Ám Độ

Chương 18.1



"Chỉ cần mẹ nguyện ý sính em trai ra, sau này em sẽ ngoan, chuyện gì cũng nghe theo hết!" Cố Thừa nhíu mày, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ háo hức, "Em rất cô đơn, em muốn có em trai."

Nhóc nói ra những lời này, Cố Sở vẫn có thể duy trì được sự bình tĩnh: "Em có nghĩ rằng, nếu em trai biết mình sinh ra thì không có mẹ, có lẽ nó sẽ không muốn nữa."

"Không, em ấy có mẹ, em cũng có mẹ, mặc dù mẹ không đến gặp em, nhưng anh đã từng gặp mẹ rồi mà, hơn nữa anh còn nói mẹ rất yêu em."

"Cậu ta đã bỏ rơi em."

"Mẹ không bỏ rơi em!" Cố Thừa có vẻ cáu kỉnh, đây là lần đầu tiên, nhóc phản bác lại anh trai quyết liệt như vậy, "Mẹ yêu em! Ngay cả khi mẹ không bao giờ xuất hiện, em cũng biết mẹ rất yêu em!"

Thằng bé sắp khóc, đứa trẻ non nớt và nhạy cảm nay đã bị chọc đến nơi dễ tổn thương nhất, từ 'mẹ' là nỗi đau vĩnh viễn của nó.

Cố Sở phải lấy cớ đi rót nước để rời đi, nếu không cậu sẽ không giấu nổi được mình nữa, cũng sẽ khóc theo thằng bé luôn.

Dù rất đang đối mặt với nhau, nhưng hai người chẳng còn lời nào để nói, Cố Trường An vẫn cố gắng hết sức dành thời gian để trở về nhà vào buổi tối. Sự phản kháng thụ động của Cố Sớ khiến hắn có phần cáu kỉnh, nhưng cuối cùng cậu cũng không đề cập đến chuyện bỏ đứa bé nữa, Cố Trường An cảm thấy ở bên cạnh cậu sẽ khiến hắn cảm thấy thoải mái hơn, ví như dùng cơ thể để lấy lòng hắn. Hắn không ngừng hôn cậu, ôm vào trong ngực âu yếm, sau đó cẩn thận mà tham lam tiến vào cơ thể cậu, tất cả những chiêu thức có thể kéo dài thời gian đạt khoái cảm hắn rất cố gắng trải nghiệm thử, điều này thường khiến cho Cố Sở trong cơn khoái cực lâu bị mất tập trung, không cảm nhận được những thứ xung quanh, cậu chỉ cuộn tròn trong lòng hắn và không ngừng run rẩy, giống một chú hạc bị mất tiếng kêu và gãy cánh.

Mỗi lần Cố Trường An ôm Cố Sở như thế này, hắn không nỡ để cậu sang Anh, sự thấu hiểu ngầm và đồng điệu trong chuyện tình cảm đã xóa mờ mọi mâu thuẫn giữa hai người, lúc hai người ôm nhau, da dán da, vành tai chạm tóc mai, từ ấm áp cho đến cơn nóng bỏng như tác dụng của thuốc mê, khiến cho người đang trầm luân trong cơn mê đó quên đi tất cả những lo lắng và đau đớn, chìm vào giấc ngủ ngọt ngào lại tối tăm, bởi vậy mà Cố Sở tham lam bất thường. Cố Trường An hoàn toàn buông thả cậu, khi thấy cậu muốn thứ gì đó, hắn sẽ chiều chuộng cậu, thậm chí còn làm tình trong phòng họp của công ty, chỉ cách một tấm cửa gỗ chưa khoá lại, mặc kệ tiếng gọi bên ngoài của Anna mà quấn lấy nhau, cho đến khi cùng nhau lên đỉnh mây trời.

Miễn là Cố Sở có thể trải qua giai đoạn khó khăn trong yên bình, Cố Trường An hắn thế nào cũng được.

Loại hành vi này tiếp diễn cho đến tận tháng bảy, một lần giao hoan mãnh liệt gây ra các cơn co thắt cho Cố Sở.

Cơn co thắt kèm theo chút xuất huyết, đây là điều cậu chưa từng gặp phải lúc mang thai Cố Thừa. Arthur nghe tin lập tức mang theo dụng cụ đến phòng khám ngay trong đêm, anh ta trịnh trọng cảnh cáo Cố Trường An không thể có bất kỳ hoạt động quan hệ tình dục nào nữa, tình trạng của Cố Sở đang rất nguy hiểm, nhau thai đã che lấp hoàn toàn cổ tử cung, nếu bị bung nhau sớm, hoàn toàn có thể một xác hai mạng.

Lời nói này đã kích thích Cố Trường An nghiêm trọng, hắn ý thức được mình đang đẩy Cố Sở đến bờ vực của cái chết. Sự ra đời suôn sẻ của Cố Thừa đã khiến hắn ảo tưởng rằng tất cả mọi chuyện đều rất dễ dàng, người thường đều sẽ tránh hại tìm lợi, sự kháng cự của Cố Sở có lẽ xuất phát từ trực giác của một người mẹ, đứa nhỏ sẽ mang bất hạnh đến với cậu, con đường phía trước thật nguy hiểm.

