm trong việc bị dạy bảo không cách nào tự kiềm chế.

“Tiền bối, mỗi lần tôi…”

“Đã đến giờ rồi.”

Lời còn chưa nói xong, đã bị Sở Vĩnh Du cắt ngang, người thanh niên tên Bạch Tiểu Bạch vô cùng không cam lòng, nửa tiếng này, hơn cả thời gian dài mà cậu ta tu luyện.

“Tiền bối, khi nào ngài lại đến, tôi còn có thể gặp ngài được không?”

Sở Vĩnh Du nói.

“Ngẫu nhiên login thôi, tôi vẫn sẽ tiếp tục đợi, nếu như cậu vẫn còn có thể ngẫu nhiên gặp tôi, tôi đương nhiên vẫn có thể chỉ dẫn cho cậu nửa tiếng.”

A? Thế mà lại là hình thức này? Đây chẳng phải là mò kim đáy biển sao, cách đấu trường lại không phân chia khu vực, là tất cả mọi người trong Truyền Nhân Của Rồng đều cùng nhau ghép, xác suất cậu ta lần nữa ghép đôi với Sở Vĩnh Du, quả thật nhỏ đến không đáng kể.

“Tôi nhận thua.”

Bạch Tiểu Bạch nói xong, Sở Vĩnh Du nhận được thắng lợi ba mươi nghìn đồng, sau đó biến mất không thấy đâu.

Trực tiếp ra khỏi cách đấu, Bạch Tiểu Bạch đi đến một quán cà phê của cậu ở một thành phố, bên cạnh một cái bàn, có ba người đang ngồi.

“Ấy? Tiểu Bạch không phải cậu muốn đi đến cách đấu trường đến hết thời gian sao? Đây mới hơn nửa tiếng, sao cậu đã ra rồi?”

Một người mở miệng, bọn họ đều là bạn bè trong trò chơi của Bạch Tiểu Bạch.

“Mấy anh, mấy anh căn bản không thể nào tưởng tượng được, hôm nay em gặp chuyện gì ở cách đấu trường.”

Sau khi cậu ta nói xong, ba người đều có chút khiếp sợ, nhưng mà một người trong đó cười nói.

“Được rồi, nói đến thần kỳ như vậy, cậu cũng không phải không biết, bái sư người ta cũng không nhất định thật tình chỉ dẫn cậu, lại…”

Nhìn thấy người này không tin, Bạch Tiểu Bạch cau mày nói.

“Hỏa Viêm, hai ta đều là Tam Giai Cách Đấu Gia, mỗi lần em đều không đánh lại anh, anh không tin, chúng ta bây giờ đến cách đấu trường thử một trấn, anh sẽ hiểu em nói thật hay giả.”

Hai người khác lập tức hứng thúc, ồn ào nói.

“Cái này được, đi đi đi.”

Sau khi thanh toán tiền cà phê, thân ảnh bốn người biến mất, nhanh chóng thuê một phòng ở cách đấu trường.

Bạch Tiểu Bạch và Hỏa Viêm đứng trên võ đường, hai người thì ở phòng quan sát.

“Cậu nói lời nói của Bạch Tiểu Bạch có phải thật không vậy? Thật sự mạnh như vậy? Lợi hại như vậy?”

“Ai biết được, thật sự có người như vậy, nếu như có thể gặp được, thì quá mức may mắn.”

Trên võ đường, trong mắt Hỏa Viêm lộ ra một chút khinh thường, anh ta đã đánh thắng Bạch Tiểu Bạch mấy chục lần, khó mà thất bại.

“Tiểu Bạch, kết quả vẫn giống nhau, tin tưởng tôi.”

Bạch Tiểu Bạch lúc này trong mắt hừng hực chiến hỏa.

“Ít phí lời, đánh thắng mới biết được, mặc dù chỉ được chỉ dẫn nửa tiếng, nhưng anh sẽ hiểu rõ, vị thần nhân này khủng bố đến mức nào.”

Tiếng bắt đầu vang lên, hai người lại chiến đấu với nhau.

Sau 30 chiêu, Hỏa Viêm bị Bạch Tiểu Bạch bắt lấy cơ hội, dùng một chiêu kỹ năng cách đấu, Hỏa Viêm trực tiếp lộ vẻ đau đớn không chịu nổi.

“Bây giờ, anh tin chưa?”

Trong mắt Hỏa Viêm tràn ngập khiếp sợ, thứ này… Thứ này sao đột nhiên trở nên lợi hại như thế, thật chẳng lẽ có người như vậy?

Đồng dạng, hai người bạn trong phòng xem cũng không thể tin được đứng lên.

“Tôi tin rồi, cậu nói anh ta còn đang không ngừng ghép đôi?”

Sau khi Bạch Tiểu Bạch gật đầu, Hỏa Viêm nói câu tôi nhận thua, lập tức đi vào phòng cách đấu của tiêng mình, bắt đầu ghép đôi.

Sau khi ghép đôi thành công, nhìn đối diện xuất hiện Bạch Bản, tim Hỏa Viêm đập rộn lên, không thể nào, may mắn của mình tốt như vậy? Cùng lúc đó, anh ta nghe được một câu.

“Tôi có thể chỉ dẫn cậu thuật cận chiến toàn dân tổng hợp, thời gian là nửa tiếng.”