[Allkook] Em Là Để Chúng Tôi Yêu Thương

Chương 71



Sáng hôm sau, các anh và cậu đặc biệt dậy sớm. Ai cũng 1 cây vest đen, quyền lực và quyến rũ, riêng cậu được các anh chau chuốt rất kĩ càng, đẹp là phải khoe! Để mãi chỉ uổng hao mòn nhan sắc.

- Ta đi thôi! Đã 8h rồi đấy. - Namjoon thúc giục trong khi bản thân còn đang thong thả ăn sáng trong bếp.

- Mày thèm bị hội đồng? - 5 người còn lại và cậu đang mất kiên nhẫn đứng ở cửa nhìn Namjoon chằm chằm.

- Nào có? Đi thôi, đi thôi. - Cười giã lã, Joon nhanh chóng mang giày rồi nhập hội.

-----------------------

Đứng trước cổng tòa nhà QT to lớn, các anh không những không bị nó làm cho choáng ngợp mà ngược lại nếu tòa nhà này có cảm xúc thì cũng phải kiêng nể 7 con người này 10 phần.

- Ê, cô xem kìa, các anh đẹp trai đi chung với ai ấy!

- Ừ. Đáng yêu vậy?

- Hẳn là 1 tiểu mĩ thụ đây!

- Sao có thể dễ thương đến thế kia?

Các anh nghe, nhưng vẫn cho qua, đơn giản vì những lời nói đó là dư thừa. Bảo bối của bọn anh mà! Đáng yêu, xinh đẹp không thiếu, mỗi tội quá ngây thơ.

- Họ nhìn em mãi vậy? Quần áo em có dơ hay rách chỗ nào không? - Thấy mọi người xung quanh có vẻ lạ, cứ chỉ chỉ trỏ trỏ cậu mà nói, khó chịu, cậu nhìn các anh, chu môi nói.

- Ai biểu em? Sinh ra đã đáng yêu như vậy. - Nói bấy nhiêu rồi Tae dắt tay cậu vào công ty.

Tất nhiên tình hình trong đây không khác mấy so với bên ngoài, thậm chí còn là gấp đôi lời vào ra.

Bực mình vì quá nhiều người lắm chuyện, Hoseok nắm tay cậu đi thẳng vào thang máy, còn lại cũng nối gót theo sau.

-----------Phòng giám đốc------------

- Chào ông!

Nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, các anh đứng chắn cậu, tránh tầm mắt của Kang HyunSuk.

Nhìn nét mặt ông ta có gì đó khá vui vẻ. Xảy ra bao nhiêu đó chuyện, lão vẫn còn cười được? Phải gọi là mạnh mẽ hay là đã chai mặt rồi đây?

Lòng các anh không khỏi thắc mắc nha! Rõ ràng dường như đã mất gần sạch tài sản nhưng lí do nào khiến ông ta bình thản như vậy?

- Giám đốc, nhìn ông có vẻ vui? - Rốt cục nhịn không được mà Jin mở miệng hỏi.

- Chẳng qua là ta đã vay được một số tiền lớn từ JT, MT, PT, NT, HT, TT. Họ nói có thể từ từ trả. Quá tốt cho ta còn gì? Nếu không vướng mắc gì nữa thì công ty ta chắc chắn sẽ vượt Top Thế Giới, lúc đó số tiền ấy có chết ta cũng không trả! - Lão nói rồi cười lớn.

Cả 6 pov's:

Ba à......

End pov.

- Vậy thì may quá. - Jin thở phào, ra vẻ vui mừng.

- À mà người đứng sau các cậu là...? - Ông ta ngó nghiêng, vô tình thấy được 7 đôi chân.

- Là...tôi! - Cậu rụt rè bước lên phía trước. Hôm qua chỉ là mạnh miệng nói vậy nhưng thực chất cậu vẫn còn rất sợ lão ta, kí ức lúc xưa đâu phải gật đầu 1 cái là quên?

- A, ra là Jungkook! Càng nhìn càng thấy đáng yêu nha! Đến đây với ta nào. - Ông cười trơ trẽn, đưa tay quắc cậu đến gần.

- Không muốn, không thích! - Cậu lùi lại, ôm chặt Jimin từ phía sau, ra sức lắc đầu.

Điện thoại ông ta đột nhiên reo, lão bắt máy rồi ngả ngớn trả lời. Lão ta có chuyện phải đi.

- Thôi vậy. Ta sẽ đợi từ từ, đến khi cháu và ta có thể “thân mật” hơn. - Ông ta đứng dậy, bước ra cửa, lướt qua cậu, ông biến thái hôn mạnh lên gò má mềm mịn của Jungkook làm cậu giật mình.

Đến khi cửa phòng đóng lại, các anh mới hoàn hồn.

- Lão ta...vừa làm cái trò gì trước mắt tao vậy? - Tay bẽ gãy cây viết đang cầm, Yoongi trầm giọng gằn từng chữ. Khuôn mặt nhìn sơ qua rất bình thường nhưng ngữ khí lại muôn phần đáng sợ.

Ông ta vừa ngang nhiên đứng trước mặt bọn anh mà hôn bảo bối sao? Là chán sống? Nhưng bây giờ cả 6 đối với ông ta chỉ là 6 thằng làm công ăn lương bình thường, lời nói thốt ra không có chút giá trị, như vậy làm sao có thể đứng trước mặt hắn mà ra lệnh đừng đến gần cậu? Kế hoạch đổ vỡ hết thì sao?

- Bảo bối, sao lúc nãy em không phản kháng? - Xoay qua nhìn cậu, Tae bình tĩnh hỏi.

- Em không biết là lão ta sẽ làm vậy nên không đề phòng được. Các anh đừng giận Kookie nha? - Cúi gằm mặt, hai ngón tay trỏ cứ chạm chạm vào nhau, cậu chu môi uất ức nói.

Aigoo, lại cái bộ dạng đáng yêu chết người này, làm sao họ có thể nhẫn tâm giận cho được? Rõ ràng là đang câu dẫn mà!

- *Chụt* Anh sẽ không giận, em phải nhớ là tránh xa lão già đó ra! Ông ta có vẻ là rất thích em đấy! - Nhịn không được mà nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đang mếu như sắp khóc của cậu lên hôn nhẹ, Hoseok dặn dò.

- Nae. - Cậu gật đầu răm rắp, mắt sáng rực.

- Ta về phòng. - Nhíu mày vì hành động tình cảm vừa rồi, 5 người còn lại kéo cậu về nơi làm việc. Các anh là đang ghen a~.

-------------------------------