Cố Sở buộc phải nằm nghỉ tuyệt đối trên giường, tiếp nhận một loạt phương pháp điều trị, bao gồm cả việc thúc đẩy sự phát triển phổi ở phôi thai, để chuẩn bị tốt hơn cho khả năng sinh non. Ở độ tuổi này, không thể che đậy thân hình béo phì, những tháng tăng cân nhanh nhất lại không nạp đủ chất dinh dưỡng nên cơ thể gầy gò, đặc biệt phần bụng rất lớn. Ngay sau khi năm mới kết thúc, cậu đuổi việc tất cả vệ sĩ mà không có lý do, không còn liên lạc với ai khác, Cố Trường An vì chuyện này mà tức giận, nhưng lại bảo cậu nhìn mình bằng ánh mắt lạnh nhạt. Lẽ ra cậu phải sang Anh sớm từ hai tháng trước, nhưng Cố Trường An vẫn luôn bận rộn, còn sợ cậu một lòng muốn phá thai, không dám để cậu đi đâu quá xa, do dự nhất thời, không nghĩ đến thế mà trong hai tháng qua càng ngày càng buông thả quá mức.

Một các hai mạng. Cố Trường An chưa bao giờ nghe thấy chuyện gì kinh khủng hơn thế này.

Ngay cả Anna cũng cảm nhận được sự khác thường của ông chủ.

Đầu năm mới, Từ Trăn từ chức đột ngột khiến khối lượng công việc của cô tăng đột biến. Các dự án của Vinh Thịnh đầu Xuân đến từ các dự án xây dựng cơ sở hạ tầng công cộng đã được Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia phê duyệt, đây cũng không phải hoạt động kinh doanh chính của Vinh Thịnh, nhưng không thể phủ nhận rằng sản lượng lợi nhuận của nó là nhanh nhất. Chuyện dự án trong thành phố này có thể vượt qua thử thách, một phần vì Cố Trường An là người có máu mặt, là nhân tình của Dung Chính Phi. Bởi vậy việc Vinh Thịnh nắm bắt được dự án này là điều hiển nhiên.

Công việc sơ bộ đã được triển khai từ năm ngoái, trọng tâm của Cố Trường An lúc đó vẫn là kinh doanh điện ở nước ngoài. Hắn là một nhà lãnh đạo năng nổ, đam mê kiếm tiền, có thể thỉnh thoảng chơi bời lêu lổng, nhưng hiếm khi nào tỏ ra mệt mỏi trong công việc, dù cánh tay phải của hắn đột ngột nghỉ việc, cũng không ảnh hưởng gì đến tiến trình dự án, thậm chí hắn không cần đến trợ lý, hắn dành phần lớn thời gian trong ngày để bay bổng trên mây, chỉ ngủ tầm hai đến ba tiếng.

Rất hiếm người 40 tuổi có được động lực như thế này, Anna cảm thấy đây có lẽ là động lực mà một gia đình hạnh phúc từ phía sau cổ vũ hắn, hắn vừa trải qua một cuộc hôn nhân ngắn ngủi không mấy vui vẻ, từ trên người hắn cô lại thấy được sự thỏa mãn và trầm ổn của một người đàn ông có vợ hiền con ngoan.

Tuy nhiên, tất cả điều này chợt thấy đổi, hai tháng trở lại đây, có cảm thấy dường như hắn đang bị tổn thương nặng nề, dù rằng hắn vẫn trò chuyện, cười đùa với cấp dưới như cũ, vẫn đẹp trai ngầu lòi không chịu được, nhưng có rất nhiều lúc họ không biết hắn đi đâu, điện thoại thường xuyên không liên lạc được, hơn nữa ngày càn cáu kỉnh, lười biếng trong công việc, giống như một nhân viên bình thường đi làm chỉ mong đến giờ về. Dự án mới đang diễn ra rầm rộ, nhưng hắn dường như chẳng quan tâm chút nào, cứ như thể đang có một nhiệm vụ quan trọng hơn cần phải hoàn thành, thậm chí còn thất thần trong lúc họp, đôi lúc biểu lộ ra chút trầm cảm thiếu tự tin.

Cố Trường An như vậy khiến cô cảm thấy rất khó hiểu, nhưng không có ai để cô cùng thảo luận, chuyện Từ Trăn nghỉ việc có ảnh hưởng đến tất cả các trưởng bộ phận trợ lý, anh ta có thể làm được rất nhiều việc, mọi chuyện đều được xử lý một cách thành thạo, anh ta cũng giúp rất nhiều người nhưng giữa họ chỉ có công việc mà thôi, anh ta không bao giờ nhắc đến gia đình hay bạn bè của mình, mấy năm nay nay, Từ Trăn chỉ tập trung vào ông chủ ra lệnh trực tiếp cho anh ta, tựa như hình với bóng.

Anna cảm thấy cô không phải là một trợ lý chuyên nghiệp, cũng may Cố Trường An dường như không đặt ra nhiều yêu cầu với cô, có thể hoàn thành tốt công việc hàng ngày là được.